Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 271 - Chương 271: Mộ Dung Ghé Thăm (1).

Chương 271: Mộ Dung Ghé Thăm (1).

"Ngày hôm sau, Bạch Hà Sầu tạm biệt chúng tôi.

Loạn cục của nhân gian đã bắt đầu náo động bốn phương, Ma đạo bắt buộc phải xuất thế sớm.

Bạch Hà Sầu đến nhân gian triệu tập tất cả đệ tử Ma đạo trong âm nhân thiên hạ, sau đó dẫn toàn bộ bọn họ đến Hàn Hoang.

Về phần Ma đạo cuối cùng có thể triệu tập được bao nhiêu nhân lực, đối với chuyện này bản thân Bạch Hà Sầu cũng không đủ lòng tin.

Nhân đạo có Tạ Lưu Vân thì lên như diều gặp gió, sau trận chiến Bồng Lai, Tiên đạo đại cử nhập thế, mà Ma đạo chúng tôi ngoài mệnh bàn tam tinh Sát Phá Lang, ngoài ra không có lợi thế gì.

Trận chiến Phong Thần đã qua ba ngàn năm, trong ba ngàn năm vô vọng này, nhân gian còn được bao nhiêu đệ tử Ma đạo một lòng trung thành, kiên trì tín ngưỡng của bản thân.

Sau khi Bạch Hà Sầu đi, tôi và A Lê cùng nhau tu hành.

Khương Tuyết Dương ngoài việc truyền đạo, còn phải bố trận, tập luyện trận pháp.

Thành Thanh Khâu cô lập không được ai trợ giúp, không có pháp trận bảo vệ tuyệt nhiên không cản nổi sự sát phạt của đại quân.

Phật Gia vẫn như thế, vẫn âm thầm học đạo, từ lần Thùy Họa hỏi cô ấy có phải thích tôi hay không, cô ấy liền xa cách với tôi rất nhiều.

Chỉ khi gặp nhau mới nói lời chào hỏi, gọi tôi một tiếng sư huynh.

Tôi có một dự cảm, Phật Gia sẽ không ở lại Hàn Hoang quá lâu.

Cô ấy vốn là một cô gái cực kỳ thông minh, nhìn rõ thế sự, một khi phá giải mê cục, khi đó túc mệnh của bản thân sẽ thức tỉnh.

Tu hành cùng với A Lê giúp sát kiếm của tôi tăng rất nhanh, cô bé bắn tiễn, tôi dùng kiếm để đỡ, tuy rằng tôi thường bị thương vì theo không kịp tốc độ của cô bé, nhưng tốc độ tôi xuất kiếm tăng lên rất nhanh.

Tốc độ của cô bé thừa kế từ Thái Cổ Nguyệt Ma, nếu như tôi có thể tiếp được toàn bộ mũi tên từ cô bé, đến lúc đó kiếm của tôi sẽ giống như mũi tên của cô bé vậy, trong thời đại Mạt pháp không ai có thể tránh được.

So với nhiều tiền bối Đạo môn nhập đạo bằng kiếm, thì sát kiếm của tôi vẫn là độc nhất.

Trong Đạo môn nhập đạo từ kiếm, thứ được xem trọng nhất chính là bản thân của kiếm khí.

Sát tâm và chân khí dung hợp có thể tạo ra kiếm khí, lực của pháp tắc quyết định uy lực mạnh yếu của kiếm khí.

Càng kiểm soát nhiều lực của pháp tắc, uy năng của kiếm khí càng mạnh.

Kiếm khí của kiếm tiên Lữ Thuần Dương thất luyện ba ngàn trượng, mà kiếm khí Ma đạo Tổ Sư đã từng chém rớt một ngôi sao băng.

Có thể là chịu ảnh hưởng của kiếm pháp võ đạo quá sâu, sau khi tôi nhập đạo trong huyền quan vẫn sinh ra kiếm ý võ đạo vốn có.

Thần tính vi phong thường tùy ngã, kiếm ý vi tuyết mãn huyền quan.

Nghĩa là Thần tính là gió thường theo chân ta, kiếm ý là tuyết lấp đầy huyền quan.

Kiếm ý là từ kiếm tâm sinh ra, chính là tinh túy của kiếm pháp võ đạo.

Kiếm ý của võ đạo có rất nhiều tầng, có Băng Phách Hàn Quang kiếm, kiếm ý lạnh đến thấu xương, tuy nhiên không giống với những Đạo pháp thần thuật diễn hóa thiên tượng kia, lúc thi triển kiếm pháp vẫn mang lại cho người khác cảm giác buốt giá đến thấu xương.

Còn có loại kiếm pháp tên Triệt Dạ Lưu Hương, phối hợp cùng với Dạ Quang kiếm, có quang cảnh đẹp như thả ngàn hoa trong đêm gió đông vậy.

Càng say mê võ đạo kiếm thuật, tôi càng cảm thấy tiếc nuối cho những người đã mất trong dòng lịch sử võ đạo kiếm pháp.

Sự thần kỳ của hô mưa gọi gió, không lấn át được tài năng của kiếm Bạo Vũ Võ đạo.

Thần thuật thay hình đổi dạng, không che giấu được sự nhanh nhẹn của kiếm Lưu Tinh.

Kiếm Bạc Hà, kiếm Hoa Khai Phú Quý, kiếm Thương Anh, kiếm pháp Băng Xuyên, kiếm Hoa Mai, bảy bảy bốn chín dạng kiếm pháp Phong Hồi Liễu của Tiểu Cố Đạo nhân, Đoạt Mệnh Liên Hoàn Thập Tam kiếm của Yến Thập Tam… Hàng vạn loại kiếm ý, thật khiến người ta tưởng nhớ khôn nguôi.

Đáng tiếc, kiếm của Võ đạo không có kiếm khí, hạn chế bởi ngưỡng chịu lực, tốc độ và không gian, kiếm ý dù mạnh đến đâu cũng không tài nào so được với một lá thần phù của Đạo môn.

Nhưng tôi thì khác, tôi có kiếm khí, kiếm khí và kiếm ý cùng phối hợp, Đạo Võ song tu xem như tụ thành một nhà.

Sau khi nhập đạo nếu muốn nâng cao thực lực, chỉ có thể dựa vào ngộ đạo và tu hành liên tục, nắm chắc càng nhiều các đại đạo pháp tắc.

Mà bản thân pháp tắc lại càng khó nắm chắc nhất, đây cũng là lý do vì sao mà nửa bước thiên tôn lại nhiều như rơm rạ, còn thiên tôn lại rất ít.

Thất sát pháp tắc do sát tâm và sát tính ngưng tụ, chỉ có thể lĩnh ngộ trong vô tận sự sát phạt và hỗn chiến.

Cho nên bây giờ tôi chỉ có thể bắt đầu từ kiếm ý, do rằng tăng cường kiếm ý cũng đồng thời gia tăng uy lực kiếm pháp của tôi.

Mỗi ngày ngoài việc luyện tốc độ cùng với A Lê, toàn bộ thời gian còn lại tôi dành để khuếch đại kiếm ý trong huyền quan.

Trong huyền quan của tôi, kiếm ý tồn tại dưới dạng hoa tuyết, kiếm ý tăng thêm một phần, hoa tuyết lại dày thêm một phần.

Tòng bạch tuyết phân phi hà sở tự, diễn hóa thành yến sơn tuyết hoa đại như tịch.

Bạch tuyết ngai ngai, thiên địa nhất phiến thương mang… Nửa tháng sau, Bạch Hà Sầu từ quan ngoại trở về.

Đúng như chúng tôi dự đoán trước đó, ông ấy chỉ đem về hơn hai ngàn đệ tử Ma đạo.

Hồ tộc Thanh Khâu trước đó đã mở rộng thành trấn đủ để dung nạp được vạn người, hơn hai ngàn người vào ở trông mười phần trống trải.

"

Bình Luận (0)
Comment