Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 214 - Chương 214: Bái Trấn Yêu Đao (2).

Chương 214: Bái Trấn Yêu Đao (2).

“Tạ Lưu Vân vẫn chưa xuất thế, cô ấy vì sao phải rời khỏi đạo môn?”“Bởi vì anh đã chọc vào kẻ thù không nên chọc rồi, em không để anh theo em, thì chỉ có đích thân cô ấy ra tay thôi đó.

” Tôi nói.

Tôi đã phá vỡ huyền quan của Phù Tô công tử ở Côn Lôn, diệt nguyên thần của hắn, chỉ để hắn giữ lại một đạo tàn hồn không biết năm nào tháng nào có thể thể ngưng tụ được thần thức, Toàn Cơ thượng sư của Bồng Lai Tiên Đảo chắn chắc sẽ không bỏ qua cho tôi rồi.

Với thủ đoạn của Tiên đạo muốn điều tra ra kẻ nào ra tay với Phù Tô công tử vốn chẳng hề khó khăn gì, mà nếu muốn điều tra thì khẳng định đầu tiên sẽ tìm đến tôi.

Chuyện này tôi còn chưa kịp nói với Thùy Họa, mới đầu là sợ cô ấy lo lắng cho tôi, bây giờ không thể không nói rồi.

Thùy Họa nghe xong liền trầm mặc, hồi lâu mới nói Khương Tuyết Dương tuyệt đối không thể rời khỏi đạo môn vào lúc này được.

Thật ra cô ấy tới thành Chết Oan ở Âm ti cũng chỉ muốn thả Bạch lão quỷ ra, chứ không phải muốn phất lên lá cờ của Ma đạo lần nữa.

Trước đây sau khi trải qua trận chiến ở đàm Cửu Long cô ấy liền hiểu được, cho dù Sát Phá Lang có tập hợp cũng không phải là cơ duyên tái xuất của Ma đạo.

Ma Đạo Tổ Sư pháp truyền lục đạo là bởi vì thương xót khổ hạn của chúng sinh, bây giờ thiên hạ thái bình căn bản không cần đệ tử Ma đạo ta ra tay cứu thế.

Khương Tuyết Dương vẫn luôn được xem là sai sót của mệnh bàn, cũng chính bởi vì nằm ở nhận thức này.

“Lúc đầu anh vốn không nên trêu vào Mộ Dung Nguyên Duệ kia.

Kiếm Vấn Thiên tuy rất quan trọng, cũng không đáng để anh bị liên lụy đến cái nhân quả đó.

”“Anh nào có đi trêu chọc đâu chứ.

”“Nếu anh không trêu chọc cô ấy, cô ấy làm sao có thể đem kiếm Vấn Thiên làm của hồi môn chứ.

Bây giờ thì hay rồi, Toàn Cơ thượng sư sẽ không buông tha cho anh, lẽ nào sẽ bỏ qua cho cô ấy sao? Đừng quên cô ấy đã giao kiếm Vấn Thiên cho anh rồi, nếu cô ấy gặp chuyện thì anh phải lấy cái gì để bù đắp ân tình tặng kiếm đây hả?”Tôi trầm mặc, Thùy Họa không nói tôi vẫn chưa nghĩ đến điều này.

Côn Lôn chỉ đã từng là tổ đình Tiên đạo, với danh vọng của cung chủ Dao Đài không thể áp chế nổi Toàn Cơ thượng sư, bà ấy hoàn toàn không bảo vệ được Mộ Dung Nguyên Duệ.

Hơn nữa vốn dĩ ở đạo môn thực lực vi tôn, Toàn Cơ thượng sư chỉ còn cách thiên tôn nửa bước, ai có thể ngăn cản được nộ hỏa vì báo thù cho con trai độc nhất của bà ta đây chứ.

Nếu như Mộ Dung Nguyên Duệ gặp chuyện, thanh kiếm Vấn Thiên trong tay này chắc chắn sẽ khiến tôi ân hận suốt đời.

Sau này tôi mới biết sở dĩ Thùy Họa vì điều này mà trách cứ tôi, còn do một nguyên nhân khác.

Năm đó Phá Quân cả đời không thổ lộ với Ma Đạo Tổ Sư, chính bởi vì trong lòng Ma Đạo Tổ Sư cảm thấy mắc nợ với một nữ tử khác, mà ngài ấy không muốn khiến Ma Đạo Tổ Sư phải khó xử.

Vì vậy khi biết được Mộ Dung Nguyên Duệ bởi vì tôi mà chịu liên lụy, Thùy Họa mới nói như thế.

“Đợi em dẹp yên phản loạn Dã Tiên, liền dẫn anh đi đảo Bồng Lai giúp anh bỏ đi món nợ phong lưu này.

” Thùy Họa lườm tôi một cái rồi nói.

Giờ Tý sắp tới, tôi và Thùy Họa trèo lên trước đỉnh lầu.

Lầu quan sát cao khoảng mười trượng, trên sân thượng có xây một đao xá, đao xá uy nghiêm thần thánh, còn chưa đến gần đã có thể cảm thấy một luồng thần niệm uy áp ngang tàng không gì sánh được.

Luồng thần niệm uy áp này do chúng sinh ngưng tụ thành, cho dù với tu vi của Thùy Họa cũng không dám tùy tiện xông vào, chỉ có thể đợi đến giờ Tý.

Khi đến giờ Tý, thần niệm mà đao xá phát ra quả nhiên yếu đi khá nhiều.

Thùy Họa dùng toàn lực bộc phát thần niệm của bản thân cùng thần niệm của đao xá đối kháng lẫn nhau, từng bước từng bước đi về hướng đao xá.

Cô ấy đi rất chậm, thể xác và tinh thần đều đang chịu đựng áp lực cực lớn, mà tôi ở phía sau cô ấy lại không hề cảm nhận được một chút áp lực nào.

Đẩy hai cánh cửa gỗ nặng nề ra, Thùy Họa thở dài một hơi, chóp mũi đã thấm đẫm một lớp mồ hôi.

Sau khi bước vào đao xá, đã không còn thần niệm uy lực hối thúc nữa.

Bên trong đao xá chỉ có một bàn thờ thần, mà thanh đao Trấn Yêu kia được cúng bái trên bàn thờ thần.

Có đao nhưng không có vỏ, nhìn tiêu chuẩn thì giống hệt thanh đao trong tay Thùy Họa.

“Tạ Lan, tiếp theo phải dựa vào anh rồi đó.

”“Anh phải làm gì đây?”“Mở thần đình, tế bái đao Trấn Yêu.

Nhớ kỹ cái anh lạy là lòng dân trong thiên hạ của thời trước, hôm nay chúng ta tới lấy đao Trấn Yêu cũng là bất đắc dĩ mới phải làm vậy, nhất định phải thật lòng kính nể mới được.

”“Anh biết rồi.

”Ma đạo từ Hỗn Loạn đến phong thần đều không biết đã xuất hiện bao nhiêu anh hùng hào kiệt, luận về sức mạnh vận mệnh không hề dưới cơ vạn dân ở thời đại Càn Long.

Tôi tin tưởng cờ chiêu hồn chắc chắn có thể áp chế được vận mệnh của đao Trấn Yêu, chỉ cần tôi hành đại lễ khấn bái với nó, nếu nó không nhận nổi liền sẽ tự mình nổ tung, đến lúc đó Thùy Họa có thể dùng đao Lưỡng Đạo trong tay cô ấy để thay thế nó.

Tôi thu lại tâm thần, tràn trề kính ngưỡng, trước khi khấn bái niệm một câu quỷ thần minh minh tự ý tự lượng, sau đó hai đầu gối khụy xuống đất khấn bái vạn dân thiên hạ Thanh triều.

Hai gối khụy xuống đất, thần đình liền truyền đến một tiếng bi thương thống khổ, đau đớn dữ dội khó chịu đựng được.

Đao Trấn Yêu cảm nhận sự tồn tại của cờ chiêu hồn, phóng ra đao ý vô tận, ngưng tụ thành luồng sát khí nhập vào thế giới huyền quan của tôi….

Bình Luận (0)
Comment