Ma Đạo suy yếu quá lâu, giờ đây tổng số lượng binh sĩ có thể sử dụng trong thành Thanh Khâu chỉ vỏn vẹn năm mươi ngàn người, trong đó có hơn phân nửa là binh sĩ Hồ tộc, trong phân nửa còn lại đó, âm hồn đã chiếm một nửa.
Không giống với trận chiến núi Không Minh, lần này chúng tôi chỉ để lại một đội vệ binh tinh nhuệ cho Hồ tộc Thanh Khâu, tất cả đệ tử Ma Đạo còn lại đều phải cùng chúng tôi đi phát binh quan ngoại, tham gia trận chiến chống yêu.
Ma Đạo nền tảng nông yếu, với một cuộc hành quân quy mô lớn như vậy, chỉ riêng công đoạn chuẩn bị thôi cũng đã tốn rất nhiều ngày rồi.
Trong ba năm qua, tuy là số lượng đệ tử âm nhân Ma Đạo không gia tăng, nhưng vẫn luôn có âm hồn liên tục đến thành Thanh Khâu báo cáo.
Hàn Hoang âm khí nặng, sau khi những âm hồn này đắc đạo phải chịu khổ tu ba năm, phần lớn đều đã ngưng tụ ra âm thân, có được sức mạnh chiến đấu cơ bản nhất.
Những người chưa thể ngưng tụ được âm thân dưới sự giúp đỡ của sư mẫu tôi họa bì thành quỷ, hầu như tất cả cũng đã có thể xuất chinh cùng quân đội.
Thùy Họa chính thức thành lập quân đoàn Quỷ Hồn, với lực chiến đấu của hơn mười ngàn người dưới quyền chỉ huy.
Khương Tuyết Dương còn đặc biệt vì Thùy Họa mà làm bốn mặt hạo kỳ, tụ lại tạo thành một Tứ Tương Tụ Linh trận, dùng để thu nạp âm hồn.
Khi cần tham chiến thì tất cả âm hồn ra trận, bình thường sẽ cất giữ trong bốn lá hạo kỳ trên lưng cô ấy, như vậy thì khi hành quân cũng sẽ tiện hơn, không cần phải sợ âm khí của âm hồn làm hại đến người dân vô tội, cũng không cần lo lắng rằng ánh mặt trời sẽ thiêu đốt âm hồn.
Những binh lính tinh nhuệ của Hồ tộc Thanh Khâu vẫn do Lưu Phong Sương và Lưu Phong Vũ thống lĩnh, Lưu Phong Vũ giờ đã đạt đỉnh cao hợp đạo, mà Lưu Phong Sương dù bắt đầu tu hành muộn, nhưng thiên phú cực cao nên bây giờ cũng không phân cao thấp với Lưu Phong Vũ.
Tu vi của tinh binh dưới trướng cũng đã tăng lên rất nhiều, hiện tại phần lớn đều thuộc cảnh giới nguyên thần, hợp đạo cũng không ít.
Bạch Hà Sầu tinh thần sa sút trong ba năm, tu vi không những không tăng lên mà còn giảm đi, nhưng vẫn có thể phát huy sức chiến đấu của bán bộ thiên tôn, sư mẫu lần này cũng theo ông ấy xuất chinh, thống soái đệ tử âm nhân Ma đạo.
Trận chiến với Dã Tiên không phải là chuyện nhỏ, sau khi quyết định tái xuất, Bạch Hà Sầu đã dẫn người đi do thám quan ngoại trước rồi.
Thông tin phản hồi lại không mấy lạc quan, Ngạo Hàn có được Yêu Thần Quyết đồng nghĩa với việc hắn có thêm một phân thân, còn bộ chiến giáp mệnh danh Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền kia có thể ngăn chặn tất cả các đòn tấn công pháp thuật ngũ hành, lực chiến tăng lên không chỉ là một chút thôi đâu.
Vả lại, với sự chiếu cố thường xuyên của Nữ Oa, khí số Dã Tiên cũng tăng vọt lên theo, nếu không phải còn có hào trời Vạn Lý Trường Thành bảo vệ, thực lực của Dã Tiên sớm đã phát triển từ quan ngoại vào đến cả quan nội rồi.
Nói đến Vạn Lý Trường Thành, trong lòng tôi lại nảy lên dự tính muốn đến Sơn Hải Quan xem một chút.
Nếu năm đó Thùy Họa không rút ra đao Trấn Yêu, thì tai họa Dã Tiên cũng sẽ không nghiêm trọng đến vậy.
Thực ra, ngày đó trưởng khoa linh dị Hoàng Hiểu Huy đi tìm Thùy Họa là đúng, chuyện này vốn dĩ phải do Ma Đạo giải quyết.
Nhưng tiếc là Thùy Họa đến chết cũng không vương hồng trần, nên mới không chịu nhập thế.
Về việc tôi tái sinh, thì không giấu được Nhân, Tiên hai đạo đâu.
Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ mỗi người đều có một lá cờ Chiêu Hồn, Băng Long Ngạo Hàn chắc là cũng có, chỉ cần dựa trên cờ Chiêu Hồn sẽ biết ngay được sự bất thường của Ma đạo.
Hôm đó tôi cùng A Lê khổ luyện trên đỉnh núi, mơ hồ cảm nhận được một cỗ thần niệm mạnh mẽ truyền đến từ phía Nam.
Không mất bao lâu liền thấy Tạ Lưu Vân chân đạp hai thanh kiếm thư hùng, xuất hiện trên không trung.
Lần nữa gặp được Tạ Lưu Vân, tôi cảm thấy có chút ấm áp trong tim.
Đạo môn tranh giành nhau là vì giáo lý khác biệt, cá nhân Tạ Lưu Vân thì tôi thật lòng kính trọng.
Ngay cả trong tương lai sau này chúng tôi có thể phải sống chết trên chiến trường đi nữa, đó cũng chỉ là do mệnh số phải như vậy.
“Tạ Lan, ngươi trở về rồi.
” Tạ Lưu Vân cười nói.
“Nếu ta còn không trở về, quan ngoại còn có chỗ đứng của Nhân tộc sao?”Tạ Lưu Vân biết tôi đang oán trách về việc không làm gì của hắn, cười khổ nói với tôi: “Trong ba năm, Nhân đạo và Tiên đạo ở hải ngoại đã đối đầu nhau hàng chục lần, cho dù ta có muốn bình loạn nhưng Tiên đạo cũng sẽ không cho ta cơ hội này.
”Sau đó tôi mới biết, trong ba năm đã qua đó, Nhân, Tiên hai đạo tuy ngoài mặt thể hiện sự bận rộn nhập thế cứu người, bốn bề dẹp yên tai họa, nhưng thực ra là âm thầm tranh đấu ác liệt.
Ở hải ngoại, cổ địa giao tranh hàng chục lần, mỗi người lại dẫn ra không ít bậc thầy Đạo môn thuộc cấp bậc tổ tông.
Thời đại Mạt pháp không kết thúc, Hàm Cốc Quan và Thiên Đình sẽ không nhập thế.
Nhưng điều này không đồng nghĩa rằng các cao nhân của Nhân đạo và Tiên đạo sẽ không nhúng tay can thiệp vào Nhân gian, chư thần Thiên tôn không ra tay, thì những tông môn ẩn thế ẩn náu trong Nhân gian đã bắt đầu có động thái rồi.
Ma Đạo thế yếu, vì cái chết của tôi nên càng không có người để ý đến, vì vậy mà lần tranh giành này nhân vật chính hiển nhiên sẽ thuộc về Nhân, Tiên hai đạo.
Nhân đạo có bảy mươi hai phúc địa, Tiên đạo có ba mươi sáu động thiên.
Cùng với cổ địa Sa mạc Long Môn ở Tây Vực, cổ địa núi Thiên Mục, cổ địa núi Lưu Ba ở Đông Hải, cổ địa Doanh Châu ở Nam Hải và các cổ địa rộng lớn khác lần lượt xuất hiện, Nhân, Tiên hai đạo tranh đấu ngày một nghiêm trọng, dần đi đến trạng thái quyết liệt nhất.