Trong trận chiến phong thần, kẻ giết người nhiều nhất là Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn của Ma đạo, ngoài cô ấy ra thì chính là chiến thần Cửu Thiên Huyền Nữ của Tiên đạo.
Hai người đều là thống binh đại tướng, tự mình gánh vác quân uy.
Cái gọi là nhất tướng công thành vạn cốt khô, đệ tử đạo môn chết dưới binh tướng của hai người họ phải lên đến hàng triệu.
Trời sinh phẩm chất tốt, cho nên Phá Quân chủ yếu muốn đền mạng cho những sai lầm giết chóc của bà ấy, cửu thế luân hồi vẫn chưa thể rửa sạch nghiệp sát thân, cuối cùng sau khi Ma Đạo Tổ Sư hóa hi di, bà ấy đã ra đi cùng ông ta.
Còn Cửu Thiên Huyền Nữ tuy nằm trong hàng ngũ tiên, thần vị vững chắc, nhưng cũng muốn thanh toán nghiệp giết chóc của bản thân.
Dù rằng bà ấy không phải lần đầu tiến vào chiến cứ của nhân gian, lúc Hoàng Đế và Xuy Vưu là người sáng tạo huyền thoại về kim loại và vũ khí tác chiến, bà ấy đã ban tặng cho Hoàng Đế ba cuộn binh thư, nhưng không giống như lần này, trong trận chiến phong thần bản tôn bà ấy đã tự mình thống binh.
Lãnh đạo đại quân Tiên đạo truy sát hàng triệu đệ tử Ma đạo, phần sát nghiệp này, chính Thiên đạo cũng không cách nào giúp bà ấy ân xá, phải nhập thế luân hồi mới có thể rửa sạch được.
Tuy rằng Thiên đạo có địa vị siêu nhiên, là kẻ thống trị đất trời, nhưng đất này trời này không phải do hắn tạo ra, không phải tất cả mọi cớ sự đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Tỉ như bốn mươi chín nhánh đại đạo kia, đã tồn tại ở thời Hồng Hoang khai hóa.
Uy năng của Thiên đạo trong bản tôn của hắn vô cùng mạnh và thần thánh, thuộc về kẻ quản lý thiên địa.
Nghe tôi nói Mộ Dung Nguyên Duệ rất có khả năng là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ, Thùy Họa liền khơi dậy chiến ý.
Tuy rằng Thùy Họa không phải là Phá Quân năm đó, nhưng lại lưu giữ kí ức của Phá Quân, tất nhiên cũng gánh vác túc mệnh của Phá Quân.
Hai người kiếp trước là địch, đời này cũng như thế.
“Chiến lực của Mộ Dung Nguyên Duệ thế nào?” Thùy Họa hỏi tôi.
“Ở núi Không Minh chỉ để lộ nhất pháp song tương, nhưng theo anh thấy thì dường như cô ấy vẫn chưa thức tỉnh thần thức của Cửu Thiên Huyền Nữ đâu, đa phần vẫn chỉ là tính cách của bản thân Mộ Dung Nguyên Duệ mà thôi.
”Nếu như thật sự thức tỉnh rồi, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng sẽ không biểu hiện ra tính cách nữ tử phàm tục khi đối mặt với rắn và trùng rồi, hơn nữa pháp thân ly hỏa kia của cô ấy càng không thể dễ dàng bị Ba Xà phá hủy được.
Ở núi Không Minh chiến lực mà Mộ Dung Nguyên Duệ thể hiện ra mờ nhạt, đến Ngạo Hàn cũng không như vậy.
“Kẻ gian ngụy quân tử, Cửu Thiên Huyền Nữ giỏi nhất là giả ngu.
Cô ta dám để lộ ra nhất pháp song tương, rõ ràng cô ta ít nhất đã ngưng tụ ra hai pháp thân rồi.
”“Nếu là ba pháp thân, há chẳng phải chiến lực đã bất phân trên dưới với Tạ Lưu Vân hay sao?” Tôi hỏi.
“Tạ Lưu Vân vẫn mạnh hơn, uy năng của em hiện tại có thể chiến đấu với hai pháp thân của Cửu Thiên Huyền Nữ, nhưng chưa chắc đã là đối thủ của Tạ Lưu Vân đâu.
” Thùy Họa nói.
“Trong ba người cầm cờ, anh là do duyên cớ mệnh cách Thất Sát mà nắm giữ cờ chiêu hồn của Ma đạo, Mộ Dung Nguyên Duệ là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ, vậy thì Tạ Lưu Vân rốt cuộc là có lai lịch gì vậy?”“Em nhìn không thấu được, người có thể mượn kiếm nhập đạo rất ít, đệ tử Nhân đạo lại càng ít nữa, em đến tận hôm nay cũng không thể nghĩ ra được hắn ta là ai.
Chỉ là từ bút tích bố trận ở đàm Cửu Long của hắn, phong cách hành sự rất giống với Lý Thuần Phong của Nhân đạo.
” “Lý Thuần Phong nào cơ?”“Chủ nhân của Thôi Bối Đồ, một trong Đại Đường song kiệt, Lý Thuần Phong.
”Đại Đường song kiệt là chỉ Viên Thiên Cương và Lý Thuần Phong.
Hai người bắt tay viết nên lịch sử loài người, viết thành Thôi Bối Đồ.
Viết từ lúc Đại Đường thịnh thế đến sự xâm lược của liên quân tám nước, một cách vô cùng chính xác.
Viên Thiên Cương sau khi chết đã thăng thiên đến tổ đình Nhân đạo, việc này trong đạo tàng có ghi chép rõ ràng, còn Lý Thuần Phong thì từ sau khi Thôi Bối Đồ xuất thế, đã luôn bặt vô âm tín.
Tương truyền rằng ông ta còn lưu luyến không nỡ cắt đứt nhân quả hồng trần, đã luôn ở niết bàn nhân gian chuyển sinh.
“Tạ Lưu Vân là mượn kiếm nhập đạo, Lý Thuần Phong lại là nguyên thần hợp đạo, hai người này không thể nào là cùng một người đi?” Tôi hỏi.
“Ai mà biết được chứ, Thôi Bối Đồ có thể nhìn ngó thiên cơ, bản thân Lý Thuần Phong tự nhiên cũng có thể giấu giếm, lừa dối.
Thế nhân chỉ biết ông ta đã tạo ra sách Lục Nhậm Âm Dương lưu truyền đời đời, ai mà biết ông ta sau này liệu có lại làm ra một bộ Lục Nhậm Âm Dương Kiếm không.
”Ba ngàn năm Mạt Pháp, thật sự là sự nổi dậy của Nhân đạo.
Không những xuất hiện Trương Đạo Lăng, kiếm tiên Lữ Thuần Dương, còn có Viên Thiên Cương, Lý Thuần Phong, Toàn Chân tổ sư Vương Trọng Dương, Võ Đang tổ sư Trương Tam Phong,…Những người này nếu không phải do cơ duyên khan hiếm ở thời đại Mạt Pháp, bất cứ người nào cũng có tiềm năng trở thành thiên tôn cả.
Ngược lại, Tiên đạo vẫn luôn thủ hộ thiên đình chúng thần trên chiến thắng xưa của họ, lần này người lãnh đạo vẫn là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ.
Còn Ma đạo không chỉ Sát Phá Lang tam tinh hội tụ không còn vốn liếng ban đầu, còn mất đi một Lưu Phong thiên tôn, đến số khí cạn kiệt như Dã Tiên cũng muốn đè đầu cưỡi cổ.
Sau khi xuống núi, Khương Tuyết Dương triệu tập tướng sĩ các bên mở cuộc họp ở đình nghị sự, thảo luận về việc phát binh đi Nam Cương.
Giống như cô ấy từng nói trước đây, binh mà Ma đạo có thể dùng tuyệt đối không nhiều.
Lần này Thùy Họa chỉ có một mình từ Âm Ti trở về, không mang về bất cứ đệ tử Ma đạo niết bàn nào ở thành Chết Oan cả.