Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 303 - Chương 303: Ma Thể Lần Đầu Xuất Hiện (1).

Chương 303: Ma Thể Lần Đầu Xuất Hiện (1).

Trong trận chiến vực sâu huyết luyện, không chỉ toàn bộ nữ đệ tử của Cổ Thần Tông bị tiêu diệt, mà thương vong của đạo môn cũng lên tới hơn năm ngàn người, Dã Tiên lại càng tổn thất nghiêm trọng hơn, cuối cùng chỉ còn lại lác đác vài ngàn Dã Tiên may mắn sống sót.

Hồn vía của những người tử trận đa số đã bị tiêu tan ngay tại đó, còn tất cả số huyết khí của người đã chết đều bị cổ ma Bách Lý Xuân Thu ẩn nấp trong vực sâu huyết luyện hấp thụ hết.

Việc thanh trừng bảy mươi hai đỉnh của núi Khổng Minh đã làm gián đoạn nghi thức thu thập ma thể của cổ ma, nhưng trận quyết chiến với đệ tử của Cổ Thần Tông lại cung cấp cho hắn một lượng huyết khí khổng lồ.

Khoảnh khắc thần niệm của Bách Lý Xuân Thu truyền ra, tôi biết rằng điều chúng tôi lo lắng nhất đã xảy ra.

Một luồng sáng chói lọi đỏ tươi như máu vọt ra từ vực sâu huyết luyện, dài đến hàng chục thước.

Luồng sáng thu nhỏ lại với tốc độ rất nhanh, cuối cùng biến thành hình người, đó chính là diện mạo thật của Bách Lý Xuân Thu bản tôn.

Những miêu tả về dáng vẻ của Bách Lý Xuân Thu trong kho kinh giống hệt những gì trước mắt chúng tôi.

Trên đầu mọc sừng dê, vô số vu cổ minh văn được in trên phần thân trên để trần.

Trên trán có một con mắt để mê hoặc đối phương, con mắt có màu xanh biếc, mặt đen thui như mực, đôi mắt bình thường thì đỏ tươi màu máu, ngũ quan vừa xấu xí vừa hung tợn.

Trên hai cánh tay có hai con rắn lớn, một con đỏ một con xanh.

Thay vì nói đây là con người, chi bằng nên gọi hắn là một ác quỷ đến từ địa ngục.

Hình dáng con người của hắn đã xấu xí dữ tợn như vậy, ma thể của hắn chắc sẽ càng khó tưởng tượng hơn nữa.

"Đây chính là Bách Lý Xuân Thu ư?" Lưu Phong Sương ở bên cạnh tôi hỏi.

"Ừ.

" "Đúng là vô cùng xấu xí, bảo sao làm bao nhiêu việc tán tận lương tâm như vậy.

" "Nói vậy là sai rồi, người xấu xí chưa chắc đã xấu xa, xinh đẹp cũng không đồng nghĩa với lương thiện.

Việc Bách Lý Xuân Thu hóa thành ma là có lí do, không liên quan gì đến bản tính của hắn.

" Tôi nói.

Thực ra, trước khi hóa ma Bách Lý Xuân Thu là một kẻ rất đáng thương.

Bởi vì ở Nam Cương có Thập Vạn Đại Sơn, vốn đã có rất nhiều cổ trùng.

Người xưa có câu, cùng sơn ác thủy xuất điêu dân, người Nam Cương lòng dạ hẹp hòi, lại thù dai và hay ghen ghét đố kỵ, nên họ nuôi cổ để moi tiền của người ta.

- Giải thích câu "cùng sơn ác thủy xuất điêu dân" là ý chỉ khi bị cuộc sống dồn vào con đường cùng, nghèo nàn và bế tắc sẽ tạo nên những con người ngu dốt và thiển cận.

Hết giải thích.

Lúc đầu Bách Lý Xuân Thu vốn không phải là cổ sư, ngược lại hắn là một thuật sĩ rất có tiếng.

Trong thời đại hỗn loạn, khi đạo pháp vẫn chưa xuất hiện, thuật sĩ phải ngang hàng với đạo sĩ ngày nay.

Lúc đó Bách Lý Xuân Thu là thuật sĩ trong một bộ tộc lớn của nhân tộc, trong thời đại nông nghiệp con người phải dựa vào điều kiện tự nhiên để sống qua ngày, vai trò quan trọng nhất của thuật sĩ chính là chủ trì việc cầu mưa và cúng tế.

Có một năm xảy ra hạn hán nghiêm trọng, thủ lĩnh bộ lạc yêu cầu Bách Lý Xuân Thu lập đàn cầu mưa, nhưng làm phép liên tục ba ngày mà trời vẫn không có hạt mưa nào.

Phương thức cầu mưa này vô cùng tàn nhẫn, phương pháp được sử dụng phổ biến nhất là phơi nắng, hoặc có thể hiểu là phơi thuật sĩ dưới ánh nắng mặt trời.

Bách Lý Xuân Thu phơi nắng ba ngày liên tục trên đàn tế, sức chịu đựng đã đến giới hạn, lúc đó trong bộ lạc còn có những thuật sĩ khác, nên đã đề nghị đổi người khác thử xem.

Vốn giữa các thuật sĩ cũng có cạnh tranh, Bách Lý Xuân Thu lại là thuật sĩ hàng đầu, những thuật sĩ khác vốn đã không ưa hắn từ lâu, bèn lén nói với thủ lĩnh rằng sở dĩ Bách Lý Xuân Thu cầu mưa thất bại là do không thành tâm, nước mắt hóa thành mưa, còn hắn đến một giọt nước mắt cũng không rơi, trời cao sao có thể ban mưa chứ.

Người nói câu này lại chính là sư đệ đồng môn của Bách Lý Xuân Thu, đó là một kẻ đố kỵ quen thói, hắn vẫn luôn tơ tưởng tới người vợ xinh đẹp yêu kiều của Bách Lý Xuân Thu.

Hắn còn biết Bách Lý Xuân Thu có một căn bệnh mà không ai biết, đó là bẩm sinh không có tuyến lệ, cho nên không thể khóc được.

Thủ lĩnh nghe vậy bèn bắt Bách Lý Xuân Thu khóc để cầu mưa, nhưng hắn nào có thể khóc được.

Nhân lúc này, vị sư đệ đồng môn kia lại tiếp tục nói rằng, Bách Lý Xuân Thu thương hai đứa con của hắn nhất, nếu giết hai đứa nhỏ ngay trước mặt hắn, hắn nhất định sẽ khóc.

Người Nam Cương tàn nhẫn hung bạo, giữa các bộ lạc thường xảy ra chém giết, chuyện lột da ăn thịt người cũng không còn xa lạ, họ coi mạng người như trò chơi của trẻ con vậy.

Nghe lời gièm pha, thủ lĩnh ngay lập tức sai người đem hai đứa con một trai một gái của Bách Lý Xuân Thu đến trước mặt hắn, ra tay giết đứa con trai ba tuổi trước.

Bách Lý Xuân Thu không hề khóc, thủ lĩnh lại tiếp tục ra tay với đứa con gái mới hai tuổi của hắn, bấy giờ Bách Lý Xuân Thu vẫn không hề rơi một giọt nước mắt nào.

Vào lúc này, người vợ của Bách Lý Xuân Thu đã khóc suốt cả quãng đường đến trên đài tế, ôm lấy thi thể của hai đứa con thơ mà không ngừng khóc lớn.

Thủ lĩnh bị tiếng khóc của người vợ quấy nhiễu, bèn dứt khoát sai người giết luôn cả vợ của Bách Lý Xuân Thu.

Những người làm thuật sĩ đa số đều có tướng mạo khó coi, người ta nói xấu mới gần gũi với quỷ thần, Bách Lý Xuân Thu được chọn để làm đệ tử cũng là do quá xấu xí.

Nhưng người vợ thanh mai trúc mã với hắn lại là một mỹ nhân khuynh thành, cô ấy đã ở bên hắn từ nhỏ mà không hề ghét bỏ dung mạo của hắn.

Hai đứa con của mình bị giết chết, Bách Lý Xuân Thu tuy rằng vô cùng căm phẫn và đau buồn nhưng hắn vẫn không khóc, nhưng khi nhìn thấy người vợ mà mình yêu thương nhất bị thủ lĩnh chém ngang đầu, hắn đã khóc rồi, hai hàng huyết lệ chảy dài trên khuôn mặt hắn.

Bách Lý Xuân Thu vừa khóc, trên trời lập tức nổi lên sấm chớp đùng đùng, từng tia một liên tục giáng xuống, sau đó cuồng phong bão táp ùn ùn kéo đến.

Phù vân tìm lối thoát, mưa ào ào như bắn tên.

Trận mưa xối xả này kéo dài tận bảy ngày bảy đêm, mà Bách Lý Xuân Thu cũng vội vàng chạy trốn trong trận mưa lớn này, từ phía tây chạy trốn vào trong Thập Vạn Đại Sơn ở Nam Cương.

Mặc dù Thập Vạn Đại Sơn rắn rết khắp nơi, người chết nhiều không đếm xuể, nhưng Bách Lý Xuân Thu là thuật sĩ, đương nhiên có cách đối phó với chúng.

Bình Luận (0)
Comment