Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 218 - Chương 218: Hồ Tam Thái Gia (2).

Chương 218: Hồ Tam Thái Gia (2).

“Em nắm chắc mấy phần?” Tôi có chút lo lắng.

Nếu như thân là Phá Quân, tiêu diệt Hồ Tam Thái Gia cũng không là vấn đề, nhưng Thùy Họa hiện tại chỉ thuộc cảnh giới hợp đạo, mà Hồ Tam Thái Gia lại là nửa bước thiên tôn rồi.

“Ha ha, chút nữa anh sẽ biết thôi.

Vừa hay để anh thấy được uy lực của khí tiên thiên canh kim, tuy kiếm khí không nằm trong ngũ hành, nhưng sát tính lại quy về cùng một nguồn gốc, anh cũng có thể từ trong cơ thể ngộ ra ý nghĩa sâu xa của Sát kiếm giống như vậy.

”Nói xong, Thùy Họa từng bước tiến đến cửa miếu.

Cửa miếu này không có pháp trận bảo vệ, vừa tiến vào tôi liền cảm nhận được một cỗ thần niệm uy áp vô song không gì so sánh được.

Thùy Họa cau mày rút đao Trấn Yêu ra, một đao chém ra, chỉ nghe một tiếng nổ vang dội, cửa miếu đã bị đao phá vỡ.

Cửa miếu bị phá, Hồ Tam Thái Gia nhất định biết có người đột nhập, thế nhưng chúng tôi đợi rất lâu cũng không thấy ông ta xuất hiện, dứt khoát trực tiếp bước vào bên trong.

Vừa vào cửa liền thấy con đường hành hương của yêu tộc, hai bên là miếu thờ cao ngất, được sắp xếp dựa theo cấp bậc địa vị của Dã tiên.

Nhìn thấy đầu tiên là lưu truyền của Dã tiên cấp thấp Ly tiên Mi tiên, càng đi vào bên trong, thực lực của Dã Tiên càng mạnh.

Ly tiên là ly miêu đắc đạo, Mi tiên là chim họa mi đắc đạo, Phù tiên là hổ đắc đạo, Tứ tiên là chó sói đắc đạo, thực lực của những Dã Tiên có liên quan đến bản năng dã thú của chúng.

Tuy nhiên khi đến Hôi tiên và Hoàng tiên, thì đã có sự biến hóa mới.

Hôi tiên là do chuột tinh đắc đạo, thông thường thực lực không mạnh, nhưng số lượng chuột rất nhiều, vận mệnh của tộc hưng thịnh, đến nỗi đạo hành của Hôi bà bà còn mạnh hơn cả Phù tiên.

Về phần Hoàng tiên, hoàng bì tử là thông linh nhất, tâm trí không hề yếu ớt như loài người, bài vị của Hoàng Nhị Đại Gia còn cao hơn cả Hôi bà bà.

Thường tiên và Liễu tiên còn kỳ dị hơn, rắn thiên tính xảo trá ác độc, bản thân vốn đứng đầu trong ngũ độc, thậm chí loài rắn còn tàn nhẫn khát máu, nếu như không phải công đức hương khói của Hồ Tam Thái Gia vượt xa những tiên gia khác, ông cũng không trấn nổi Liễu Như Thị và Thường Nhị Lang đâu.

Cho dù là hiện tại, hai vị tiên gia Liễu, Thường vẫn danh bất hư truyền.

Lúc đi đến miếu thờ của Phù tiên, tôi ngửi thấy một luồng huyết khí, hổ là loài tàn bạo khát máu, đồ thờ cúng nó tất nhiên là những thức ăn có máu.

Thùy Họa cau mày, đi vào và vén bức màn trên điện thờ.

Từ hình dạng của thứ máu me trên đĩa có thể nhận ra, vậy mà lại là một quả tim người!Phù tiên đã thế, Tứ tiên cũng như vậy.

Nhìn thấy việc này sát khí trong lòng tôi khó mà kiềm nén, Dã Tiên ngoài mặt thì không tác quái, nhưng sau lưng đã bắt đầu giết hại con người rồi.

Tôi vốn nghĩ rằng đại miếu vắng vẻ không người, nhưng khi chúng tôi đi qua miếu thờ Thường Nhị Lang, đột nhiên nhìn thấy hai vị nữ tử quỳ trước miếu thờ của Thường Nhị Lang, áo quần mỏng manh, ánh mắt quyến rũ.

Mặc dù sắc mặt trắng bệch, thần tình hốc hác, nhưng có thể nhìn ra được họ vẫn đang đắm chìm trong dục vọng không thể thoát ra.

Thường Liễu tính cách dâm đãng tôi có thể hiểu được, nhưng không ngờ Thường Nhị Lang lại cư nhiên ở tại miếu thờ của mình dám ngang nhiên làm chuyện tà dâm.

Hai người phụ nữ này một người là phu nhân, một người là thiếu nữ, nhìn cách ăn mặc và trang điểm thì đều là xuất thân nhà phú quý, không nghĩ tới lại ở nơi này làm nô lệ tình dục cho Thường Nhị Lang.

Đây vẫn mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, tộc loài của Thường tiên và Liễu tiên ở quan ngoại không biết đã hủy sự trong trắng của bao nhiêu con gái nhà lành rồi.

Lúc trước, khi Khương Tuyết Dương đến núi Trường Bạch hái thuốc, cô ấy đã gặp một trường hợp rồi.

Từ ngoài nhìn vào, đại miếu là một nơi thiêng liêng, ai mà biết bên trong âm u mờ mịt, toàn là yêu nghiệt cơ chứ.

Nghĩ đi nghĩ lại cũng có thể biết, ở thời đại Mạt Pháp khó đạt đại đạo, nhân tộc vẫn có Đạo môn tuân thủ quy tắc, nếu như không có ai dạy dỗ Dã Tiên này, thì chắc chắn chúng sẽ không làm chủ được bản thân.

Nhân gian bởi vì đao Trấn Yêu của Sơn Hải Quan vẫn tính là trong sạch, ngược lại đại miếu tộc địa đã hóa thành vùng đất tà ác.

Bây giờ Thùy Họa đã lấy đi đao Trấn Yêu, có thể đoán được không bao lâu nữa ở quan ngoại sẽ lại xuất hiện yêu ma tác quái.

Xem ra, trận chiến Hồ Tộc Thanh Khâu lần này, hoặc là không đánh, muốn đánh phải đánh cho Dã Tiên tàn lụi, tốt nhất là cùng nhau phá hủy đại miếu, nếu không trong tương lai sự tác quái yêu tà sẽ đổ lên đầu Thùy Họa mất.

“Ha ha, vốn em chỉ định tặng cho Hồ Tam Thái Gia một phần quà gặp mặt, bây giờ em đổi ý rồi.

Luật lệ bất nghiêm như hiện tại, ngồi mát ăn bát vàng, kẻ đứng đầu Dã Tiên như ông ta đáng bị giết!"Thùy Họa động sát cơ rồi, sát ý trên người mỗi lúc một mạnh.

Đợi đến khi cô ấy đến cửa điện thờ Hồ Tam Thái Gia, sát ý đã đạt đến cực điểm.

“Là kẻ nào làm phiền ta thanh tu?” Một giọng nói huyền ảo mơ hồ từ trong điện thờ truyền ra.

“Hồ Tam, mau ra đây nhận chết đi.

” Thùy Họa giọng bạo phát.

“Dám hỏi có phải là Hoàng Hà Nương Nương của thôn Hạ Bá không?” Hồ Tam Thái Gia vẫn không xuất hiện, mà lại lần nữa lên tiếng hỏi.

“Nếu đã biết là ta, còn không nhanh bước ra đây gặp ta.

” Thùy Họa nói.

Thế nhưng, Hồ Tam Thái Gia không đáp lời Thùy Họa.

Hồ Tam Thái Gia không xuất hiện, Thùy Họa chỉ còn cách hành động, một đao phá hủy cửa điện, tiến vào thần điện.

Sau khi tiến vào, bên trong thần điện cũng không một bóng người, chỉ có bức tượng thần của Hồ Tam Thái Gia, âm thanh lúc nãy cũng là từ miệng của bức tượng thần này truyền ra.

Thùy Họa thấy Hồ Tam Thái Gia vẫn nhất quyết không hiện hình, một lần nữa xuất đao.

Tuy nhiên ngay khi đao khí sắp chạm vào tượng thần, tượng thần đột nhiên kim quang lóe sáng, chặn thanh đao lại.

“Ta sắp vượt qua kiếp nạn, còn một bước nữa thôi là có thể đứng vào hàng ngũ tiên ban.

Ta vốn không muốn cùng ngươi giao tranh lúc này, ngươi há gì phải một mực tương tàn?”Cùng với âm thanh nhàn nhạt truyền ra, tôi nhìn thấy một thanh niên bạch y dung mạo tuấn mỹ từ cửa phụ sau điện thờ bước vào đại điện.

Dung mạo giống với tượng thần, đây đích thị là Hồ Tam Thái Gia.

Bình Luận (0)
Comment