Tôi ở bên cạnh nghe mà thấy xấu hổ, Ma Đạo muốn hưng thịnh trở lại còn một đoạn đường dài phía trước, bậc tiên liệt ở đây, đương nhiên không thể có một chút chểnh mảng nào.
Đừng nói là Ma Đạo không có anh hùng, chỉ là trận chiến Phong Thần quá ác liệt, anh hùng Ma Đạo đều đã cạn kiệt.
Nhắc đến sự việc năm đó, không thể tránh khỏi cái chết của Lưu Phong Thiên Tôn, đây lại là một nỗi bi thương khác.
“Ta bị kẹt trong thành Chết Oan, điều lo lắng nhất là sự sinh tử an nguy của Thùy Họa.
Đều do ta kém cỏi, nếu không thì Lưu Phong Thiên Tôn đã không chết trong tay của Thiên Đạo.
” Bạch Hà Sầu áy náy muôn phần nói.
“Chuyện này không liên quan đến ông, là do mệnh bàn Sát Phá Lang xảy ra sai sót trước.
Ngay cả khi ông không sợ chết đi nữa, cũng không phải là đối thủ của Mạnh Bà Thiên Tôn.
Bạch Hà Sầu, lần này Thùy Họa đến Âm Ti, có người làm khó dễ không?” Khương Tuyết Dương hỏi.
“Ban đầu còn bị đại quân Âm Ti chặn lại, nhưng sau đó, Mạnh Bà Thiên Tôn đã truyền âm bằng thần niệm cho đi qua, cho phép cô ấy tự do ra vào thành Chết Oan, tìm tòi những tàn tích mà Phá Quân năm đó để lại.
Ta thấy chuyện này rất kỳ lạ, theo lý mà nói thì Thùy Họa từng là cửu thế chi thân của Phá Quân, lại mang trên người mệnh cách Phá Quân, đáng lý Âm Ti nên dốc toàn lực ra tay mới phải, vì sao lại bỏ qua cho cô ấy?”“Xem ra, Thùy Họa nói không sai, nhân vật lớn của Âm Ti thực sự luân hồi tại nhân gian.
Trước khi số mệnh của người đó thức tỉnh, Âm Ti sẽ không lật mặt hoàn toàn với Ma Đạo.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Ai đang luân hồi?” Bạch Hà Sầu hỏi.
“Không thể biết, không thể nói, một khi để lộ, nhân vật lớn sẽ liền về lại Âm Ti, đến lúc đó, Âm Ti nhất định sẽ không nhân nhượng Ma Đạo nữa.
”Tiếp đó, Bạch Hà Sầu nói về những chuyện xảy ra trong thành Chết Oan.
Quả nhiên đúng như tôi dự đoán, số đệ tử Ma Đạo niết bàn trong thành Chết Oan thực sự là không còn nhiều nữa.
Không phải ai ai cũng sẵn sàng vì Ma Đạo mà chịu đựng ba nghìn năm cô tịch trong thành Chết Oan.
Đa số bọn họ đều đã luân hồi chuyển sinh cả rồi.
Đối với chuyện này, trong lòng tôi không hề trách móc.
Tôi chỉ thấy cảm động trước những đệ tử niết bàn vẫn còn ở lại trong thành Chết Oan.
Nhưng đáng tiếc, hiện giờ tôi vẫn không có cách nào đưa bọn họ rời khỏi thành Chết Oan được.
Nhiều nhất chỉ có thể cho họ thêm chút hy vọng.
Khương Tuyết Dương tổ chức tiếp phong yến cho Bạch Hà Sầu, trong khoảng thời gian đó bắt gặp Phật Gia, Bạch Hà Sầu sửng sốt, hỏi tôi Phật Gia có gia nhập Ma Đạo không.
“Không có, Khương Tuyết Dương không mời cô ấy, cô ấy cũng không chủ động đề xuất đến.
” Tôi lắc đầu trả lời.
“Đáng tiếc thật, người có thể nhìn thấu thiên cơ của Trấn hồn quan, nhất định không kém hơn Tạ Lưu Vân.
Ta chỉ mong trong tương lai cô ấy sẽ không trở thành kẻ địch của cậu, nếu không sẽ còn đáng sợ hơn cả Tạ Lưu Vân.
”Trước đây, Thùy Họa đã từng nói điều này, nhưng không ngờ Bạch Hà Sầu cũng nói như vậy, điều này càng khiến tôi tò mò hơn về lai lịch của Phật Gia.
Khi thấy A Lê, Bạch Hà Sầu lại được một phen kinh ngạc.
Cảnh giới hiện tại của ông ấy là hợp đạo nhưng lại hoàn toàn không thể nhìn thấy cảnh giới tu vi của A Lê.
Điều này không kỳ lạ, bởi vì tu vi của A Lê căn bản không thể lấy cảnh giới tu hành hiện tại mà suy xét.
Chiến lực của cô ấy đến từ huyết mạch, cũng có thể nói là đến từ ý chí của Nguyệt Ma Thái Cổ.
Sau khi Nguyệt Ma bị thải diệt, đã để lại truyền thừa của mình trên thân thể A Lê.
Cho nên, A Lê được xem như dị loại, tốc độ tiễn của cô ấy không có giới hạn, có thể trong tương lai cô ấy trở thành Hậu Nghệ thứ hai.
Chỉ là không biết cô ấy có phát triển thành Nguyệt Ma thứ hai hay không.
“Cô gái nhỏ này từ đâu đến vậy?”“Bộ tộc Đông Di, truyền nhân Hậu Nghệ.
” Tôi nói.
Bạch Hà Sầu lại sửng sốt, ghen tỵ tôi có được cơ hội hiếm có, nhanh chóng hỏi tôi A Lê có gia nhập Ma Đạo không.
Sau khi nghe được A Lê gia nhập Ma Đạo, Bạch Hà Sầu nhẹ nhõm cả người, nói A Lê nếu có thể sống sót sau hạo kiếp Tam giới lần này, tương lai tất có thể thành Thiên tôn.
Kỹ thuật nấu rượu của Hồ tộc Thanh Khâu là độc nhất vô nhị, Hàn Hoang cây trái khan hiếm, chỉ có loại khoai lang tuyết vùi dưới lớp tuyết mới có thể dùng để nấu rượu.
Uống vào hương vị thanh mát, ngọt ngào, dư vị bất tận.
Bạch Hà Sầu vốn đã uống giỏi, bị nhốt trong thành Chết Oan ba năm, hương hỏa, đồ cúng còn không ăn được đừng nói là rượu.
Nhiều lần nâng ly rượu lên, lời càng nói càng nhiều.
Tôi với ông ấy nói đến việc trộm mạng năm đó, việc ông ấy thua cho Tạ Lưu Vân không phải chuyện gì đáng xấu hổ cả.
“Loại người như Tạ Lưu Vân, cũng chỉ có Tham lang Hộ pháp Thiên Tôn của Ma Đạo ta mới có thể đấu trí cùng, ta cũng đấu không lại hắn.
Cũng may, kết cục cũng giống nhau cả.
Ma Đạo Tổ Sư một bước xuyên qua hư không, đây là sự lựa chọn của cậu ấy, cho dù Tạ Lưu Vân không ra tay, cậu ấy cũng không muốn sống lại một kiếp.
”“Tại sao vậy?” Tôi hỏi“Sau này cậu tự khắc sẽ hiểu, không cần phải hỏi ta.
”Sau này, tôi thực sự hiểu ra được, Ma Đạo Tổ Sự không muốn trùng sinh, là vì mặt cờ Chiêu Hồn quá nặng, lại có quá nhiều người vì hắn mà chết, hắn đã gánh không nổi nữa rồi.
Tự biết dù có sống thêm một kiếp nữa cũng không thể đấu lại Thiên đạo, chẳng thà từ bỏ tất cả, thân hóa hi di cùng thiên địa đồng quy.
Đáng tiếc, đến lúc tôi hiểu được đạo lý này, cờ Chiêu Hồn của tôi cũng đã nặng như hắn năm ấy vậy.