Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 258 - Chương 258: Trận Huyết Chiến Ở Bồng Lai (2).

Chương 258: Trận Huyết Chiến Ở Bồng Lai (2).

Chỉ là bây giờ bọn họ còn không dám nhìn thẳng vào tôi, nói chi đến việc lộ rõ sát ý.

"Tạ Lan, đợi đến lúc bùa Cửu Thiên Phong Lôi hết hiệu lực, thì đó chính là lúc ngươi tận mạng" Toàn Cơ thượng sư nghiến răng nghiến lợi nói.

Chắc là do giọng điệu không được thân thiện lắm nên vừa nói dứt lời, lại có một tia sét giáng thẳng vào bà ta.

Bà ta không nói chắc tôi cũng không biết, khi bùa chú hết hiệu lực, bọn họ sẽ cùng nhau liên thủ tấn công tôi.

Thực ra ngay từ lúc tia sét đầu tiên giáng xuống, tôi đã bắt đầu thi triển Thất sát kiếm.

Anh hùng không còn đường lui, bốn bề đều bị bao vây.

Sau này không biết khi nào mới có thể gặp lại, cái chết của tôi xem như cũng đáng, cho đến kiếm thứ bảy, không hề hối hận mà rút ra.

Sau khi rút kiếm ra, kiếm khí tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, tất cả đều hướng về phía Toàn Cơ thượng sư.

Người của Bồng Lai Tiên Đảo không giống như Dã Tiên, có thể khai hóa lĩnh vực kiếm khí để giết địch.

Với cảnh giới hiện giờ của tôi mà nói, nếu như không phải nhờ có 3 tấm bùa thần bên mình, thì một vị nửa bước thiên tôn cũng khiến tôi sức cùng lực kiệt rồi.

Nếu muốn tiêu diệt hết bọn họ, e rằng phải dùng hết kiếm ý của cả tòa huyền môn mới có thể thành công.

Vậy nên, kiếm thứ nhất tôi không hề tham lam, mà chỉ giết mỗi Toàn Cơ thượng sư.

Ngay khi cảm nhận được sát ý, toàn thân của Toàn Cơ thượng sư liền phát ra kim quang hộ thể, nhưng vừa xuất hiện nó liền bị quét sạch, sau đó bà ta lại thực hiện pháp quyết, miệng lẩm nhẩm : "Quý thủy chi tinh, hộ ngã chân hình".

Ngay lập tức bên cạnh bà ta ngưng tụ lại một cơn lốc quý thủy màu xanh sâu thăm thẳm, kiếm khí liền bị chúng hút vào.

Kiếm khí không nhập ngũ hành, có lẽ là tại cảnh giới của tôi quá thấp nên mới không xuất hiện hiệu quả ngũ hành tương khắc .

Kiếm xuất ra không có tác dụng nhưng tôi không hề thu chiêu, mà lại thuận theo chiều kiếm, đưa cả người và kiếm cùng hướng vào phía vòng xoáy mà bà ta tạo ra.

Bồng Lai Tiên Đảo có rất nhiều cao thủ, nếu kiếm đầu tiên không thể lập uy, đợi đến lúc bùa chú hết hiệu lực, có chết chắc tôi cũng không biết mình chết như thế nào.

Ngay khi bị hút vào vòng xoáy quý thủy, tôi liền cảm thấy ngũ quan lục thức của mình đều bị khí tức của Tiên Thiên Quý Thủy phong ấn, linh khí trong người như bị ngưng trệ, chính vào lúc này, sức mạnh của bùa Bắc Lạc Tử Thần bắt đầu phát huy tác dụng, đẩy tất cả Tiên Thiên Quý Thủy muốn xâm nhập vào cơ thể tôi ra ngoài.

Nhờ đánh đổi sinh mạng xông vào vòng xoáy, cuối cùng ánh sáng từ thanh kiếm một lần nữa bừng lên.

"Phá".

Chỉ nghe một tiếng động lớn vang lên, Toàn Cơ thượng sư phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Khi Quý Thủy tuyền oa bị phá vỡ, cả người bà ta đồng thời cũng bị kiếm khí của tôi làm văng ra xa.

Một kiếm lập uy, sau này xem ra khó ai có thể đánh lại kiếm này.

Kiếm khí tung hoành trước cung Như Ý, trước tiên phải đối phó với mấy vị cao thủ nửa bước thiên tôn.

Mũi tên của A Lê cho tôi cảm hứng về tốc độ, cho dù bọn họ muốn tránh cũng không dễ dàng, chỉ cần có chút do dự đều sẽ bị kiếm khí tác động.

Huống hồ còn có Lôi Hải do bùa Cửu Thiên Phong Lôi tạo ra bao phủ ở trên.

Muốn lên không được mà muốn xuống cũng chẳng xong, chỉ có thể liều mạng chiến đấu.

Với cảnh giới và tư cách của mình, bọn họ không thể trốn trong cung Như Ý như những đệ tử cấp thấp kia, trừ khi không cần mặt mũi, đáng tiếc không phải ai cũng vô liêm sỉ như tên Tạ Lưu Vân.

Kiếm xuất ra dũng mãnh như hổ, kiếm khí rực rỡ như cầu vồng.

Nhờ có sức sống vô hạn mà bùa Thần Tiêu mang lại, tôi không do dự mà rút thanh kiếm ra, tiêu diệt những kẻ muốn giết tôi.

Ngay từ lúc tôi lên đảo, người của Bồng Lai Tiên Đảo đã muốn giết tôi.

Tuy Phúc Thọ Chân Nhân là người háo sắc nhưng chỉ có một đứa độc đinh là Phù Tô công tử.

Bản thân ông ta không ra tay với tôi bởi vì còn kiêng dè Tạ Lưu Vân, nhưng thực chất ông ta hận tôi không thua gì Toàn Cơ thượng sư.

Kể từ khi tôi hủy đi nguyên thần của Phù Tô, cũng là lúc bắt đầu mối huyết hải thâm thù với Bồng Lai Tiên Đảo.

Hơn nữa tôi còn là Ma Đạo Tổ Sư, vốn là thiên địch của tiên đạo.

Mềm lòng với kẻ thù là tàn nhẫn với chính bản thân.

Môn đạo không phân thiện ác, xả thân bảo vệ môn đạo, có chết cũng không từ.

Hàng ngàn vạn người tử trận và bị thương trong trận chiến phong thần năm đó, lại có bao nhiêu kẻ mang tội ác tày trời có chết cũng chưa hết tội? Trời đất bất nhân xem vạn vật như cỏ rác, quỷ thần tối tăm, nên biết tự lượng sức mình, giết! Kiếm của tôi ngày càng nhanh, cơ hội sống cũng trôi qua nhanh chóng.

Cùng lúc đó, ba tấm bùa thần cũng dần mất đi tác dụng.

May mắn thay, những cao thủ của Bồng Lai Tiên Đảo trước mặt tôi đây không phải đã tử trận thì cũng là bị thương.

"Tạ Lan, ngươi chết chắc rồi".

Toàn Cơ thượng sư từ sau khi bị kiếm khí của tôi thổi bay thì luôn trốn trong sát trận của Bồng Lai Tiên Đảo, vừa mới thấy tôi đuối sức liền xuất hiện.

Dáng vẻ hiện giờ của bà ta còn nhếch nhác hơn, quần áo rách rưới, che không nổi cảnh xuân trước ngực.

Đáng tiếc thay sức chiến đấu của bà ta dường như không bị tổn hại mấy.

Trừ bà ta ra, Bồng Lai Tiên Đảo vẫn còn giữ lại 2 vị nửa bước thiên tôn để bảo toàn thực lực, 2 người này chính là 2 tên đạo lữ khác của Phúc Thọ Chân Nhân.

Một người là Diệu Âm thượng sư, người kia là Ngọc Tiêu tiên tử.

Ba người vây thành ba góc, bao vây tôi ở chính giữa.

Mà ngay lúc này, ba lá bùa thần đã hoàn toàn mất đi tác dụng.

Sau khi bùa chú mất đi hiệu lực, những đệ tử cấp thấp vốn đang trốn trong cung Như Ý đồng loạt xông ra.

Ngoài bọn chúng, tôi còn thấy một hình bóng quen thuộc.

Hai chân người đó đều bị xiềng xích nặng nề khóa lấy, người bị trói bằng dây quy giáp nhục nhã nhất, y phục màu trắng rách rưới, toàn thân toàn là máu.

Mặc dù người ấy đang đeo một chiếc mặt nạ bằng đồng nhưng tôi vừa nhìn đã nhận ra đó là tiên tử ở núi Côn Lôn ngày trước - Mộ Dung Nguyên Duệ.

Bình Luận (0)
Comment