Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 294 - Chương 294: Tim Đã Trống Không (1).

Chương 294: Tim Đã Trống Không (1).

Cùng với thần bà đến đây gồm tổng cộng hơn một vạn âm nhân, tuy thực lực không mạnh, sự có mặt của bọn họ đã làm tăng sĩ khí của đệ tử Ma đạo, nhưng trận chiến với đỉnh núi thứ nhất này vẫn không dễ dàng gì.

Cổ độc, cổ độc, nhưng cổ khác với độc.

Cổ vẫn còn có sinh mạng, còn độc chỉ là một loại dược.

Nếu như bạn muốn một người mau chóng chết đi, vậy thì dùng độc, còn nếu muốn một người cùng người nhà của họ đau khổ cả đời, thì dùng cổ.

Theo truyền thuyết, Bách Lý Xuân Thu vì để luyện phong cổ, đã lấy một cặp ong kỳ lân đực cái bị nhiễm ma ý ở núi Không Minh và dùng máu của mình để làm thức ăn cho chúng.

Đợi đến khi cặp ong kỳ lân bắt đầu sinh sản, toàn bộ trứng đều bỏ vào hồ máu, ấp nở từ đó.

Những con ong huyết kỳ lân được ấp nở ra bị cắt đi nguồn thức ăn, khiến chúng tàn sát lẫn nhau, cho đến khi chỉ còn lại một con ong cái cuối cùng, đây cũng chính là Phong Hậu Cổ vương của đỉnh núi thứ nhất.

Phong Hậu sẽ không giao phối với ong đực, thay vào đó hấp thụ loại khí ô uế, tà ác dưới vực sâu huyết luyện để sinh sản, những quả trứng sau khi được sinh ra và ấp nở thì lập tức sở hữu sức sống mãnh liệt và cả sức hủy diệt.

Trăm thú tránh xa, trăm cổ kính sợ.

Đỉnh Phong Cổ có hình dạng giống với tổ ong trong tự nhiên, đây cũng là nơi nguy hiểm nhất của núi Không Minh.

Lúc Bách Lý Xuân Thu lập ra Cổ Thần tông nhập thế gây họa, trăm cổ hấp thụ huyết khí ngưng tụ ra trăm trượng ma thân, thì trong đó có một nửa công lao thuộc về Phong Cổ.

Phong Cổ, nhanh như tia chớp, độc tính mãnh liệt, ma ý dồi dào.

Người xưa có câu, miệng rắn trên tre xanh, kim trên đuôi ong vàng.

Chỉ cần bị Phong Cổ chích bằng đuôi, thì thần tiên cũng khó mà cứu được, tâm trí ắt sẽ điên loạn, cuồng tính phát tác, bạo thể mà chết.

“Chú Bạch, ông có đối sách gì không?” Tôi hỏi“Đệ tử Ma đạo không ít, nhưng có tư cách để lên đỉnh Phong Cổ cũng không nhiều.

” Bạch Hà Sầu nói lời thật lòng.

“Để em vậy.

” Thùy Họa nói.

“Không được.

” Tôi hiểu ý cô ấy và trực tiếp từ chối.

Tuy rằng pháp tắc Phá Quân của Thùy Họa vẫn còn dư, nhưng chiến đấu cả ba ngày nay, sớm đã dùng hết Tiên Thiên Canh Kim mà pháp tắc Phá Quân ngưng kết được, nếu còn xuất đao nữa sẽ phải dùng đến Canh Kim bản thể của cô ấy, làm vậy ắt sẽ gây tổn thương đến thần hồn.

Dưỡng thân thì dễ, dưỡng hồn khó, lần trước trong trận chiến với Dã tiên, thần hồn cô ấy cũng đã bị tổn hại, trong lần đi Âm ti khó khăn lắm mới dưỡng lại được.

Nếu như lại làm thương đến thần hồn nữa, Ma đạo đang là lúc cần người, tuyệt không thể không có tướng chinh chiến sát phạt.

“Bách Lý Xuân Thu bất kỳ lúc nào cũng có thể ngưng kết ma thân, vực sâu huyết luyện lại vẫn còn trận đánh ác liệt, vẫn mong Ma đạo tổ sư đưa ra quyết định.

” Một vị nửa bước thiên tôn cao thủ nói.

“Đúng vậy, hạo kiếp đang đến, Ma đạo nếu đã nhập thế ứng kiếp, có một số sự hi sinh là không thể tránh khỏi.

”“Ma đạo tổ sư, mau chóng quét sạch đỉnh Phong Cổ, bây giờ ba bên chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, chỉ còn lại Ma đạo các người thôi đấy.

”“Ma đạo tổ sư hồi đó chưa từng làm vướng chân của Nhân, Tiên hai đạo bao giờ.

”…Nhân, Tiên hai đạo và Dã tiên với tâm lý đang xem kịch hay, bàn ra tán vào, thúc giục chúng tôi mau tấn công đỉnh Phong Cổ càng sớm càng tốt.

Kỳ thực, nếu bọn họ chịu ra tay giúp đỡ, tập hợp sức mạnh của bốn bên thì tốc chiến đỉnh Phong Cổ chỉ cần nửa ngày là đủ.

Mà giờ đây, bởi vì đố kỵ khí số của Ma đạo tăng vọt, nên hạ quyết tâm là không ra tay rồi.

Lượng âm nhân theo thần bà đến đây không ít, nhưng đủ tư cách tham chiến lại không nhiều, mà tôi lại không muốn bọn họ chết oan dưới tay Phong Cổ.

Đệ tử Ma đạo tuy rằng dũng cảm không sợ chết, nhưng mà chết vì độc của cổ trùng thì thật sự rất ấm ức.

“Thùy Họa, em có ký ức của Phá Quân, em có còn nhớ trận chiến ở thành Thải Vân năm đó không?” Tôi kéo Thùy Họa sang một bên và hỏi.

“Nhớ chứ, trận đánh ấy Phá Quân còn chưa lĩnh ngộ được Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết, không sử dụng được nhiều Tiên Thiên Canh Kim, Ma đạo tổ sư lại mới dùng kiếm nhập đạo không lâu, hai người họ chỉ dựa vào chân khí của bản thân mà giết mười vạn ma thú.

” Thùy Họa đáp.

“Năm đó, điều mà bọn họ có thể làm được, thì hôm nay chúng ta cũng có thể.

Thùy Họa đồng ý với anh, em đừng tự thiêu đốt thần hồn, anh cũng không động đến sinh cơ, chúng ta mỗi người dựa vào chân khí để chiến đấu, em thấy thế nào?” “Được.

Vậy thì chúng ta sẽ học theo Phá Quân và Ma đạo tổ sư năm đó vậy.

”Sau khi Hợp đạo, chân khí gần như lấy không hết, dùng không cạn, cái quyết định khi chiến đấu là đại đạo pháp tắc, vì vậy mà chân khí mới bị bỏ qua.

Chân khí là nguồn năng lượng kiếm khí của tôi, Thùy Họa cũng có thể dùng nó để giải phóng đao khí.

Âm thân hiện tại của Thùy Họa là do khí của Tiên Thiên Canh Kim ngưng tụ mà thành, chính cô ấy cũng như một thanh đao vậy, chân khí phóng ra cùng với đao khí không còn nghi ngờ gì nữa.

Nói xong với Thùy Họa, tôi quay ra sau lưng nói với đệ tử Ma đạo và âm nhân theo thần bà đến đây: “Trận này tôi và Lâm tướng quân nguyện ý noi theo gương của trận thành Thải Vân, mọi người ở sát hạ kết trận, đừng bước vào sát cục.

Bình Luận (0)
Comment