Sức nóng của Tiên Thiên Ly Hỏa khiến tôi chịu sự giày vò đến cùng cực, vì không để Thùy Họa lo lắng tôi chỉ có thể cắn răng chịu đựng, giả vờ không hề có việc gì cùng cô ấy rời khỏi đại miếu tiến thẳng tới Hồ tộc Thanh Khâu.
Tiên Thiên Ly Hỏa tuy rằng không có cách nào hóa giải, nhưng muốn giết chết tôi cũng chẳng phải dễ dàng gì.
Huyền quan của tôi có cờ chiêu hồn trấn giữ sẽ không bị phá, huyền quan không bị vỡ, thức thần cũng sẽ có nơi chứa ổn định.
Còn có ngọn gió phục hồi của Phong Thần ban tặng cho tôi, tuy rằng chữa trị không được vết thương của tôi, nhưng cũng miễn cưỡng khống chế được tình trạng thương tích.
Chỉ là theo thời gian trôi qua, sinh cơ trong cơ thể tôi chắc chắn sẽ không ngừng bị Tiên Thiên Ly Hỏa xâm chiếm.
Với lại tôi còn không thể tiếp tục sử dụng Thất Sát Kiếm, nếu sử dụng thương thế sẽ càng nghiêm trọng hơn, chỉ cần không cẩn thận một chút thì sinh cơ ngay lập tức sẽ bị cạn kiệt mà chết, đạo hạnh tiêu tan.
Không phải tôi không quan tâm đến sự sống chết của bản thân, chủ yếu là hiện giờ tôi căn bản không có thời gian để ý đến thương thế của mình.
Hồ Tam Thái Gia bị giết, toàn bộ tượng thần trong đại miếu đều bị ý chí chiến đấu của Thùy Họa hủy hoại, Dã Tiên nhất định có thể cảm nhận được điều này.
Vốn dĩ đại quân Dã Tiên đang án binh bất động chờ thời cơ, bây giờ xảy ra chuyện này, trước tiên bọn chúng nhất định sẽ điều tra rõ ràng là kẻ nào đã giết Hồ Tam Thái Gia.
Hồ Tam Thái Gia chỉ cách thiên tôn nửa bước, cái chết của hắn ta không những ảnh hưởng tới sĩ khí của Dã Tiên, còn ảnh hưởng tới vận mệnh Yêu tộc.
Muốn tra rõ không hề khó, trong đao ý mà Thùy Họa lưu lại bao hàm cả khí tức Tiên Thiên Canh Kim, mà có thể để lại chiến tích với quy mô lớn đến thế ở đại miếu, tại thời đại Mạt pháp cũng chỉ mỗi thân kiếp thứ chín của Ma đạo Phá Quân mới có thể làm được.
Nếu như Thùy Họa không ứng chiến, bọn chúng ắt phải đem toàn bộ nộ khí đổ hết lên người Hồ tộc Thanh Khâu, những người đến hôm nay vẫn không chịu thoát ly khỏi Ma đạo.
Nhưng một mình ứng chiến với chúng Dã Tiên, Thùy Họa căn bản đánh không lại.
Dã Tiên đều có tu vi đạo pháp, số lượng khó tính toán được, so với thú triều mà năm đó tập kích thành Thải Vân còn khó đối phó hơn nhiều, tuyệt đối không phải chỉ dựa vào sức một người liền có thể đối kháng được đâu.
Cô ấy truy sát Hồ Tam Thái Gia chỉ dùng hai đao, tuy rằng nhìn có vẻ đã xử lý sạch sẽ, đó là bởi vì ban đầu cô ấy bái tướng mang tinh thần rất phấn khởi, mà lúc đó Hồ Tam Thái Gia lại đặt hết mọi tâm thần chú ý lên người tôi, mới bị cô ấy đánh lén thành công.
Thật ra, tu vi hiện giờ của cô ấy vẫn là cảnh giới hợp đạo như cũ.
Chẳng qua toàn bộ khí tức của Tiên Thiên Canh Kim sử dụng để chống cự càng nhiều thì càng tinh khiết, nhưng không cách nào đến bước sử dụng dùng được Thiên Địa Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết.
Đánh không lại chúng Dã Tiên, thì Thùy Họa nhất thiết phải nhanh chóng tiến thẳng tới vùng cổ địa rừng u tối để tụ hợp với Hồ tộc Thanh Khâu.
Dưới tình huống như vậy, tôi làm gì có thời gian đi tìm khí tức của Tiên Thiên Quý Thủy chữa trị thương thế.
Chỉ có thể đợi sau khi giải quyết xong xuôi cuộc chiến của Hồ tộc Thanh Khâu, lại quay về tìm Khương Tuyết Dương nghĩ cách mà thôi.
Khu rừng u tối chỉ là cách gọi của người trong thế tục, tên thật của nó phải gọi là Hàn Hoang, là vùng đất căn nguyên của Yêu tộc, cũng là một trong số ít cổ địa còn sót lại trên thế giới lưu giữ ấn ký của thời đại Hồng Hoang.
Bởi vì mảnh rừng rậm này từ lúc khảo sát trên bản đồ vệ tinh đã rất u ám mơ hồ, nhìn không rõ ràng gì cả, với lại chưa từng có ai bước vào trong đó, nên mới đặt tên nó gọi là khu rừng rậm u tối.
Thật ra bên trong nó không hề u ám một chút nào, chỉ là thần ma tàn niệm lưu lại trong cuộc chiến phong thần quá nhiều, hình thành nên hiệu quả che kín mọi thứ, mới khiến người ta không cách nào nhìn rõ và không cách nào do thám được.
Cũng giống với đàm Hắc Long của Miêu Cương, cổ địa Hàn Hoang đã từng là chiến trường chủ yếu của cuộc chiến phong thần.
Chẳng qua là Yêu tộc chết ở đây nhiều hơn nhân loại gấp mấy lần, không biết bao nhiêu đại yêu quái của Ma đạo đã chôn thân ở Hàn Hoang, trong đó còn bao gồm cả vài dị thú mang huyết mạch Hồng Hoang nữa.
Ma Đạo Tổ Sư pháp truyền lục đạo, đệ tử Yêu tộc trong Ma đạo ghi nhớ ân tình truyền đạo của ông ta, sau khi bùng nổ cuộc chiến phong thần, từng người theo dưới sự lãnh đạo của Lưu Phong thiên tôn mà tham chiến.
Sau khi đảo Kim Ngao bị đắm chìm, Yêu tộc còn sót lại đành rút lui thủ hộ đại bản doanh của Yêu tộc là cổ địa Hàn Hoang, mà người của hai đạo Tiên Nhân không hề có ý định muốn tha cho họ.
Hàn Hoang vừa nổ ra chiến tranh, toàn bộ mười vạn đại quân Yêu tộc gần như tử trận, mà hai đạo Tiên Nhân cũng phải trả một cái giá tổn thất nặng nề.