Đại miếu là tổ đình của Dã Tiên, tương tự như Côn Lôn của Tiên đạo, Hàm Cốc Quan của Nhân đạo, đảo Kim Ngao của Ma đạo, chỉ là quy mô không thể sánh với tam đạo.
Bởi vì yêu tộc tu hành không dễ dàng, khó có thể đạt được đại đạo.
Dã Tiên là cách gọi của hậu nhân, lúc trước chỉ gọi là Yêu tộc.
Yêu tộc có từ thời kỳ thượng cổ, luôn nhận sự che chở của Nữ Oa Nương Nương.
Nữ Oa sau khi đạt đến đại đạo thì không còn quản lý chuyện của Yêu tộc nữa, cùng với sự quật khởi của loài người, Yêu tộc bắt đầu suy tàn.
Không biết có bao nhiêu đại yêu đã ngã xuống dưới tay nhân tộc, những người tham lam đã săn bắt và giết yêu tộc nhằm lấy nội đan và bộ da, lông của chúng.
Mắt thấy Yêu tộc sắp sửa diệt vong, Ma Đạo Tổ Sư liền hoành không xuất thế, pháp truyền lục đạo, Yêu tộc mới lại phục hưng năng lực tự bảo vệ mình.
Sau trận chiến phong thần, Tiên đạo chiếm cứ thiên đình, Ngọc Hoàng Đại Đế ba lần yết kiến Nữ Oa và đạt được thỏa thuận, để bà ấy lần nữa xuất thế tiếp quản Yêu tộc.
Bị ảnh hưởng bởi điều này, cộng thêm bản tính đa nghi của Yêu tộc, lũ lượt phản bội Ma đạo, tự thành lập một phái riêng, chỉ tôn thờ Yêu Hoàng Nữ Oa, không can thiệp vào cuộc chiến giữa ba đạo nữa.
Chỉ có lác đác vài Yêu tộc vẫn kiên trì thờ phụng giáo lý của Ma đạo, tất cả đều bị đàn áp bởi Nhân đạo và Tiên đạo, sống sót đến ngày nay chỉ có dòng dõi Hồ tộc Thanh Khâu mà thôi.
Yêu tộc chỉ tôn thờ Nữ Oa trên danh nghĩa mà thôi, thực chất là quá nửa trong số chúng thờ phụng giáo nghĩa của Tiên đạo, nghe theo mệnh lệnh của Thiên đình, ý đồ được đứng trong hàng ngũ thần tiên của Thiên đình.
Mà Nữ Oa và Thái Cổ Ma Thần là những nhân vật cùng thời đại, sớm đã không nhúng tay vào việc của tam thế, vốn dĩ chỉ khoác lên mình hư danh mà thôi.
Trước thời Khang Hy, thế nhân vẫn chỉ có tên gọi Yêu tộc, từ thời Khang Hy trở về sau mới bắt đầu lưu truyền cách gọi Dã Tiên, mà cách gọi này chính là bắt nguồn từ Hồ Tam Thái Gia.
Trong thời Khang Hy, Khang Hy cải trang vi hành đến vùng đất Cổ Lâm Long Hưng, trên đường bị hổ dữ tấn công, đoàn tùy tùng sợ chạy tán loạn, đương lúc nguy cấp, đột nhiên một thanh niên cưỡi bạch mã xuất hiện bắn chết con hổ.
Bởi vì có công cứu giá nên Khang Hy muốn thưởng lớn cho chàng thanh niên ấy, cậu ta cười từ chối, cưỡi ngựa rời đi, Khang Hy Hoàng Đế hỏi danh tính, cậu thanh niên vừa đi vừa nói, bởi vì cậu đi quá nhanh, Hoàng Đế chỉ nghe được hai từ đầu tiên là “Hồ Tam”.
Khang Hy nghĩ rằng là thần tiên giúp đỡ, liền sai người tạc tượng thờ phụng, bởi vì không biết tên, bèn đặt là Hồ Tam Thái Gia để thể hiện sự tôn trọng.
Sau khi chuyện này qua đi, thế nhân bắt đầu tôn thờ Hồ Tam Thái Gia thành tiên gia, về sau biết được Hồ Tam Thái Gia là hồ ly đắc đạo, bèn gọi là Dã Tiên.
Đã có Dã Tiên đầu tiên, rất nhanh sẽ có Dã Tiên thứ hai, phát triển đến ngày nay quan ngoại đã có bảy mươi ba lộ Dã Tiên, mà đứng đầu Dã Tiên đương nhiên là Hồ Tam Thái Gia.
Dã Tiên không chỉ quản lý Yêu tộc, chúng còn ở nhân gian khai chi tán diệp hấp thụ sức mạnh tín ngưỡng của dân chúng, thu nhận con người làm Mã đệ tử, tích lũy công đức để cầu tránh tai họa, tu hành theo đuổi con đường đại đạo.
Tuy nhiên không phải tất cả Dã Tiên đều truy cầu công đức, cũng có những loại cặn bã quấy phá nhân gian, trong đó chuyên quấy phá nhất là Xà Tiên, Xà Tiên tà dâm, hay làm chuyện nam nữ với các tín đồ.
Động vật có bản năng nguyên thủy, như Phù Tiên Sài Tiên khát máu trong lời đồn, đạo tâm không đủ cũng đã nhập thế giết hại sinh linh.
Từ thời kỳ Càn Long, Dã Tiên quan ngoại đã nếm thử lợi ích ngọt ngào từ tay của nhân tộc, lũ lượt nhập thế quấy phá, khiến cho dân chúng lầm than, tiếng ai oán khắp nơi, từ đây mới có việc Càn Long ban tặng đao Trấn Yêu.
Sau khi có đao Trấn Yêu trấn thủ Sơn Hải Quan, Dã Tiên quan ngoại mới bắt đầu thu liễm hành vi của mình.
Thùy Họa xác thân thánh hóa, hành động như gió, chỉ cần thi triển công phu nửa ngày đã mang theo tôi đến đại miếu Trường Xuân rồi.
Đại miếu được xây dựng tại thung lũng giữa những ngọn núi của dãy Tiểu Bạch ở Trường Xuân, núi Tiểu Bạch là dư mạch của núi Trường Bạch, là nơi giao giới giữa nhân tộc và yêu tộc.
Thung lũng này vốn là nơi hoang vu, còn được bảo vệ bởi pháp trận kết giới, người tục thế khó có thể thấy được.
Đại miếu trước nay cũng chưa công khai với bên ngoài, chỉ cho phép những vị khách thuộc dòng dõi Dã Tiên và những truyền nhân của xuất Mã đệ tử đến thăm viếng.
Mặc dù đại miếu được giấu kín, nhưng lại không thể qua mắt được thần niệm tràn trề của Thùy Họa.
Lúc này trời đã hửng sáng, cửa miếu đóng kín.
“Tạ Lan, lát nữa em sẽ tự mình ra tay, anh không được để lộ kiếm khí đâu đó.
” Thùy Họa căn dặn tôi.
Trước khi đến, tôi đã dùng bí thuật dịch dung thay đổi diện mạo rồi, tôi không muốn Hồ Tam Thái Gia nhận ra tránh để người khác biết tôi còn dính dáng với Thùy Họa.