Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 213 - Chương 213: Bái Trấn Yêu Đao (1).

Chương 213: Bái Trấn Yêu Đao (1).

Đao Trấn Yêu ngưng kết lòng dân thiên hạ của thời Thanh triều, lại được đích thân Hoàng Đế Càn Long ban tên, vận mệnh cửu ngũ, nếu như thân kiếp thứ chín của Phá Quân có được đao Trấn Yêu tất nhiên càng nắm chắc phần thắng, nhưng mà Thùy Họa bây giờ chỉ là thiếu nữ Lâm gia trại năm đó, vận mệnh của cô ấy áp chế không nổi đao Trấn Yêu.

Vì thế cho dù cô ấy đã đến được nhiều ngày, vẫn như cũ chưa cách nào có được thanh đao đó.

“Đáng tiếc Ma đạo vẫn chưa tái xuất, nếu không dựa vào số mệnh của Ma đạo chắc chắn có thể lấy được đao Trấn Yêu.

Đến lúc đó cho dù đao Trấn Yêu mất đi uy lực trấn áp số mệnh Yêu tộc, em cũng có thể dựa vào sức mạnh của nó chiến đấu với Thất Thập Tam Lộ Dã Tiên.

” Thùy Họa nói.

Uy lực trấn áp yêu quái của đao Trấn Yêu đến từ Hoàng Đế Càn Long, nếu như bị Thùy Họa lấy được, liền sẽ mất đi phần uy lực này.

Nghe cô ấy nói đến vận mệnh của Ma đạo, tôi đột nhiên nhớ tới cờ chiêu hồn trong huyền quan.

Cờ chiêu hồn do mệnh cách Thất Sát sinh ra, đồng thời cũng đại diện cho vận mệnh của Ma đạo, nói không chừng tôi có thể dùng cờ chiêu hồn để hàng phục đao Trấn Yêu.

Tôi vừa nói việc này, Thùy Họa cũng cho rằng rất đáng để suy xét, quyết định tối nay sẽ thử xem sao.

Lúc này sắc trời vẫn còn sớm, tôi dẫn Thùy Họa đi dạo chơi xung quanh thành phố.

Thực tế thì từ sau khi kết hôn, thời gian chúng tôi thật sự ở bên nhau rất ít ỏi.

Sống dưới dòng sông Hoàng Hà suốt bốn trăm năm, điều mà cô ấy ngưỡng mộ nhất chính là khói lửa nhân gian, mà tôi lại chưa lần nào cùng cô ấy đi du lịch nhân gian cả.

Thời gian một ngày sau đó, tôi đưa cô ấy tới vui chơi ở đảo Tần Hoàng.

Tay của cô ấy vô cùng lạnh giá, nhưng trong tim tôi lại tràn ngập hơi ấm.

Bởi vì cách ăn mặc của cô ấy nhìn khá kỳ lạ, chúng tôi cố gắng hết sức tránh xa mấy chỗ đông người, chỉ đi dạo ở mấy con hẻm vắng vẻ ít người qua lại.

Tôi đã tích cốc nhiều tháng ở Côn Lôn, từ chối không nổi mị hoặc của đồ ăn ngon, nhìn ra được Thùy Họa cũng động tâm không kém.

Thanh Đảo Lâm Hải, nghe tên gọi của món ăn tất nhiên mùi vị cũng có liên quan tới hải sản.

Ớt xào cay hợp lí, hải sản được nướng chín, ngửi mùi liền khiến người ta thèm thuồng.

Còn có gà xào nấm hương, sủi cảo chiên, tóp mỡ đều là mỹ vị.

Người ăn cơm quỷ hít nhang, Thùy Họa nhìn thì bất động như sơn, nhưng mà lúc ăn lại không hề ít hơn tôi.

Có vài món tôi còn chưa động đũa, lúc xuống tay gắp thì đã nhạt như nước ốc rồi.

“Á, có phải em ăn hơi quá nhiều rồi không?” Thấy tôi nhìn chằm chằm cô ấy rồi cười, sắc mặt Thùy Họa đỏ ửng ngượng ngùng hỏi.

Tôi cười lớn, chưa từng nghĩ cô ấy cũng có một mặt đáng yêu đến vậy.

Phá Quân trời sinh lãnh đạm, nhưng Thùy Họa hiện giờ ngoài phần ký ức được truyền thừa từ Phá Quân ra, cũng không có nửa điểm tính cách của ngài ấy.

Về phần tính cách, cô ấy chẳng qua chỉ là thiếu nữ mười sáu tuổi của Lâm gia trại mà thôi.

Kiếp phù du tranh thủ được nửa ngày rảnh rỗi, đợi đến khi sắc trời chuyển tối đen, chúng tôi mới bắt đầu quay lại Sơn Hải Quan.

Lúc này trên Trường Thành đã không còn một bóng người, chỉ có vầng trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời.

Vạn Lý Trường Thành đã định đoạt vận mệnh của Nhân gian, từ đó về sau Nhân tộc cũng không còn chịu sự đe dọa sống chết của vạn tộc nữa.

Đao Trấn Yêu có thể trấn áp số mệnh của Yêu tộc, một là vì bản thân nó nhận được nguyện vọng của dân chúng, thuận theo thiên mệnh, hai cũng là vì có liên quan tới Vạn Lý Trường Thành.

Chỉ có ở Sơn Hải Quan nơi được xưng là thiên hạ đệ nhất quan, nó mới có được uy lực mạnh mẽ đến vậy.

Đao Trấn Yêu vừa cương vừa dương, Thùy Họa tuy rằng đã thân xác hóa thánh, bản thể vẫn như cũ là âm khí, muốn lấy đao Trấn Yêu chỉ có thể đợi đến giờ Tý, thời điểm mà âm khí nặng nề nhất mới có thể tiến hành được.

Với lại nửa đêm giờ Tý mọi người đều đã say giấc im lặng như tờ, cũng là lúc dễ dàng áp chế vận mệnh của nó nhất.

Nhắc tới cuộc chiến với Dã Tiên lần này, Thùy Họa thản nhiên thừa nhận cô ấy không có nắm chắc được phần thắng, chỉ xem đao Trấn Yêu có thể làm sức mạnh chiến đấu của cô ấy tăng lên bao nhiêu mà thôi.

“Lưu Phong thiên tôn là hồi ức mà Phá Quân không cách nào tiêu trừ được, từ sau khi em biết cô ấy đã giáng xuống, trái tim của em vẫn luôn rỉ máu chưa từng dừng lại một khắc nào.

Lúc em tới quan ngoại, cũng là chuẩn bị tâm lý sẽ chiến đấu đến chết rồi.

”“Anh đi cùng em.

”“Đừng, giữa trận chiến loạn lạc em rất khó có thể bảo vệ được anh, anh chỉ cần giúp em lấy được đao Trấn Yêu xong rồi mau rời đi.

”“Anh không cần em bảo vệ đâu.

” Tôi nói.

Sức mạnh chiến đấu bây giờ của tôi tuy rằng không so được với Thùy Họa, cũng không phải là kẻ lâm trận bỏ chạy như năm đó nữa.

Thân xác còn cách nửa bước hóa thánh, Thất Sát Kiếm sát phạt vô song, trong tay còn nắm giữ kiếm Vấn Thiên thứ vũ khí chết người này.

Tuy rằng không thể chi phối kết quả cuộc chiến, nhưng cũng có thể làm một người tướng lĩnh dũng mãnh.

“Không được đâu, anh vẫn còn quá yếu mà.

Trước khi thân xác hóa thánh, em không hề có ý định để anh tham gia vào bất kỳ cuộc chiến nào có nguy cơ tới sinh tử hết.

”“Đáng tiếc dù em không để anh đi thì anh cũng nhất định phải đi, trừ phi em định để sư phụ anh rời khỏi đạo môn trước dự tính nha.

Bình Luận (0)
Comment