Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 314 - Chương 314: Kiếm Khí Hóa Long (2).

Chương 314: Kiếm Khí Hóa Long (2).

Chủ nhân của Thập Vạn Đại Thần được gọi là Huyễn Ma, có năng lực huyễn hóa ra tượng thần của tất cả ma đầu, vì vậy mới biết cách dựa vào một quả tim ma liền có thể tạo ra một tòa Vạn Ma điện tráng lệ.

Khai mở huyền quan xong, tôi bắt đầu tu luyện Thất Sát Pháp Quy.

Lần tu luyện này không bắt buộc phải bắt đầu lại từ con số không, mà trực tiếp từ những nền tảng vốn có thẳng tiến lên một cảm ngộ mới.

Bởi vì vấn đề tôi vướng phải chỉ là huyền quan bị vỡ vụn, bản thân đã đạt đến bước lấy kiếm nhập đạo thân xác thành thánh rồi, nên phần cảnh giới Pháp Quy đã nắm vững từ trước thì vẫn còn.

Khiến tôi vô cùng kinh ngạc chính là, cũng bởi do ảnh hưởng từ tim ma đã giúp tôi thông thạo Thất Sát Pháp Quy thêm vài phần nữa.

Trước đây tôi đã tu luyện đến bình cảnh nửa bước thiên tôn rồi, bây giờ trực tiếp đột phá bình cảnh khó nhằn này, tấn thăng đến cảnh giới nửa bước thiên tôn.

Sau khi tấn thăng lên nửa bước thiên tôn, sức mạnh của Thất Sát Pháp Quy mà tôi làm chủ được gia tăng rõ rệt, tuyệt nhiên vấn đề chỉ dùng qua hai lần chiêu thức kết hợp sẽ ngay lập tức cạn kiệt sức lực sẽ không tiếp tục diễn ra nữa.

Tiềm năng của Pháp Quy nhiều hay ít không chỉ có liên quan đến việc nắm vững Pháp Quy đến đâu, đồng thời cũng có quan hệ mật thiết đến tính mạnh yếu của Pháp Quy.

Pháp Quy càng cường đại, thì sức mạnh Pháp Quy được thăng cấp kèm theo đó cũng càng lúc càng nhiều.

Mệnh cách Thất Sát là một trong những Pháp Quy hùng mạnh nhất, nên sự gia tăng lực lượng của Pháp Quy cũng dễ dàng nhận thấy nhất.

Thế nhưng, Pháp Quy càng mạnh sẽ càng khó kiểm soát.

Thăng cấp đến cảnh giới nửa bước thiên tôn, mới được tính là chính thức bước vào cửa ải trên con đường dài thật sự, từ nay về sau mỗi khi tiến bộ một bước đều gặp phải muôn vàn gian khổ.

Giống như những gì tôi đã nói trước đây, trên thế giới này chưa từng thiếu thốn cảnh giới nửa bước thiên tôn, cái thiếu chính là thiên tôn đích thực.

Tôi muốn dựa vào Thất Sát Pháp Quy để chứng thiên tôn, thì đã khó lại càng thêm khó, phải sở hữu nghị lực kiên cường không bao giờ lùi bước mới có thể vững vàng tiến lên.

Tu luyện xong Thất Sát Pháp Quy, tôi bắt đầu tu hành kiếm đạo.

Lực lượng hùng mạnh của tim ma đã một lần nữa được nghiệm chứng từ trong kiếm đạo, tôi chẳng những không cần phải ngưng tụ sát ý vậy mà liền chỉ chớp mắt đã sản sinh ra sát tâm.

Sự thay đổi lớn nhất vẫn là uy lực bức xạ của kiếm khí, hiện giờ tôi cuối cùng cũng thi triển được chiêu Kiếm Kinh Phù Vân.

Điều này đã chứng minh luận về kiếm đạo, tôi đã đạt đến cảnh giới của Tạ Lưu Vân tại thời điểm ở núi Chung Nam, chỉ là không biết hắn hiện giờ lại vượt qua cảnh giới nào rồi.

Điều hối tiếc duy nhất chính là, không rõ vì sao tôi đã chẳng thể nào cảm ngộ ra kiếm ý của Võ đạo nữa.

Trầm tư suy nghĩ hồi lâu mới thông suốt, vẫn là nguyên do liên quan đến tim ma.

Kiếm ý do kiếm tâm sinh ra, tôi của hiện tại đã không còn quả tim ban đầu, tất nhiên sẽ không tiếp tục có kiếm ý sinh ra nữa.

Còn về tim ma vì sao sở hữu năng lực xóa đi sự tồn tại của kiếm tâm, chỉ có thể công nhận rằng tim ma mạnh hơn kiếm tâm.

Không cần đến kiếm tâm, đã vận dụng được uy lực của kiếm rồi phát huy nó đến mức tối ưu nhất.

Mà ở điểm này, tôi đã xác minh độ chính xác của điều đó từ sức mạnh của kiếm khí và tốc độ xuất kiếm cả rồi.

Tất cả đều hoàn hảo trừ một việc, mất đi cảnh tuyết rơi dày đặc trong huyền quan, khiến lòng tôi vẫn luôn cảm thấy trống rỗng thiếu sót điều gì đó nên có chút thương cảm.

Mà nhìn chung cả lịch sử sa sút của võ đạo, lẽ nào không phải là nỗi buồn bất tận hay sao? Võ đạo là kỹ năng sản sinh từ tranh đấu kịch liệt giữa các sinh vật đồng loại hoặc từ người gần gũi với sinh vật, mà bất luận cả tu đạo hay là hóa ma, đều đang hành sự nghịch thiên.

Vì thế, Võ đạo vốn là cơn gió thoáng qua như mây khói, sản vật thuộc về riêng thời đại Mạt pháp mà thôi.

Thật xót thương thay cho những vị kiếm sư, hào kiệt đã từng gây chấn động nhân gian.

Cuối cùng, tôi bắt đầu biểu diễn uy lực chiêu thức liên hoàn của Thất Sát Kiếm.

Bởi vì sức mạnh của Thất Sát Pháp Quy đã cải thiện, nên mỗi một chiêu thức hay một thế võ của Thất Sát Kiếm bây giờ đều mang sát ý dữ dội.

Kiêm Hà vẫn luôn túc trực bên cạnh quan sát tôi luyện kiếm, sáu chiêu trước của Thất Sát Kiếm thì cô ấy không hề lộ biểu cảm gì cả, nhưng ngay thời khắc tôi đánh ra chiêu kiếm thứ bảy Xuất Kiếm Vô Hối, cô ấy bất ngờ biến sắc.

Không chỉ mỗi cô sững sờ, chính bản thân tôi còn kinh ngạc hơn.

Lĩnh vực kiếm khí của Thất Sát Kiếm so với trước đây không những đã gia tăng diện tích, mà sức hủy diệt càng thêm khủng kiếp hơn, ngoài việc thời gian duy trì đã được nâng lên ra, không ngờ bên trong phạm vi ảnh hưởng còn sản sinh ra kiếm khí cuồng phong, triệu hồi ra một con Phong Bạo Cự Long.

Lĩnh vực kiếm khí là giới hạn cố định chết, nhưng con cự long cuồng phong này lại là vật sống, có thể nhận lệnh chỉ huy theo tâm ý của tôi.

Lĩnh vực kiếm khí chỉ duy trì được khoảng thời gian nửa nén hương, tuy nhiên bất ngờ thay con Phong Bạo Cự Long có hình dạng dài tầm mười trượng kia lại kiên trì hết một nén hương mới vỡ vụn trở về hư không.

Đây không phải vấn đề mấu chốt, điều quan trọng nhất là con Phong Bạo Cự Long này của tôi vậy mà còn mang uy áp của loài rồng, với lại thần niệm chiến lực còn mạnh hơn Băng Long Ngạo Hàn vài phần.

Giả sử tu vi của Ngạo Hàn vẫn chưa thăng cấp thêm bước nào, thì nếu như tôi muốn giết chết hắn căn bản không cần bản thân phải động thủ.

Hắn có thể tránh lĩnh vực kiếm khí của tôi công kích, nhưng nhất định không thể trốn thoát sự truy sát do Phong Bạo Cự Long của tôi bày bố ra.

“Ôi… Anh còn lợi hại hơn những gì tôi tưởng tượng nữa!” Kiêm Hà vô cùng sùng bái mà ngước nhìn tôi rồi khen ngợi.

“So với cô thì sao?” Tôi hỏi.

“Ừm, để tôi nghĩ thử xem à.

" Nói rồi, Kiêm Hà nhắm mắt từ từ cảm ngộ.

Chỉ một lúc sau, cô ấy liền bắt đầu thi pháp niệm chú, sau đó chuyện khiến tôi chấn kinh đã xảy ra.

Bình Luận (0)
Comment