Lúc này trời khuya trăng sáng, trong thành cũng đã yên ắng cả.
Tôi không muốn đánh thức bất kỳ ai, nên đã thu lại thần niệm và khí tức, tuần tra một lượt các lều trại của đại quân.
Đệ tử Ma đạo so với khoảng thời gian trước thực sự đã ít đi rất nhiều, sĩ khĩ cũng tụt xuống dưới đáy.
Thùy Họa trở về Hoàng Hà, Khương Tuyết Dương lại bế quan, Bạch Hà Sầu thì mượn rượu giải sầu, ngay cả ý chí chiến đấu sục sôi của Hồ tộc Thanh Khâu cũng đã mất đi đáng kể.
Tuần xong, tôi đi đến đình viện nơi Khương Tuyết Dương ở.
Cửa viện thì đóng chặt, trong sân chất đống lá khô rơi rụng không người quét dọn.
Bế quan cũng chỉ là cái cớ của Khương Tuyết Dương do không muốn gặp người, đạo của Tham lang là nằm trong quân trướng và trong pháp trận, mà không cần phải bế quan suy nghĩ nhiều.
Nếu cô ấy muốn nâng cao sức mạnh, cách tốt nhất là cùng theo quân đội xuất chiến, dùng trận pháp để xác định giác ngộ của mình.
“Ai đó?” Thần niệm của Khương Tuyết Dương rất mạnh, không đợi tôi gõ cửa đã cảm giác được sự tồn tại của tôi.
“Tạ Lan.
”Trong phòng im lặng như tờ, phải qua một lúc lâu sau, Khương Tuyết Dương mới mở cửa ra.
Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của cô ấy, trong lòng tôi cảm xúc lẫn lộn cả lên.
Một ngày làm thầy, cả đời làm cha, Bạch Hà Sầu dẫn tôi nhập môn, nhưng Khương Tuyết Dương mới là ân sư của tôi.
Mặc dù sau khi trở thành Ma Đạo Tổ Sư tôi đã không dùng xưng hô thầy – trò nữa, nhưng trong tim tôi vĩnh viễn ghi nhớ người sư phụ này.
Không có cô ấy, thì sẽ không có tôi của ngày hôm nay“Vào đi.
” Khương Tuyết Dương cười nhẹ nói.
Sau khi vào phòng cô ấy, tôi trông thấy trên bàn chất đầy cấm bộ, lam ngọc, mã não, phỉ thúy, hoàng ngọc và các loại chất liệu khác nhau.
Tùy ý cầm lên một đôi, bên trên còn khắc tên của tôi.
“Tôi đã muốn làm cho cậu một đôi cấm bộ từ rất lâu trước đó rồi, nhưng sau lại không có cơ hội.
Trong ba năm, mỗi lần nhớ đến cậu tôi lại thấy buồn, nên đã làm được rất nhiều rồi.
”Khương Tuyết Dương bế quan quá lâu, đối với thời cuộc hiện tại còn không biết nhiều bằng Thùy Họa.
Vậy nên tôi quyết định kể một lượt toàn bộ sự việc từ sau khi nhảy xuống vực sâu huyết luyện cho Khương Tuyết Dương nghe trước, bao gồm cả chuyện liên quan đến Kiêm Hà tôi cũng không ngại mà nói hết toàn bộ, cuối cùng tôi còn hỏi cô ấy liệu rằng Thùy Họa có làm khó Kiêm Hà hay không.
“Chuyện của các cậu có liên quan đến Ma Đạo Tổ Sư, huống chi mạng của cậu còn là do cô ấy cứu, Thùy Họa mặc dù ghen nhưng cũng không phải người không hiểu lý lẽ.
”Tuy nhiên, Khương Tuyết Dương vẫn khuyên tôi tốt hơn hết là không nên đến quá gần Kiêm Hà, điều này liên quan đến thể diện của Thùy Họa.
“Như vậy có bất công với Kiêm Hà quá không?” Tôi hỏi.
“Cậu cứ yên tâm đi, Kiêm Hà tuy là cùng cậu nhập thế, nhưng tâm tư sẽ không hoàn toàn đặt ở nơi cậu đâu.
”“Ý cô là sao?”“Tôi vẫn chưa tiếp xúc với cô ta, chỉ là từ thân phận của cô ta phỏng đoán ra đôi chút.
”Khương Tuyết Dương nói, Kiêm Hà và A Lê không giống nhau, A Lê vốn là hồng hoang nhân tộc, chỉ là thừa hưởng sức mạnh của Thái Cổ Nguyệt Ma.
Nhưng Kiêm Hà lại là thánh nữ của tộc Huyễn Ma, lại là huyết mạch duy nhất mà Ma Chủ dùng sinh mạng để bảo vệ.
“Ma Đạo có khả năng trỗi dậy lần nữa, nhưng tộc Huyễn Ma thì tuyệt không thể.
” Tôi nói.
“Đúng là không thể, nhưng cậu đừng quên cô ấy còn một sứ mệnh khác nữa, là báo thù.
”Tôi im lặng không nói, nếu Kiêm Hà muốn phục thù, đối tượng phục thù chỉ có một, đó chính là Thiên đạo!Đang lúc trò chuyện, Thùy Họa đã dẫn Kiêm Hà đến đây.
"Tuyết Dương, sắp xếp một nơi ở cho Kiêm Hà tướng quân.
” Thùy Họa nói.
“Ở lại nơi này với tôi là được.
” Khương Tuyết Dương cười đáp.
“Làm phiền rồi.
” Kiêm Hà hành lễ với Khương Tuyết Dương.
Khi tôi còn đang thắc mắc tại sao đột nhiên Kiêm Hà lại trở thành tướng quân, thì Thùy Họa đã gọi tôi rời khỏi rồi.
Về đến phòng, Thùy Họa đã khóa cửa phòng lại trước, sau lại dùng thần niệm phong tỏa không gian trong phòng lại.
Rút ra đao Trấn Yêu, nhắm mắt lại rồi bắt đầu lau nó.
Dưới ánh đèn, ánh đao lạnh lẽo.
Nhưng mà, người của Thùy Họa càng lạnh hơn.
Cả đêm này cô ấy không hề nói với tôi một câu nào, chỉ lau cây đao suốt một đêm.
Ngày hôm sau, Khương Tuyết Dương tuyên bố phá quan, Thùy Họa ra sa trường điểm binh.
Thành Thanh Khâu đã lâu không thấy hành động như vậy, một nhóm đệ tử Ma Đạo rơi vào mơ hồ.
Khi Bạch Hà Sầu vội vã đi đến sa trường, trong ánh mắt vẫn còn chút ngà say.
Lúc này đây, tôi bước lên đài bái tướng.
Lúc đầu có chút kinh ngạc, sau đó ý chí chiến đấu dâng lên tận trời cao.
“Đệ tử Ma Đạo, vạn thế thiên hồng!”Theo tiếng hò reo của họ, cờ Chiêu Hồn trong huyền quan cũng kêu lên vang dội.
Lần này điểm binh, tôi chính thức tôn Khương Tuyết Dương là thừa tướng, cô ấy cũng phải cùng xuất chinh với chúng tôi, chỉ để lại một vòng trận pháp thủ hộ dùng để bảo vệ tộc nhân Hồ tộc Thanh Khâu.
Ma Đạo lần này nhập thế đã không suy nghĩ đến việc trở về, nhẫn nhịn đã đủ lâu, thiên hạ này cũng nên đến lượt chúng tôi đến tranh rồi.