Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 196 - Chương 196: Hồng Nhan Thịnh Nộ (2).

Chương 196: Hồng Nhan Thịnh Nộ (2).

“Ồ, Khương hành tẩu nói phải.

Vậy thì, Tạ Lan, cậu có nguyện ý lấy Duệ Nhi làm vợ không?” Lời này vừa hỏi ra, tất cả mọi người tại đây đều quay sang nhìn tôi.

Côn Lôn tuyển rể trước giờ chưa xuất hiện việc không gả được Côn Lôn tiên tử, trừ Tạ Lưu Vân năm đó.

Đầu tiên là vì mỗi đời Côn Lôn tiên tử đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, thứ hai là không ai có thể cự tuyệt của hồi môn mà Côn Lôn Tiên đạo đưa ra cả.

Mộ Dung Nguyên Duệ xinh đẹp khó tả, cái gọi là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, nếu nói tôi không cảm nắng cô ấy thì là lừa người dối mình, nhưng cô ấy có đẹp đến đâu thì cũng không có duyên cùng tôi, bởi vì tôi đã có Lâm Thùy Họa rồi.

Cho dù nữ tử trên nhân gian có đẹp, trong lòng tôi ai cũng không đẹp bằng Phá Quân của tôi cả.

Mộ Dung Nguyên Duệ có thể khiến tim tôi xao động, mà Thùy Họa, mỗi lần tôi nhớ đến cô ấy đều là cảm giác huyết mạch tương liên, cô ấy mới là người mà tôi muốn cưới nhất.

Lúc đầu tôi còn do dự không quyết, nhưng dưới trăm ánh mắt đang dõi theo, từ tận đáy lòng tôi lại sinh ra dũng khí bất tận.

Ngay sau đó tôi trực tiếp đứng dậy nói với cung chủ Dao Đài: “Tạ Lan e rằng sẽ phụ ý tốt của tiên tử rồi.

” “Cậu nói cái gì cơ?” Cung chủ Dao Đài hơi giật mình, hỏi tôi lại một câu.

“Tôi không nguyện lấy Mộ Dung Nguyên Duệ làm vợ.

” Lời này thốt ra, toàn bộ cung Dao Đài lặng như tờ.

Sau khoảnh khắc kinh ngạc sửng sốt, tất cả mọi người phẫn nộ vô cùng.

Không ai ngờ sẽ phát sinh sự tình như thế này, nơi này là tổ đình Côn Lôn Tiên đạo ngày trước, cho dù là Tạ Lưu Vân năm đó cũng không dám làm ra loại chuyện thế này.

Ông ta đào hôn, còn tôi là từ hôn.

Bang! Bổn tôn Mộ Dung Nguyên Duệ thần tình không thay đổi, nhưng chén ngọc trong tay cô ấy hóa thành bột.

Duy chỉ có cung chủ Dao Đài vẫn có thể giữ bình tĩnh như cũ, thậm chí ánh mắt nhìn tôi còn mang theo vài phần khó hiểu, tôi nghĩ bà ấy có lẽ là nhớ đến Tạ Lưu Vân.

“Tại sao cậu lại không nguyện ý?” Im lặng hồi lâu, vẫn là cung chủ Dao Đài phá tan sự im lặng.

“Hữu duyên vô phận.

” Tôi đáp.

“Ha ha, hay cho câu hữu duyên vô phận.

Sợ là trong lòng cậu vẫn thương nhớ Hoàng Hà Nương Nương kia nhỉ?” Mộ Dung Nguyên Duệ cuối cùng cũng không thể kiềm nén cảm xúc, đứng lên cười lạnh nói với tôi.

“Việc này không liên quan đến cô ấy, là do bản thân tôi không nguyện ý mà thôi.

” Tôi lúc này đã không dám nhìn thẳng vào sự giận dữ của cô ấy nữa.

“Tạ Lan, tiết Hạ Nguyên lúc đến đàm Cửu Long tôi đã từng nói với cậu, nếu như cậu và Phá Quân kia của Ma đạo tiếp tục có nửa điểm dính dáng, tôi sẽ tự tay lấy đi cái mạng của cậu, tôi hy vọng cậu vẫn còn nhớ câu nói đó của tôi.

” “Tôi vẫn nhớ.

” Tôi đáp.

“Rất tốt.

Nhưng cho dù tôi không hợp mắt cậu, thì hôm nay cậu vẫn phải kết hôn với tôi.

” “Tại sao chứ?” “Cậu cho rằng Mộ Dung Nguyên Duệ tôi không cần mặt mũi nữa sao?” Mộ Dung Nguyên Thần phát tiết phẫn nộ, ánh mắt nhìn tôi nồng đậm sát sơ, mà trong cung Dao Đài này lại không biết có bao nhiêu người đang muốn xé xác tôi thành từng mảnh đây.

Hơn một trăm năm trước, chắc hẳn Tạ Lưu Vân cũng đã bị toàn bộ Côn Lôn Tiên đạo căm ghét như tôi ngày hôm nay.

Chỉ là ông ta có đạo hành tài năng xuất chúng, dù không cưới, người của Côn Lôn Tiên đạo cũng không có cách nào gây khó dễ ông ta.

Còn tôi tuy không có thực lực như ông ấy, nhưng lại làm ra loại chuyện tương tự.

“Tạ Lan, cậu có biết, nếu Duệ Nhi không vì cậu mà cầu đến long mạch nguyên lực, cậu chắc chắn đã thành phế nhân rồi không?” Cung chủ Dao Đài ngữ khí chầm chậm nói.

“Ơn cứu mạng, tôi sẽ ghi nhớ suốt đời.

Chỉ là chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, tôi sợ sẽ làm lỡ cuộc đời của tiên tử.

” Tôi nói.

“Nếu cậu đã không định cưới cô ấy, tại sao lúc đầu lại phải tham gia Côn Lôn tuyển rể chứ?” “Côn Lôn tuyển rể vốn là để làm suy yếu vận khí đạo môn tôi, tôi muốn học theo Tạ Lưu Vân năm đó.

” Tôi trực tiếp thừa nhận.

Lời này thốt ra, bên trong cung Dao Đài lại tăng thêm vài phần sát cơ.

Tạ Lưu Vân để lại cho Côn Lôn Tiên đạo nỗi nhục trăm năm không quên, mà tôi lại cố ý nhắc đến việc này ngay trước mặt vô số cao nhân Tiên đạo.

Thần niệm áp bức vô cùng vô tận đến từ tứ phương tám hướng, khiến tôi cảm thấy cực kỳ áp lực.

“Khương hành tẩu, tôi biết Toàn Chân giáo các cô còn có nhiều việc, cô hiện tại có thể quay về rồi.

Tất cả việc phát sinh ở Cung Dao Đài hôm nay, liên quan đến thể diện của Côn Lôn Tiên đạo chúng tôi, vẫn là mong Khương hành tẩu không nói những gì không nên nói.

” Cung chủ Dao Đài không nhìn tôi nữa mà nhìn sang Khương Tuyết Dương nói một phen, ý tứ trong lời nói rất rõ ràng, Khương Tuyết Dương có thể xuống nùi nhưng tôi thì nhất định phải ở lại Côn Lôn rồi.

“Tạ Lan là đồ đệ thân của tôi, tôi không muốn cậu ta gặp chuyện.

” Khương Tuyết Dương bình tĩnh nói.

“Điều này Khương hành tẩu không cần lo lắng, Côn Lôn Tiên đạo chúng tôi vì cứu cậu ta mà đến long mạch nguyên lực cũng sẵn lòng mang ra, sao lại có thể làm hại đến tính mạng câu ta được.

Côn Lôn có vực Sám Hối, khi nào Tạ Lan hồi tâm chuyển ý, khi đó mới được rời Côn Lôn!”

Bình Luận (0)
Comment