Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 269 - Chương 269: Thiên Tôn Thứ Sáu (1).

Chương 269: Thiên Tôn Thứ Sáu (1).

Sau khi Bạch Hà Sầu bước vào, ông ấy đứng đó mỉm cười nhìn tôi.

“Chú Bạch.

” Tôi gọi ông ấy một tiếng.

“Thuộc hạ Bạch Hà Sầu, bái kiến Đạo tổ” Bạch Hà Sầu muốn hành lễ với tôi, tôi mau chóng đỡ chú đứng dậy.

Đã ba năm trôi qua, ông ấy vẫn không thay đổi chút nào, nhưng tôi đã không còn là Tạ Lan ngây thơ, vô tri của năm đó nữa.

Mặc dù chính tôi cũng là người bị ông ấy tính kế, nhưng cũng như sư nương và tôi đã từng nói vậy, ông ấy chưa từng làm hại tôi bao giờ.

Hơn nữa, ông ấy còn là ông mai của tôi và Thùy Họa.

Ma Đạo Tổ Sư và Phá Quân vốn dĩ không thích hợp làm đạo lữ, nếu không phải Bạch Hà Sầu bố cục từ trước đó, tôi và Thùy Họa cho dù có gặp nhau cũng không thể thuận lợi kết thành phu thê như vậy được.

Đối với tôi mà nói, không có người con gái nào tốt hơn Thùy Họa nữa.

“Cảm ơn.

” Tôi nhìn ông và nói.

“Cảm ơn tôi cái gì?”“Cảm ơn ông đã giúp tôi cưới Hoàng Hà nương nương”Bạch Hà Sầu cười to, nói: “Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ hận tôi vì đã tính kế cậu chứ.

”Sau khi nói xong với tôi những lời này, Bạch Hà Sầu đi đến trước mặt Khương Tuyết Dương, cúi người hành lễ nói: “Bạch Hà Sầu bái kiến Tham Lang Hộ pháp Thiên Tôn.

”“Ngươi rốt cuộc là ai?” Khương Tuyết Dương hỏi.

“Tia tàn hồn còn sót lại của Tham quân Tả Phụ, Ma đạo” Ma đạo ngoài Sát Phá Lang và Ngũ Đại Thiên Tôn, trên còn có Tả Phụ, Hữu Bật hai vị Tham quân.

Tả Phụ thông minh, Hữu Bật thiện chiến, cả hai đều là tướng soái tài năng của Ma Đạo.

Trong trận chiến Phong thần, Tham quân Tả Phụ chết tại thành Hắc Long, Tham quân Hữu Bật chết tại đầm Vân Mộng.

“Không ngờ ông lại là chuyển thế của người đó, Tạ Lan, mau khấu đầu với vị Thiên tôn thứ sáu của Ma Đạo.

” Khương Tuyết Dương cung kính nói.

Tôi biết chuyện về Tham quân Tả Phụ, liền không nói lời nào mà quỳ xuống, Bạch Hà Sầu vội vàng đưa tay ra đỡ: “Dưới Sát Phá Lang Ma Đạo chỉ có năm vị Thiên Tôn, làm gì có vị Thiên Tôn thứ sáu.

” “Khi trận chiến phong thần lần đầu tiên xảy ra, ông đang bế quan thể ngộ Thiên Tôn Đại Đạo.

Đạo Tổ ở cung Vô Danh điểm tướng, không biết ông đang thân mang đại đạo mà điểm tên của ông.

Nếu không phải vì bị chiến sự của Ma Đạo trói chân, đợi khi xuất quan nhất định ông sẽ thành một phương Thiên tôn.

” “Mệnh lý hữu thời chung thi hữu, mệnh lý vô thời mạc cưỡng cầu.

Tức là Trong vận mạng có thì cuối cùng sẽ có, trong mạng chẳng có thì đừng mong cầu.

Ta trước giờ cũng chưa từng trách cứ Đạo Tổ.

” Bạch Hà Sầu nhẹ nhàng đáp.

“Sau đó, ông dẫn ba vạn đệ tử Ma Đạo tử thủ thành Hắc Long trăm ngày, đến lúc chân khí cạn kiệt, dầu cạn đèn tắt, sau khi thành bị phá, ông bị tiểu bối vô danh của Nhân đạo một kiếm đâm chết.

Anh hùng Ma Đạo ta ai cũng chết một cách oanh liệt, chỉ riêng ông chết ấm ức nhất.

”Lúc Hách Liên Thiên Tôn chết, bằng sức lực của mình đã tiễn mười vạn đại quân của Nhân đạo lên đường, kéo theo cả Hỏa Long Chân nhân của Nhân Đạo và Huyền Vũ Đại đế của Thiên đạo bồi táng theo.

Khi Nam Hải Vô Cực Thiên Tôn thất thủ, Nam Hải Long Cung sụp đổ, huyết nhuộm đỏ Nam Hải.

Tham quân Hữu Bật chết trận tại đầm Vân Mộng, tiêu diệt hai sứ giả giám sát Lục đạo Âm ti, phá hủy một phương địa ngục của Âm Ti.

Nếu không phải vì Bắc phương Quỷ Đế Trương Hằng nhanh chóng chạy thoát, xém chút nữa đã bị Tham quân Hữu Bật tự hủy huyền quan làm trọng thương.

Khi Bạch Y Sát thần Lâm Thanh Thủy chết trận, thi thể đứng yên không đổ, đại quân Tiên Đạo vây quanh mà đi.

Thích khách Phúc Lý ẩn náu trên đỉnh núi Không Tang, thiêu đốt thần hồn của mình, hóa thành sao băng mà rơi xuống, oanh sát người con trai thứ ba của Đạo Đức Thiên Tôn, dùng cảnh giới nửa bước thiên tôn mà cưỡng sát Nhân Đạo Thiên Tôn.

So sánh với những người này thì Tham quân Tả Phụ thật sự chết rất ấm ức.

“Đến cuối cùng cũng phải chết, bị ai giết thì cũng có khác biệt gì?” Vẻ mặt của Bạch Hà Sầu vẫn rất thờ ơ.

“Sau khi ông chết, Đạo Tổ vì ông mà nhập liệm, Phá Quân vì ông mà khắc bia.

Từ đó trở đi, mỗi khi nghĩ đến cái chết của ông, Đạo Tổ đều nói một câu, người mà cả đời này phụ lòng, chỉ mỗi Tham quân Tả Phụ là khó buông bỏ nhất, là ngài ấy đã làm lỡ dở đại đạo của ông, khiến Ma Đạo ít đi một vị Thiên Tôn.

”Khương Tuyết Dương nói tới đây đã nghẹn ngào, xúc động, trong khi đó Bạch Hà Sầu cũng nghe đến nước mắt đầm đìa.

“Ba ngàn năm sau, không ngờ ông vẫn vì Ma Đạo mà cúc cung tận tụy, lập mưu cả nửa đời người.

Ma Đạo nợ ông, sợ rằng vĩnh viễn cũng trả không hết.

“Cô sai rồi, Ma Đạo không nợ ta, mà ta cũng chưa bao giờ hối hận đã gia nhập Ma Đạo.

Nếu không phải Ma Đạo Tổ Sư truyền đạo cho ta, ta cũng chỉ là một tên bán dầu ở thành Hàm Nguyên mà thôi.

”“Nếu ai ai cũng như ông, Ma Đạo làm sao không thể trỗi dậy lần nữa?”

Bình Luận (0)
Comment