Ngay sau đó, doanh trại của Dã Tiên lập tức trở thành một mớ hỗn độn.
Những vật chủ bị chọn đều là những cao thủ của Dã Tiên, việc bọn họ đột nhiên trở giáo đánh quân mình khiến lực lượng Dã Tiên bị tổn hại nghiêm trọng.
Tử mẫu cổ là loại khó hóa giải nhất, cho dù hàng trăm nữ tín đồ đều chết hết, chỉ cần còn lại một chút hồn phách sót lại cũng có thể thao túng vật chủ.
Cuộc hỗn chiến lớn đã bắt đầu rồi.
Vô số ánh sáng rực rỡ từ xung quanh chiếu vào vùng trời vực sâu huyết luyện, phạm vi và uy lực phải lớn hơn trận chiến ở đàm Cửu Long cả chục lần.
Ngũ hành của nơi này ngay từ đầu đã hỗn loạn, nhưng sau khi tứ linh phá sát trận phá vỡ Vạn cổ triều tông đại trận do huyết khí của Cổ Thần Tông tạo thành, ngũ hành sinh khắc liền trở lại vị trí vốn có của nó, nhờ vậy có thể thoải mái thi triển các thuật pháp thần thông.
Thiên Cương địa sát trận của Cổ Thần Tông cũng có sức hủy diệt rất đáng gờm, nọc độc của cổ trùng được bắn ra khắp nơi.
Cả hai bên đều có thương vong, nhưng bởi vì nhân số của đạo môn nhiều hơn, nên thương vong cũng nghiêm trọng nhất.
Lúc đầu cả hai dùng pháp trận để tranh đấu, nhưng lúc này đến những cao thủ giỏi nhất cũng tránh đối đầu trực tiếp với nhau.
Thùy Họa không nhẫn tâm nhìn đệ tử của ma đạo chết uổng, bèn cưỡng chế thi hành quân uy, giúp đệ tử ma đạo ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của nọc độc cổ trùng.
Ba bên còn lại rõ ràng là có ý kiến với hành động này, nhưng A Lê đã nhanh chóng đáp lại sự lo ngại của bọn họ bằng mũi tên của cô bé.
Mũi tên của A Lê bách phát bách trúng, từng mũi tên nhắm thẳng vào những nữ tín đồ cấp thấp, không hề nương tay mà tiêu diệt từng người một.
Đến khi đã tiêu diệt hết các nữ tín đồ, cô ấy lại bắt đầu chuyển mục tiêu sang những nữ thần quan.
Nữ thần quan không hề dễ đối phó, hơn nữa khí cơ bị Thiên Cương địa sát trận che lấp nên không dễ khóa lại, nhưng mũi tên của A Lê vẫn vun vút như sao băng, chỉ cần sơ ý một chút là sẽ mất mạng như chơi.
Sau khi pháp trận của hai bên đã yếu dần, Thùy Họa thét lớn một tiếng sau đó cầm đao xông về phía những thần quan tế tự còn sót lại của Cổ Thần Tông, nhưng vừa mới chém vài nhát, một vị tài huyết sứ đã nhận ra sức chiến đấu đáng gờm của cô ấy, liền xông vào đánh tay đôi với Thùy Họa.
Cùng lúc đó, Tạ Lưu Vân, Mộ Dung Nguyên Duệ và Ngạo Hàn đều đang chủ động hoặc bị động chiến đấu với tài huyết sứ.
Sức chiến đấu của tài huyết sứ vượt trội hơn hẳn, vừa tranh đấu chưa bao lâu, từng miếng vảy rồng to như bánh xe lần lượt bong ra khỏi thân rồng, đau đến mức khiến Ngạo Hàn kêu lên thảm thiết.
Vừa nghiến răng kiên trì thêm ít lâu, lại bị một đòn của tài huyết sứ từ trên trời giáng xuống.
Hắn vừa ngã xuống, doanh trại của Dã Tiên vốn đã tan đàn xẻ nghé ngay lập tức trở nên hỗn loạn, những Dã Tiên bị tử mẫu cổ thao túng bắt đầu chế độ tàn sát điên cuồng.
Vị tài huyết sứ kia còn truy sát vào tận trong trận doanh của Dã Tiên, còn Ngạo Hàn hoảng loạn chạy trốn về phía tiên đạo.
Tài huyết sứ biết rằng tiên đạo có nhiều cao thủ, liền không đuổi theo nữa, mà xông vào tiêu diệt trận doanh của Dã Tiên.
Đến khi Ngạo Hàn quay về cùng với hai cao thủ của tiên đạo, đã có hàng ngàn Dã Tiên chết dưới tay vị tài huyết sứ kia rồi.
Bên này Mộ Dung Nguyên Duệ bản tôn và hai pháp thân của cô ấy đang chiếm thế thượng phong so với một vị tài huyết sứ, Canh Kim, Ly Hỏa, Ất Mộc tam tài trận vây chặt vị tài huyết sứ kia, cho dù cô ta đã dùng hết chiêu vẫn không thể nào thoát ra được.
Bên phía ma đạo, sát tính của Bạch Hổ trong lưỡng đoạn đao vẫn chưa tiêu tan hết, những người bị cô ấy giết và vị tài huyết sứ kia đều toàn thân đẫm máu, cuối cùng cùng với tiếng thét của Thùy Họa, vị tài huyết sứ đó cũng bị chém ngang eo thành hai đoạn.
Sau khi Thùy Họa tiêu diệt được một vị tài huyết sứ, ở bên này Tạ Lưu Vân cũng lập thêm chiến công mới.
Kiếm của hắn quả nhiên là thoắt ẩn thoắt hiện, nói là nhìn trộm thiên cơ cũng không ngoa, vị tài huyết sứ đối đầu với hắn ta là thảm nhất, từ trên xuống dưới bị kiếm khí làm thương tích đầy mình, cuối cùng bị thanh Hùng Thư Tam ngũ trảm tà đâm xuyên tim mà chết.
Tiếp đó là Mộ Dung Nguyên Duệ, sau khi vây chặt vị tài huyết sử kia, liền hy sinh thân phận Ly Hỏa, thiêu cháy cô ta cho đến chết.
Về phía Ngạo Hàn và hai vị cao thủ của tiên đạo, bọn họ cuối cùng cũng kết liễu vị tài huyết sứ ở phía đông.
Sau khi bốn vị tài huyết sứ đều bị tiêu diệt, các nữ tế tư và nữ thần quan cũng bị cao thủ của đạo môn và Dã Tiên diệt sạch.
Còn về mấy trăm nữ tín đồ, bọn họ đều đã bị giết từ lúc chúng tôi dùng pháp trận tranh đấu rồi.
Mặc dù tôi không tham gia vào trận chiến, nhưng số lượng địch mà ma đạo chúng tôi giết được không hề ít hơn so với ba môn phái kia.
Hai người A Lê và Thùy Họa, một người giỏi cận chiến, đánh đâu thắng đó, không ai cản được, một người giỏi chiến đấu tầm xa, không ai giỏi bằng, ma đạo chỉ cần hai vị nữ chiến thần này cũng đủ hơn vô số đạo binh rồi.
Tuy nhiên, điều kỳ lạ là người của Cổ Thần Tông đều đã chết hết, nhưng Bách Lý Xuân Thu vẫn chưa xuất hiện, ngược lại huyết khí trong vực sâu huyết luyện lại trở nên nồng đượm hơn.
Lúc này tôi mới chợt ngộ ra, chắc chắn là huyết khí của những người tử trận đã bị Bách Lý Xuân Thu hút hết.
Đúng lúc này, từ trong vực sâu huyết luyện truyền tới sự dao động của một luồng thần niệm mang sức mạnh vô cùng to lớn.
Điều mà chúng tôi lo lắng nhất cuối cùng đã xảy ra, không thể ngờ rằng trận huyết chiến cuối cùng lại giúp Bách Lý Xuân Thu có được ma thể!