Thùy Họa vừa quỳ, người của Hồ tộc Thanh Khâu lập tức sững sờ ngơ ngác, không ai biết vì sao cô ấy lại quỳ xuống.
Thực lực của lão già mặc thanh y mạnh nhất, cũng chỉ có ông ta mới cảm nhận được cảnh giới tu vi thật sự của Thùy Họa.
Vì thế hai gối của Thùy Họa vừa chạm đất, ông ta liền theo bản năng quay người qua chỗ khác, khấu đầu của những người này không phải ai cũng tiếp nhận nổi.
Ông ta có thể hiểu được, nhưng mà những người Hồ tộc Thanh Khâu khác lại không hiểu, ví dụ như thiếu nữ xinh đẹp đứng bên cạnh ông ta, đang đối diện với hướng khấu đầu lạy tạ của Thùy Họa, hai mắt mở lớn lộ ra thần sắc không biết phải xoay sở ra sao.
Thùy Họa khấu đầu sát đất, tôi hiểu tâm ý của cô ấy nên cũng không tới đỡ cô ấy đứng dậy, chính tại lúc này lại xuất hiện thêm một người từ trên núi nhảy xuống, đó chính là Lưu Phong Vũ mà tôi đã từng gặp ở chợ Quỷ.
Lưu Phong Vũ tất nhiên còn nhớ tôi, chỉ là hắn hiển nhiên không nghĩ tới tôi sẽ đột nhiên xuất hiện tại chỗ này, với lại tình hình bây giờ cũng khiến hắn rất nghi hoặc.
“Tạ đạo hữu, sao ngươi lại tới chỗ này? Đây lại là chuyện gì vậy hả?” Lưu Phong Vũ đi tới trước hỏi tôi.
“Thùy Họa tới rồi.
” Tôi lấy tay áo che trước mặt, ho ra một ngụm máu tươi, nhẹ giọng nói.
“Ai cơ?”“Hoàng Hà Nương Nương.
”“Cái gì?” Lưu Phong Vũ kinh ngạc hét lên.
Hắn không biết Thùy Họa là ai, nhưng lại biết Hoàng Hà Nương Nương chính là thân kiếp thứ chín của Phá Quân.
Phá Quân là người nào cơ chứ?Hộ Pháp thiên tôn của Ma đạo, danh vọng trong Ma đạo đều ngang hàng với Ma Đạo Tổ Sư.
Người ngoài chỉ biết Phá Quân có sức mạnh chiến đấu vô địch, nhưng mà Hồ tộc Thanh Khâu hiểu rõ Phá Quân đối với Ma đạo mà nói có ý nghĩa như thế nào.
Tôi vẫn còn nhớ lúc từ biệt hắn ở Vương gia, những lời mà hắn đã nói, hắn nói vào thời điểm Phá Quân phất lên chiến cờ lần nữa, nhất định không được quên thông báo cho Hồ tộc Thanh Khâu biết.
Còn nói, ba ngàn tộc nhân của Thanh Khâu ngày trước đã nguyện ý cùng tử chiến với cô ấy, thì hiện tại vẫn như cũ không hề thay đổi.
Giờ phút này, Lưu Phong Vũ nhìn Thùy Họa vẫn đang khấu đầu sát đất, giọt lệ ấm nóng trong mắt rơi lã chã, lùi về sau mấy bước, bắt đầu chỉnh lý lại quần áo.
Đợi chỉnh lý xong xuôi, Lưu Phong Vũ liền quỳ sạp xuống đất lạy Thùy Họa, cao giọng hét lớn nói: “Hồ tộc Thanh Khâu cung nghênh Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn của Ma đạo!”Hắn vừa mới dứt câu, dường như đã khiến tộc nhân khác ngây ngốc chấn kinh.
Lão già mặc thanh y sau khi định thần trở lại, hai dòng lệ chảy xuống từ hốc mắt, không hề do dự quỳ sụp xuống đất, những tộc nhân khác đều quỳ xuống theo, đôi mắt của từng người đều rưng rưng.
Chỉ có mỗi thiếu nữ kia vẫn còn ngây ngốc đứng yên ngay tại chỗ, hình như chưa kịp phản ứng trở lại.
“Các phụ lão huynh trưởng xin hãy đứng dậy, hôm nay ta tới đây chỉ vì báo ân.
Nếu không phải vì ta, Lưu Phong thiên tôn cũng không rơi vào tay của Thiên đạo rồi.
” Bọn họ vừa quỳ, Thùy Họa đã vội vã đứng lên khuyên nhủ.
Họ vốn đã xúc động, lại nghe cô ấy nhắc tới việc Lưu Phong thiên tôn đã giáng xuống, nhất thời kích động nghẹn ngào, bi thương không thể diễn tả được.
“Ma Đạo Tổ Sư pháp truyền lục đạo, Hồ tộc Thanh Khâu từ lúc đó đã hóa hình thành người, đại ân to lớn như thế chúng tôi vĩnh viễn không bao giờ quên, Lưu Phong thiên tôn hy sinh cũng vì điều này, chúng tôi nhận không nổi một lạy của Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn.
” Lão già mặc thanh y nói.
“Ta không phải Phá Quân, chỉ là kế thừa mệnh cách Phá Quân của ngài ấy.
Các phụ lão huynh trưởng không cần phải bái lạy ta, ngược lại là Thùy Họa có lỗi với Hồ tộc Thanh Khâu.
Lúc trước nhận được tin tức, Dã Tiên ở quan ngoại phát binh đánh cổ địa Hàn Hoang, ta liền đặc biệt tới đây cùng Hồ tộc Thanh Khâu đồng lòng chiến đấu, đồng sinh cộng tử.
”Tuy rằng Thùy Họa luôn miệng nói cô ấy không phải Phá Quân, nhưng mà người của Hồ tộc Thanh Khâu vẫn như cũ đối đãi với cô ấy như Phá Quân.
Ngày đó Lưu Phong Vũ đem chuyện của Hoàng Hà Nương Nương kể cho tộc nhân nghe, tộc nhân của hắn đã nhận định Hoàng Hà Nương Nương là chuyển thế của Phá Quân.
Nói tới chuyện Dã Tiên dấy binh, lão già mặc thanh y nói bọn họ đã biết rồi, đợi đến khi nghe nói Thùy Họa đã trảm sát Hồ Tam Thái Gia, liền biết quân tình khẩn cấp không thể trì hoãn thêm nữa, ngay sau đó liền dẫn Thùy Họa lên núi để bàn bạc đối sách.
Phá Quân thiện chiến, lúc này Thùy Họa được mọi người vây quanh vừa đi vừa thảo luận tình hình chiến đấu với Dã Tiên, nhất thời bỏ quên luôn sự tồn tại của tôi.
Với lại do thân phận của tôi quá đặc biệt, thắng bại của cuộc chiến Hồ Thanh Khâu khó mà dự liệu trước được, Thùy Họa cũng không muốn tôi tiết lộ ra việc tôi chính là Ma Đạo Tổ Sư.
Còn về Lưu Phong Vũ, hắn là chiến lực trung kiên của Hồ tộc Thanh Khâu nên lúc này cũng tham gia bàn luận quân sự, quên mất giới thiệu tôi với tộc nhân.
Cuối cùng thành là đoàn người bọn họ đi lên phía trước, chỉ mỗi tôi và thiếu nữ Thanh Khâu còn kẹt lại phía sau.
Thiếu nữ nhìn có vẻ rơi vào tầm khoảng mười lăm mười sáu tuổi, tuy rằng vùng trán còn hơi non nớt, nhưng mà vẻ nịnh nọt trời sinh đã bạo lộ rõ ràng.
Tuy rằng khi gặp Thùy Họa cô ta không quỳ bái, nhưng ánh mắt hướng về phía sau lưng cô ấy hết sức cháy bỏng.
Tôi nhìn mà trong lòng còn âm thầm buồn cười.
Nữ tử của Ma đạo, không ai mà không sùng bái Phá Quân cả, thậm chí nhiều người còn sinh ra tình cảm khác biệt với ngài ấy.
Phá Quân tuy thân là nữ tử, nhưng lại luôn mặc nam trang.
Một thân huyền sắc thiết giáp, sau lưng cắm bốn lá hạo kỳ, đầu đội mũ lông chim trĩ đỏ, tay cầm đao Lưỡng Đoạn, tư thế oai hùng chinh chiến sát phạt quyết đoán không biết đã mê hoặc bao nhiêu thiếu nữ Ma đạo.
- Giải thích "hạo kỳ" là cờ tam giác sau áo giáp, phía sau chiếc áo giáp của võ tướng trong Hí khúc có lá cờ thêu hình tam giác.
Hết giải thích.