Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 224 - Chương 224: Phá Quân Chi Thương (2).

Chương 224: Phá Quân Chi Thương (2).

Sau khi cuộc chiến phong thần kết thúc, Nữ Oa lần nữa xuất hiện tiếp quản Yêu tộc, vì tránh gặp phải sự thanh trừ của hai đạo Tiên Nhân, Yêu tộc ở khắp nơi đều lần lượt phản bội Ma đạo tự lập thành một phái.

Mà những tộc nhân kiên trì tin tưởng vào giáo lý của Ma đạo đến cuối cùng, đều không một ai sống sót khi bị hai đạo Tiên Nhân liên thủ sát hại, chỉ có Hồ tộc Thanh Khâu nằm dưới sự che giấu của thần niệm từ Lưu Phong thiên tôn, chuyển từ Đồ Sơn vào cổ địa Hàn Hoang sinh sống, mới tránh khỏi sự truy sát của hai đạo Tiên Nhân.

Tôi và Thùy Họa ở núi Trường Bạch đi ngang qua khu rừng nguyên sơ ba ngày sau mới đến được cổ địa Hàn Hoang, vừa mới đặt chân lên lãnh địa này, cờ chiêu hồn trong huyền quan của tôi lập tức sản sinh ra phản ứng.

Có thể để cờ chiều hồn sản sinh ra phản ứng thì chỉ có ý chí anh linh của đệ tử Ma đạo đã tử trận mà thôi, chỉ đáng tiếc thời gian trôi qua quá lâu, cờ chiêu hồn cũng không cách nào đem những ý chí còn sót lại hút vào bên trong nó.

Tại Hàn Hoang, máu tươi của đệ tử Yêu tộc Ma đạo đều trải đầy lên mỗi một mảnh đất.

Kẻ bị diệt tộc đếm không xuể, rất nhiều dị thú nhân gian từ đây cũng không còn xuất hiện nữa.

Cuộc chiến Hàn Hoang xảy ra sau khi Ma Đạo Tổ Sư chết, đến mức kể cả cờ chiêu hồn cũng không ghi chép qua tên gọi của bọn chúng.

Tôi cũng là từ lời của Khương Tuyết Dương mới biết Ma đạo chúng tôi đã từng xuất hiện rất nhiều đại yêu quái tài giỏi, lại có bao nhiêu đại yêu quái hy sinh vì Ma đạo.

Băng Giáp Giác Ma Long và Huyền Thiết Khai Minh Thú đã liên thủ truy sát một vị thiên tôn của Nhân đạo, tuy rằng bọn chúng cũng đã cùng với vị thiên tôn Nhân đạo đó đồng quy vô tận, nhưng cũng chứng minh được Yêu tộc Ma đạo đã không còn bất kỳ súc tính dị loài nào để yên chịu trận mặc cho người khác chà đạp nữa.

Nghe nói, vào lúc bùng nổ cuộc chiến Hàn Hoang, toàn bộ dã thú của vùng cổ địa Hàn Hoang bất luận có tu vi hay không, đều giống như phát điên lao vào đại quân của hai đạo Tiên Nhân.

Trên trời không biết bao nhiêu chim bay mắc kẹt trong pháp thuật đạo môn hóa thành mây khói, dưới đất không biết bao nhiêu quái thú bị nghiền thành thịt vụn dưới gót sắt của đại quân hai đạo Tiên Nhân.

Bên bờ ranh giới thống khổ thấu trời xanh, Yêu Hoàng Nữ Oa chưa từng đến đây nhìn qua một lần, mà chỉ quan tâm tới Ma Đạo Tổ Sư của mảnh đất này, người lúc đó đã chết tron vực Trả Hồn.

Cổ địa Hàn Hoang bây giờ tử khí lạnh lẽo, tuy rằng bị thế tục xem thành khu rừng u tối, cây trong rừng lại không hề xanh tốt, trên đất xếp đầy lá héo úa khô cằn, một mảng dáng dấp suy tàn.

Bây giờ đã ba ngàn năm trôi qua rồi, sinh cơ ở nơi đây vẫn chưa hồi phục.

Thùy Họa vội vàng tìm kiếm Hồ tộc Thanh Khâu, nhưng tôi vì thương thế trong cơ thể nên không đi nhanh được, chỉ có thể cắn răng đuổi theo, đi vội vã nên đã tác động đến nội tạng bị thiêu cháy, yết hầu tanh ngọt, chỉ có thể tiếp tục nuốt xuống ngụm máu tươi.

Còn may, suốt dọc đường đi tôi đều không để cô ấy phát hiện ra dấu hiệu gì cả.

Cổ địa Hàn Hoang sâu thẳm địa hình vô cùng phức tạp, đất hoang sơn cốc đầy bụi rậm đồi núi và đầm lầy, đường đi càng khó khăn hơn, lại qua hai ngày, chúng tôi mới từ một ngọn núi mọc đầy cây cỏ nhìn thoáng thấy vài phân sinh khí.

Đứng dưới chân núi, tôi vận chân khí tụ lên hai mắt để quan sát, trong khu đất hoang mọc đầy bụi rậm hình như có vô số tòa nhà được xây dựng bị che kín, thấp thoáng có thể thấy nằm uốn lượn theo sườn núi dường như còn có một thị trấn, nhìn đến đây tôi liền biết đã tới chỗ ở hiện nay của Hồ tộc Thanh Khâu rồi.

Dưới núi có pháp trận bảo hộ mà Hồ tộc Thanh Khâu lập nên, chúng tôi không hiểu cách phá giải nó, cũng không muốn ra tay phá hoại, ngay sau đó Thùy Họa lần nữa rút đao Trấn Yêu ra, nhắm chuẩn chỗ thị trấn nằm ở vùng trung tâm sườn núi mà ném qua.

Đao Trấn Yêu hóa thành một vệt sáng, cuối cùng cắm trên tường thành, phát ra một trận âm thanh kim loại vang vọng về xa.

Không mất nhiều thời gian, đã xuất hiện mười mấy đạo thân ảnh bay từ trên núi xuống, nam nữ đều có.

Nam thì anh tuấn, nữ thì yêu kiều, đều là Hồ tộc Thanh Khâu.

Dẫn đầu là một lão già mặc thanh y, trên tay mang hai thanh mã tấu, khí tức thần niệm vô cùng cường đại, chắc hẳn đã ngưng tụ ra nguyên thần.

Những người khác cũng có mọi tầng tu vi, cảnh giới huyền quan hay chân khí đều có.

Binh khí của bọn họ khá tùy ý, đa số tương tự như thanh mã tấu của Hồ Tam Thái Gia, còn có kiếm khí cung tiễn, đều là dùng nội đan hóa thành.

Đáng tiếc tôi tìm một vòng cũng không trông thấy Lưu Phong Vũ, mà những vị Hồ tộc Thanh Khâu này khi đối diện tôi và Thùy Họa đều có bộ dạng nhưng sắp lâm trận gặp đại địch vậy đó.

Đặc biệt là vị thiếu nữ xinh đẹp đứng bên cạnh lão già mặc thanh y, vậy mà vẫn luôn thử khóa khí tức của tôi.

Khi bị thần niệm của cô ấy quấy nhiễu, thương thế mà tôi vốn khó lắm mới kiềm nén được ngay lập tức bị kích phát, dùng hết toàn lực mới nhẫn nhịn để không nôn ra ngụm máu tươi trong yết hầu.

“Các ngươi là kẻ nào?”“Tại sao lại tới chỗ Hồ tộc Thanh Khâu bọn ta?”“Bọn chúng chắc chắn là người trong đạo môn, tu vi của nữ nhân kia cao thâm khó lường.

”“Thật không ngờ Dã Tiên vẫn chưa tới chỗ bọn ta gây phiền phức, người của đạo môn vậy mà lại tới trước rồi.

”Đối diện với lời lẽ thăm dò của Hồ tộc Thanh Khâu, bởi vì tôi phải chịu đựng sự dày vò của vết thương nên không mở miệng được, mà Thùy Họa lại từ đầu đến cuối đều không nói một lời.

Chính lúc tôi còn cảm thấy kỳ lạ, quay đầu nhìn cô ấy mới phát hiện, khuôn mặt cô ấy đã đẫm lệ.

Những người trước mặt đây không những là đệ tử Yêu tộc của Ma đạo, còn mang một thân phận khác, bọn họ đều là hậu nhân của Lưu Phong thiên tôn, trên người đang chảy dòng huyết mạch giống như Lưu Phong thiên tôn.

Cuộc chiến đàm Cửu Long, nếu không nhờ Lưu Phong thiên tôn lấy thân mình giáng xuống làm cái giá đánh đổi, Thùy Họa đã chết rồi.

Kiếp trước ngài ấy nợ Phá Quân một đoạn ân tình tỷ muội, mà kiếp này ngài ấy đã đem phần ân tình tỷ muội đó trả lại trên người Thùy Họa.

Thùy Họa nghiêm nghị đứng đó, trầm mặc không nói một lời.

Đợi đến khi không còn ai tra hỏi nữa, cô ấy mới bắt đầu cử động.

Phá Quân một đời chưa từng quỳ gối với bất kỳ ai, vị tướng tung hoành sát phạt của Ma đạo, tại thời điểm này hai đầu gối đều khụy xuống đất!

Bình Luận (0)
Comment