Mộ Dung Nguyên Duệ mang mặt nạ đồng băng lãnh, biểu cảm trên mặt bị che khuất, nhưng biểu tình trong đôi con ngươi Kiến Thủy Thu đen trắng rõ ràng của cô ấy, hàn ý ngút trời.
Thùy Họa đầu đội lông chim trĩ, áo giáp nặng đen như nước, tay cầm cán đao.
Mặc dù quân uy chưa phân rõ, nhưng dấu vết của sát khí từ trong túc mệnh vẫn làm xao động nhân tâm.
Có những người sinh ra đã là tướng, được sinh ra là để chiến đấu.
Phá Quân hộ pháp thiên tôn của Ma đạo, Cửu Thiên Huyền Nữ của Tiên đạo.
Cả hai đều là nữ tử, song, ở trận chiến phong thần, hai người tỏa sáng muôn phương, nghìn năm sau, thế nhân vẫn cảm thán vô tận khi nhắc đến húy danh cấm kỵ của họ.
Không phải tất cả mọi người trong quân trại đều biết lai lịch thật sự của Mộ Dung Nguyên Duệ, nhưng điều này không ngăn cản việc cả hai trở thành tiêu điểm.
“Hóa ra ngươi chính là Hoàng Hà Nương Nương ở đàm Cửu Long.
” Mộ Dung Nguyên Duệ lên tiếng trước phá tan sự im lặng.
“Thì sao?” Thùy Họa kiệm lời như kiệm vàng.
“Ha ha.
” Mộ Dung Nguyên Duệ quét mắt về phía tôi, cười lạnh một tiếng rồi không nói nữa.
Từ lúc chúng tôi bước vào, Liễu Như Thị và những người khác luôn dùng ánh mắt đầy thù hận nhìn tôi và Thùy Họa.
Trận chiến Hàn Hoang trước đây không lâu, chúng tôi còn binh kiếm gặp nhau, giết nhau đến nỗi trăng máu hiện hình, máu chảy đầy đất, hôm nay lại hội tụ cùng nhau, liên thủ tác chiến.
Không chỉ giữa tôi với Dã Tiên có thù, người của Nhân đạo, Tiên đạo cũng cực kỳ cấm kỵ với chúng tôi.
Không khí trong quân trại nhìn thì có vẻ hài hòa, nhưng thực tế sát khí thâm sâu không kém gì núi Không Minh.
“Hôm nay bốn bên quy tụ, chỉ để đối phó với Cổ Ma Bạch Lý Xuân Thu, tất cả ân oán gác sang một bên nhé.
” Tạ Lưu Vân nói.
Núi Không Minh có bảy mươi hai đỉnh, ngoài đỉnh thứ ba có Cổ Vương Nghìn Mắt đã bị quét sạch ra, vẫn còn bảy mươi mốt đỉnh cần phải tiêu diệt.
Trong bảy mươi mốt đỉnh còn lại không chỉ có cổ trùng gây họa, còn có yêu thú tà ác bị kiểm soát bởi ý chỉ Cổ Ma hội tụ.
Có những yêu thú chiến lực của chúng thậm chí không hề kém cạnh thủ lĩnh của Dã Tiên, Cổ Vương ở bảy mươi mốt đỉnh kia ai ai cũng có chiến lực nửa bước thiên tôn, đỉnh cao hợp đạo thì vô số, cảnh giới nguyên thần lại càng khó đếm xuể.
Chỉ cần chiến lực của một đỉnh thôi, đặt ở nhân gian cũng đã là sự tồn tại của một siêu cấp đại đạo thống rồi.
Nếu muốn càn quét toàn bộ bảy mươi mốt đỉnh, đạo môn tuy có mười vạn đại quân, nhưng đó cũng sẽ là một cuộc chiến gian truân.
Muốn tiến hành sắp xếp một cuộc tác chiến tỉ mỉ, phải đưa ra tất cả pháp bảo, pháp trận, bùa chú, thần binh mới được.
Mấu chốt là chúng tôi không thể thua, nếu như để Cổ Ma Bạch Lý Xuân Thu tập hợp được ma thể, trong tình huống thiên tôn không xuất hiện, thì không ai có thể ngăn cản được hắn đâu.
Cho dù là ngưng tụ lòng dân, liều mạng chiến đấu, thì thương vong nặng nề cũng không phải là điều mà đạo môn có thể chịu được.
Năm đó Lưu Phong thiên tôn rơi xuống, sao rơi như mưa, chấn động toàn bộ đạo môn.
Còn trận chiến Hàn Hoang khi ấy, thiên tôn ở phương đông của Ma đạo tôi chỉ mới triển lộ thần niệm đã làm kinh sợ Dã Tiên, bảy vạn đại quân không dám hành động.
Ở Huệ Tề Quán, lúc Khương Tuyết Dương mời thần nhập thân, không ai là không biến sắc cả.
Đó chính là uy nghiêm của thiên tôn, thiên tôn không thể hổ thẹn.
Trong cuộc chiến phong thần, thiên tôn tham chiến tuy nhiều, nhưng cũng không hề ra tay với binh chủng chiến lực cấp thấp, nhiều nhất cũng chỉ mượn phân thần tham chiến, hoặc là sẽ chĩa mũi giáo ra tay với những người có chiến lực đỉnh cao nửa bước thiên tôn thôi.
Nguyên nhân rất đơn giản, các bên đều có thiên tôn, ngươi ra tay với đệ tử bình thường, ta cũng sẽ ra tay với các ngươi như vậy.
Nhưng nếu như Bạch Lý Xuân Thu tập hợp được ma thể, có thể hắn sẽ không kiêng kỵ như vậy.
Đừng nói hắn sẽ ra tay với đệ tử cấp thấp của đạo môn, ngay cả bách tính phàm tục cũng nằm trong sát tâm của hắn.
Thế nào là ma quỷ?Không có điều kiêng kỵ, không từ thủ đoạn, bóp méo mọi quy luật, hủy diệt mọi lý tính mới có thể gọi là ma quỷ.
Mọi sự lương thiện và đẹp đẽ phải bị xóa sạch, tất cả mọi sự tà ác méo mó đều nằm dưới trướng nó, đó mới là bản chất của ma quỷ.
Lần này đại quân bốn bên nhìn vào thì nhiều người, nhưng nửa bước thiên tôn cũng không quá ba mươi vị, quá nửa trong đó đều là người của Tiên đạo.
Nhân đạo chiếm mười người, Dã Tiên sau khi vận khí tăng vọt, cũng có thêm ba nửa bước thiên tôn.
Chỉ riêng Ma đạo chúng tôi là chỉ có duy nhất Thùy Họa là đã thăng đến nửa bước thiên tôn.
Tên của A Lê không nằm trong phạm vi đo lường tu vi của đạo tàng, còn tôi tuy sở hữu chiến lực của nửa bước thiên tôn, tu vi chỉ thuộc phạm trù cảnh giới hợp đạo mà thôi.
Hơn nữa so với ba vạn đại quân mà ba bên bọn họ đưa ra, Ma đạo chúng tôi chỉ có ba nghìn đệ tử, nhìn thoáng qua cũng thấy được ai mạnh ai yếu rồi.
Núi Không Minh có kết cấu rừng đá, các đỉnh núi độc lập với nhau, không nên chia quân ra để tác chiến, chỉ có thể mở từng chiến tuyến một, từ từ lập sách lược.
Vực sâu Huyết Luyện nằm ở nơi cuối cùng của bảy mươi hai đỉnh, cho nên trước khi muốn phá hoại nghi thức cúng tế đánh thức Cổ Thần Tông, phải đem bảy mươi hai đỉnh toàn bộ quét sạch.