Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 289 - Chương 289: Túc Mệnh Tương Phùng (2).

Chương 289: Túc Mệnh Tương Phùng (2).

Bà ấy nói xong, tôi bèn quay người muốn rời đi, nào ngờ thần bà đột nhiên lớn tiếng la lên: “Đệ tử Ma đạo, vạn thế thiên hồng, thần bà Vương Ngọc Lan xin được tiễn biệt đạo tổ!”Thần bà niệm xong câu này, liền hướng tôi quỳ xuống, đỡ cũng không chịu đứng lên.

Không biết là do nhận được sự cảm hóa từ bà ấy, hay những đệ tử Ma đạo đang ẩn mình trong thiên hạ âm nhân nhớ lại những tháng ngày vinh quang của Ma đạo trước kia nữa.

Tôi thấy người người nối nhau hướng tôi mà quỳ xuống, hô lên câu nói y hệt như thần bà khi nãy.

“Đệ tử Ma đạo, vạn thế thiên hồng.

” Tuy tâm ý của họ không đủ kiên quyết, nhưng tôi vẫn nhìn thấy từ trong mắt họ sự thật tâm mong chờ và hy vọng.

Nếu nói trong chúng sanh ai là người hy vọng nhìn thấy Ma đạo tái xuất nhất, e là chỉ có họ thôi đó.

Ai cũng sẽ có lúc yếu lòng, niềm tin lung lay, điểm này tôi không hề trách họ, muốn trách chỉ trách đạo tổ tôi đây đã không trao hy vọng cho họ mà thôi.

Đảo Kim Ngao bị chìm, Ma đạo ba nghìn năm không xuất hiện, Phá Quân, Tham Lang ở kiếp cuối cùng mới cùng Thất Sát tương phùng.

Về điều này, tôi có thể nói gì đây.

Tôi chắp tay với họ, xoay người tiến vào Nam Cương Thập Vạn Đại Sơn, vừa đi vừa niệm: “Ngũ Hành Tùy Ngã Nhâm Ý Du, Tây Hải Chúng Sinh Giai Hữu Duyên.

Mãn Quan Hùng Đạo Chân Như Thiết, Vô Danh Cung Nội Tẫn Tiện Ngôn.

” Ý nói: ngũ hành theo ta mà đi, chúng sinh ở tây hải đều là có duyên phận, Mãn Quan Hùng Đạo chắc như sắt thép, có những lời tốt đẹp trong cung điện Vô Danh.

Sau khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, hành quân không hề dễ dàng như ở nhân gian.

Rắn độc khắp nơi, nghiến răng hút máu, càng chướng khí mịt mù hơn, lưu độc của cổ trùng.

Lần này Ma đạo xuất quân, hầu như đã cạn kiệt tất cả vật tư.

Bình Tuyết Phách Thanh Linh Đan mà tôi mang về cũng đã được Khương Tuyết Dương sau khi phân giải làm thành vô số viên thuốc giải độc rồi, nó rất hữu ích, còn được cô ấy đặc biệt khen ngợi một phen.

Đan dược hiện giờ của Ma đạo đều là do Khương Tuyết Dương mang về lúc cô ấy rời khỏi Toàn Chân giáo, ngoài ra, Hàn Hoang sản xuất cực kỳ ít, không đủ cho tộc nhân ở Thanh Khâu sử dụng.

Ma đạo gấp gáp muốn xuất thế, cũng có liên quan đến việc này.

Sản địa tiên dược linh đan ngày nay đều bị Nhân Tiên hai đạo, cũng như Dã Tiên chiếm cứ, đặc biệt là Dã Tiên, bọn chúng chiếm núi Trường Bạch, là nơi phong thủy bảo địa, tiên thảo linh dược tuy không thể sánh với Côn Lôn, nhưng vẫn dồi dào so với Nhân đạo.

So với Nhân đạo, Tiên đạo, Dã Tiên, Ma đạo chúng tôi tuy gấp rút lên đường, nhưng cũng chính là bên cuối cùng đến nơi.

Đến muộn cũng có cái lợi của đến muộn, trên đường hành quân đến núi Không Minh, thứ chúng tôi thấy đa số đều là xác chết của yêu thú và cổ trùng, đến lưu độc cũng đều bị quét sạch.

Trước núi Không Minh, ba bên đã kết trận đóng quân xong.

Chỉ chừa lại cho Ma đạo một chỗ xa nhất, nước xung quanh bốc mùi hôi thối, làm cho A Lê thường xuyên phải cau mày.

Thật ra lúc đến Khương Tuyết Dương đã trách tôi, không nên mang theo A Lê đến đây.

A Lê là con át chủ bài của chúng tôi, mũi tên của tiểu nha đầu này không ngừng tiến bộ, hoàn thiện thần tốc.

Sẽ là điều cấm kỵ nếu để người khác nhìn thấy thần tiễn hiện tại của cô bé.

Tôi bất đắc dĩ đã đáp ứng Tạ Lưu Vân trước rồi, thân là đạo tổ không thể vô cớ thất tín được.

Vừa ổn định xong, Tạ Lưu Vân đã phái người mời tôi đến quân trại của hắn, được mời còn có Thùy Họa, A Lê và Bạch Hà Sầu nữa.

Bốn người bọn tôi nhất định không cùng đi hết, cuối cùng là tôi và Thùy Họa đến điểm hẹn.

Trong quân trại của Tạ Lưu Vân, có rất nhiều gương mặt quen thuộc, Hứa Tấn của phủ Thiên Sư, chưởng giáo của bốn đạo thống lớn khác, cũng như chín vị đệ tử hộ pháp của Nhân đạo.

Ngoài người của Nhân đạo, cung chủ Dao Trì của Tiên đạo cũng tự mình đến, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng có mặt, còn có vài vị nửa bước thiên tôn của Tiên đạo nữa.

Trong Dã Tiên, có Băng Long Ngạo Hàn, sà tiên Liễu Như Thị, Hoàng tiên Hoàng Nhị Đại Gia, Khôi bà bà và những thủ lĩnh khác cũng nằm trong danh sách.

Lúc tôi và Thùy Họa bước vào, mọi người đều quay đầu nhìn về phía chúng tôi, bày ra nhiều biểu tình khác nhau.

Người có danh cây có bóng, Phá Quân của Ma đạo quay về từ Âm Ty, ai dám khinh miệt?Đến mức tôi mặc dù mang danh là Ma Đạo Tổ Sư, sức ảnh hưởng vĩnh viễn không thể bằng Thùy Họa.

Trong những người này, có vài người đã từng gặp qua Thùy Họa, cũng có những người đây là lần đầu gặp cô ấy.

Tỉ như người cầm cờ hiện tại của Côn Lôn, Mộ Dung Nguyên Duệ, cô ấy là lần đầu gặp mặt Thùy Họa.

Lúc cô ấy đến trận chiến đàm Cửu Long thì Thùy Họa đã tẩu thoát rồi, lần này mới là lần đầu hai người họ chạm mặt.

Mộ Dung và Thùy Họa, kẻ thù vận mệnh một khi tương phùng, ánh mắt của mỗi người đều khóa chặt trên người đối phương.

Trong một thời gian, trong quân trại của Tạ Lưu Vân dâng trào sát khí.

Hắn nhất định đã đoán ra thân phận của Mộ Dung, ánh mắt không ngừng nhìn hai người.

Chỉ là, cho dù là hắn đi nữa cũng không dám quấy nhiễu sự tương phùng túc mệnh giữa hai người.

Bình Luận (0)
Comment