“Thuộc hạ đã phụ lòng ủy thác của Đạo tổ rồi.
” Bạch Hà Sầu hổ thẹn nói.
“Không sao, năm đó Ma đạo tổ sư một mình lập giáo, so với ông ấy tôi đã may mắn hơn rất nhiều rồi.
” Thực lực của hơn hai ngàn người này còn kém xa vài chục đệ tử Ma đạo mà Khương Tuyết Dương giấu trong Toàn Chân giáo, thậm chí so với Hồ tộc Thanh Khâu còn không bằng, cảnh giới huyền quan cũng rất ít, đại bộ phận đều thuộc cảnh giới chân khí.
Thời đạt Mạt pháp tu hành không dễ, âm nhân không có sự hỗ trợ của tài nguyên đạo thống, có thể luyện được chân khí đã là giỏi lắm rồi.
Hiện tại Ma đạo chẳng có gì, chỉ có một tòa thành Thanh Khâu tại Hàn Hoang, không phải là nơi an sinh lập mệnh.
Bọn họ có thể bỏ lại tất cả mà đến đây, đủ để thấy được bản sắc của đệ tử Ma đạo.
“Hôm nay các ngươi theo lời cảm triệu của ta mà đến Hàn Hoang cổ địa trùng tu số khí Ma đạo, tương lai bất cứ lúc nào cũng có thể chiến tử sa trường, chư vị đều là người có gia đình, có hối hận không?” Tôi hỏi.
“Sống có gì vui, chết có gì khổ, đệ tử Ma đạo, vạn thế thiên hồng!” Lại một năm nữa qua đi, mối nguy tại nhân gian lại thêm lớn, lòng dân li loạn, tin đồn tận thế lan truyền ngày một rộng.
Tin đồn Cửu đại diệt thế tà ma sắp giải trừ phong ấn, càng làm kinh ngạc toàn bộ Đạo môn.
- Giải thích "Cửu đại" tức là chỉ gió, mây, sét, biển, lửa, trời, đất, mặt trời và không khí của đạo gia.
Hết giải thích.
Đạo môn hiện tại đã không còn độc mỗi Nhân đạo, mà giống như trước đây bao gồm cả Ma đạo và Tiên đạo.
Tiên đạo chưởng quản thiên đình, thần linh rất nhiều, sau khi nhập thế người hưởng ứng vô số, đa số Đạo trường ở các phương hải ngoại cũng quay về nhân gian.
Hiện tại, Nhân đạo, Tiên đạo, Dã tiên ba phương đại cử nhập thế, trảm tà trừ ma ngưng kết lòng dân.
Ma đạo chúng tôi một là vì thực lực yếu nhất, hai là Thùy Họa vẫn chưa trở về từ Âm ti, nên một mực ở lại Hàn Hoang cổ địa thao luyện quân trận, gia tăng tu vi.
Trong giai đoạn, lần lượt có rất nhiều đệ tử Ma đạo đến Hàn Hoang.
Ngoại trừ các đệ tử Ma đạo trong âm nhân, còn có sơn tinh dã quái, thậm chí cả cô hồn dã quỷ cũng đến không ít.
Về việc này, Khương Tuyết Dương nói, kiếp này Thùy Họa là âm linh, trong tương lai cứ để cô ấy lập ra đội quân Oan Hồn là được, cùng với các đệ tử niết bàn của Ma đạo trong thành Chết Oan.
Sư nương của tôi cũng đến Hàn Hoang, bà ấy quen với việc điều khiển âm linh, lấy giấy làm nơi dung thân cho cô hồn dã quỷ, do đó Ma đạo lại nhiều thêm một quân đoàn vong linh.
Mặc dù thực lực thấp, nhưng do thể chất vong linh đặc biệt, nên cũng là một loại chiến lực không thể xem nhẹ.
Cả một ngày này, lúc tôi đang ở trên đỉnh núi Thanh Khâu cảm ngộ kiếm ý, đột nhiên cảm nhận được sự dao động từ ba đạo thần niệm cực kỳ mạnh mẽ truyền đến trên bầu trời phía Nam.
Một lát sau, nghe thấy Tạ Lưu Vân hướng thiên địa thần niệm truyền âm: “Nhân đạo Tạ Lưu Vân, cùng Tiên đạo Mộ Dung Nguyên Duệ, Dã tiên chi thủ Ngạo Hàn, đến bái hội Ma đạo tổ sư.
” Trong một năm qua, danh tiếng của Tạ Lưu Vân như nhật trung thiên tức là tiếng tăm lừng lẫy, vang dội, tôi ở Hàn Hoang cũng thường được nghe qua.
Trong núi Vũ Nghệ hắn đã dùng kiếm trảm bách niên thi vương, tại hang quỷ Tây Vực diệt Âm sát quỷ mẫu.
Trong Đạo môn đức cao vọng trọng, vượt xa thủ lĩnh Tiên đạo Dao Trì cung chủ.
Trong hạo kiếp Nhân gian này, là sự tồn tại sáng chói nhất không có nghi ngờ gì.
Đồng dạng quật khởi còn có Mộ Dung Nguyên Duệ, tu vi một ngày xa ngàn dặm, bây giờ đã là nửa bước thiên tôn.
Có lời đồn rằng, cô ấy nhận sự bảo hộ từ thần niệm của Cửu Thiên Huyền Nữ.
Tu đức là chiến thần chi đạo.
Còn về Băng long Ngạo Hàn, sau khi nhận được sự bảo hộ của thần niệm Nữ Oa, thực lực tăng vọt.
Dã tiên thiên hạ quy tâm, giờ đây số khí cũng vượt xa Ma đạo.
Nói đến tầm ảnh hưởng trên Nhân gian, mỗi một người trong số ba người bọn họ đều mạnh hơn con rùa rụt cổ mang danh Ma đạo tổ sư như tôi trong Hàn Hoang cổ địa này nhiều.
Sau khi thần niệm Tạ Lưu Vân vang lên, tôi liền quay về thành Thanh Khâu để đi gặp Khương Tuyết Dương.
“Ba người bọn họ không ở Nhân gian truyền đạo quy tụ lòng dân đi, đến Hàn Hoang này làm gì?” Tôi hỏi.
“Đoán chắc rằng có liên quan đến việc giải phong ấn ở cổ địa núi Không Minh, Nam Giang đấy.
” Khương Tuyết Dương nói, cổ địa núi Không Minh từng là đạo trường của Cổ Ma Bách Lý Xuân Thu.
Một nửa là đấng tạo hóa, một nửa là huyền quan của Bách Lý Xuân Thu hóa thành.
Cổ trùng lưu độc, tà thú xuất ma, một khi nhập thế làm loạn, hậu quả không thể tưởng tượng.
Nhân đạo trước đây đã từng phái một đạo binh tinh nhuệ gồm ngàn người đến cổ địa núi Không Minh thăm dò, toàn quân bị tiêu diệt.
Tạ Lưu Vân tiến vào cổ địa cùng với thanh kiếm, khi quay lại toàn thân nhuốm máu.
Kể từ lúc đó, cao nhân Tiên đạo cũng từng đi tra xét, nhưng không dám tiến vào sâu.
“Ý cô là bọn họ đến để thỉnh Ma đạo xuất binh?” Tôi hỏi.
“Không phải, chút ít người ngựa này của Ma đạo không thể lọt vào mắt bọn họ được, lần này bọn họ đến là vì cậu.
” “Vì tôi sao?” “Ừ, Bách Lý Xuân Thu là người cuối cùng bị phong ấn trong Cửu đại tà ma diệt thế, mà người phong ấn hắn cũng chính là Ma đạo tổ sư năm đó.
”