Thật ra Âm ti không thu nhận họ cũng có lý do hết cả, thứ đáng sợ như oán khí, Âm ti cũng không khống chế nổi.
Mà siêu độ làm dịu oán hận lại là một chuyện hết sức phiền toái, nhân quả liên lụy quá nhiều, đạo sĩ cũng không tình nguyện đi làm.
Nếu như có người truyền đạo cho âm hồn, giúp họ hóa giải oán khí thì tốt rồi.
Oán khí tiêu tan, liền có thể đến địa phủ luân hồi để chuyển sinh.
Mà loại chuyện này từ xưa chỉ có hai người nguyện làm, một là Ma Đạo Tổ Sư năm đó, một người khác chính là Địa Tàng Vương thiên tôn của Âm ti.
Nhớ đến trong thiên hạ còn có không biết bao nhiêu cô hồn ngạ quỷ vẫn đang chịu đựng khổ đau, lòng tôi đột nhiên cảm thấy thật thê lương.
Ma Đạo Tổ Sư đã đồng quy cùng trời đất, Địa Tàng Vương thiên tôn đang ở tầng thứ mười tám vô gian địa ngục siêu độ cho ác quỷ.
Dương gian không có một ai bằng lòng nhận trách nhiệm này, thì đành để tôi gánh vác.
Nhưng mà sức mạnh của một mình tôi lại có hạn, muốn hoàn thành tốt việc này, chỉ có thể đợi Ma đạo tái xuất nhân gian mà thôi.
Đến tối, tôi tới phòng của anh trai để trò chuyện với anh ấy.
Anh trai tôi nói bây giờ trên mạng đang lưu truyền một phương pháp khôi phục linh khí, càng ngày càng nhiều người tin sự tồn tại của người tu hành, với lại còn có vô vàn người sở hữu siêu năng lực xuất hiện ở nhân gian.
Về sự tồn tại của linh khí, tôi thân làm đạo sĩ tất nhiên nhạy cảm hơn người bình thường, thật ra từ sau ngày xảy ra chuyện ở đàm Cửu Long, tôi đã cảm nhận rõ ràng thấy linh khí giữa trời đất chắc chắn đang tăng mạnh, nếu không vài năm gần đây sẽ không có nhiều người đột phá cảnh giới tu vi đâu.
Thường thấy nhất là cảnh giới nguyên thần vốn từ lâu chỉ có ngước nhìn nhưng không thể với tới, hiện giờ trong đạo môn đã không tính là hiếm gặp nữa, thậm chí đến cả hợp đạo cũng không còn được tôn sùng như thần tiên giống trước đây.
Bất cứ việc gì cũng có lợi và có hại, linh khí khôi phục tuy đối với chúng sinh là điều tốt, nhưng mà người bình thường hấp thu được khá ít, đa số đều bị người tu hành hoặc những sinh vật dị loại thu nạp.
Đặc biệt là những con yêu thú hung hãn ngu dốt, bọn chúng mượn lực yêu đan và hồn thú còn hấp thu được nhiều linh khí hơn mấy kẻ tu hành đến từ nhân loại.
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi có một dự cảm không lành, tôi cảm thấy nhân gian có khả năng rất nhanh sẽ xảy ra đại loạn.
Phúc họa tương y, Thiên đạo sẽ không vô duyên vô cớ ban tặng cho nhân gian nhiều linh khí đến vậy, chắc chắn đồng thời còn có hiểm họa ngấm ngầm theo sau.
- Giải thích: Phúc họa tương y ẩn ý chỉ chuyện tốt thường ẩn chứa nguy cơ hiểm họa tuy nhiên chuyện xấu cũng có thể mang đến phúc lành.
Hết giải thích.
Tiếp đó, anh trai tôi đưa cho tôi xem một vài tin tức thời sự, hỏi tôi có thể giải thích rõ nguyên nhân hay không.
Một mẩu tin tức liên quan đến Thập Vạn Đại Sơn ở Nam Cương, nói ở đấy có mấy thôn trấn biến mất chỉ trong một đêm, quan chức chính phủ lý giải do địa chấn, tuy nhiên không hề có ai đến cứu hộ, mà lại trực tiếp ra lệnh cho phong tỏa toàn bộ khu vực đó.
Còn thêm một tin tức tại Tây Vực, có một mảnh hoang mạc liên tục ba ngày không ngừng nổi bão cát, sau khi bão tan, tất cả thảm thực vật chỉ trong một đêm ngắn ngủi đã bị triệt tiêu hết sinh cơ.
Tin tức tương tự vẫn còn rất nhiều, trừ các loại hiện tượng tự nhiên siêu việt bất thường, còn có tin đồn về quái thú lai vãng đâu đấy.
Có người tận mắt chứng kiến một con đại xà độ kiếp, đang ngự gió phi hành trong mưa bão sấm chớp, rồi bị thiên lôi đánh tan nát thành từng mảnh mà chết.
Cũng có người nói đã chiêm ngưỡng một con thủy quái cự mãng trôi dạt bồng bềnh trên biển, tất cả đều là những sinh vật chưa từng thấy bao giờ.
Tôi nhớ tới lời của Tạ Lưu Vân từng nói, nếu như những hỗn loạn này cứ tiếp diễn ngày càng tệ, đến lúc đó nhân gian nhất định sẽ nghênh đón một trận đại nạn kinh hoàng.
Ba lá cờ chiêu hồn vì ứng kiếp mới sinh ra, sẽ không vô duyên vô cớ thức tỉnh.
Bây giờ chỉ là mấy trận bộc phát trong phạm vi nhỏ lẻ, nhân gian vẫn đủ khả năng che giấu, đợi đến khi tai họa bùng nổ ở diện rộng, nhân tâm mất đi lý trí, liền sẽ diễn biến thành một trận tai kiếp hủy diệt thế giới, như vậy thì thời kỳ Mạt pháp thật sự phải đặt dấu chấm hết rồi.
Anh trai hỏi tôi những chuyện này có thật như lời quan chức chính phủ nói đều chỉ là hiện tượng tự nhiên hay không, tôi không biết nên trả lời anh ấy ra sao, chỉ bảo anh ấy đừng tin mấy lời đồn thất thiệt.
“Em đang lừa anh, em chắc chắn biết được chân tướng, chỉ là không chịu nói với anh mà thôi.
” Anh trai tôi nói.
“Em chẳng qua chỉ là một đạo sĩ bình thường, cũng không nắm bắt được nhiều thông tin hơn mọi người bao nhiêu đâu.
” Không phải tôi không muốn nói sự thật cho anh ấy nghe, mà là những chuyện này nhất thời có lẽ không nên để anh biết là tốt nhất, ít nhất cuộc sống hiện tại của bọn họ vẫn chưa chịu ảnh hưởng.
“Em trai à, em thật sự chỉ là một đạo sĩ bình thường thôi sao, vậy cái này phải giải thích như thế nào đây hả?”Sau đó anh trai dùng máy tính đăng nhập vào một trang mạng, bên trong có một đoạn phim.
Đoạn phim được quay khá mờ, nhưng tôi vừa nhìn liền thấy rõ hai bóng người mơ hồ bay xuyên qua giữa những đám mây mù.
Một người là tôi, người còn lại chính là Tạ Lưu Vân.
“Em là em trai anh, anh có thể nhận ra được, người đó là em.
” Anh trai tôi chỉ vào bóng người mờ mờ trong đoạn phim rồi nói với tôi.