“Người của Tiên Đạo cũng vô tình thật, vì để liên minh với Dã Tiên mà bỏ mặc dân chúng ở quan ngoại.
”“Đây đã là gì, ngươi đừng quên, lúc đó chủ trương cùng liên minh với Âm Ti cũng là chủ ý do Tiên đạo đề xuất ra cả.
”Hắn nói không sai, trong trận chiến phong thần, sự nguy hại do Âm Ti tham chiến đem lại cho dân chúng còn nghiêm trọng hơn cả Dã Tiên.
Cái gọi là âm binh mượn đường, người trần mắt thịt chỉ cần trông thấy thôi, thì nội trong ba ngày sẽ chết.
“Hôm nay ngươi đến gặp ta có chuyện gì không?” Tôi hỏi.
“Giữa Ma Đạo và Dã Tiên sắp xảy ra trận chiến, hôm nay ta đến là vì chuyện này.
”“Là ngươi có lòng muốn giúp Ma Đạo ta?”“Xuất binh thì không được, không thể phân chia nhiều tinh lực như vậy, vả lại ta cũng không thể đối đầu trực diện với Dã Tiên.
”“Vậy ngươi đến làm gì?” Tôi tức giận nói.
“Ma Đạo xuất binh, vật tư thiếu thốn, ta đã chuẩn bị một phần lễ lớn cho Ma Đạo, đang trên đường rồi.
”Ma Đạo nền tảng yếu, lại thêm ba năm suy tàn, của cải đều chẳng còn, tiên thảo linh dược, lại càng trống không.
Lúc ban đầu chúng tôi đều đã nảy ý với Tạ Lưu Vân, định sẽ moi một khoản từ chỗ hắn, chỉ là lần này Ma Đạo xuất chiến là do chúng tôi chủ động, nên cũng ngại liên lạc với hắn, không ngờ hắn lại chủ động đưa tay giúp đỡ.
Niệm tình này, tôi hướng về Tạ Lưu Vân, gập người mà cúi đầu.
Đệ tử Ma Đạo tuy dũng cảm không sợ chết, nhưng nếu chết vì không có thuốc trị liệu vết thương, là việc tôi không thể chịu được.
“Không cần cảm ơn ta, nếu ngươi có thể hoàn toàn đánh tan Dã Tiên, cũng đã giúp Nhân đạo ta một việc lớn rồi, chúng ta cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau thôi.
”Tạ Lưu Vân đến nhanh đi cũng nhanh, vừa gặp tôi nói vài câu liền rời đi.
Sau khi hắn đi, tôi liền xuống núi tìm Khương Tuyết Dương, nói về lý do Tạ Lưu Vân đến đây.
“Tạ Lưu Vân là quân tử, đây cũng là điểm đáng sợ nhất của hắn.
Cũng tốt, trong thời gian ngắn Ma Đạo sẽ không xảy ra xung đột gì với Nhân Đạo.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Tôi thấy Tạ Lưu Vân cũng rất gấp gáp, chẳng lẽ Nhân, Tiên hai đạo vẫn còn đang đánh nhau sao?” Tôi hỏi.
“Không phải, hắn gấp gáp đi về như vậy là do Long tộc sắp đại cử nhập thế rồi.
”“Long tộc cũng tham gia vào rồi sao?”“Nhân, Tiên hai đạo tranh nhau, vốn ban đầu Tiên Đạo liên minh với Dã Tiên nên chiếm thế thượng phong, sau khi tin tức Ma Đạo tái xuất được truyền ra, Tiên đạo liền biết không thể tiếp tục mượn thế của Dã Tiên được nữa.
Trong trường hợp này, chỉ còn cách mời Long tộc Đông Hải mà thôi.
”“Tiên Đạo có Long tộc, Nhân Đạo làm thế nào đối phó đây?” Tôi hỏi.
“Nhân Đạo không có binh lực để đối kháng Long tộc, chỉ có thể dựa vào ưu thế đông người để tạm thời chống trả.
Đợi sau khi loạn Dã Tiên kết thúc, tôi đoán Tạ Lưu Vân sẽ đến tìm cậu mà bàn bạc về việc liên minh.
”“Tôi hiểu rồi.
”Qua một ngày sau đó, quả nhiên thấy một vài cao thủ Toàn Chân giáo đi đến Hàn Hoang, gửi theo một lô tiên thảo linh dược.
Ra tay rất hào phóng, vượt xa dự tính của tôi.
Sau khi đệ tử Toàn Chân giáo đến đây cũng không vội vã trở về, nên Khương Tuyết Dương đã mở tiệc chiêu đãi.
Trong lúc Ma Đạo chuẩn bị gươm dao người ngựa, Dã Tiên cũng đang tích cực chuẩn bị cho cuộc chiến, cả hai bên đều hạ quyết tâm thôn tính đối phương.
Mặc dù số lượng Dã Tiên rất lớn, nhưng những kẻ mạnh đỉnh cao thì kém xa Ma Đạo ta.
Tôi, Thùy Họa, Kiêm Hà, A Lê, bất kỳ ai ra trận đều cần phải chính Ngạo Hàn đến tiếp, nếu như Tiên đạo không cử người đến tương trợ, Ma Đạo thắng trận chỉ còn là vấn đề của thời gian mà thôi.
Đao Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn của Thùy Họa, mỗi đao âm cực sinh sát đều có thể ví như cuộc tấn công với quy mô lớn.
Tôi có Lĩnh Vực Kiếm Khí và Phong Bạo Cự Long, cả hai cũng đều thuộc đòn tấn công phạm vi lớn.
Chiến lực của Kiêm Hà mặc dù yếu hơn so với bọn tôi, nhưng thiên phú của huyết mạch Hoán Ma thực sự rất là biến thái, ngay cả Phong Bạo Cự Long của tôi cũng có thể sao chép một cách hoàn hảo, lại còn sao chép một trăm phần trăm.
Còn về A Lê, ngay cả khi Ngạo Hàn đã mặc lên chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền thì cũng không dám xem nhẹ mũi tên của cô bé đâu.
Hôm nay là ngày cuối cùng Ma Đạo ở lại thành Thanh Khâu, hơn cả tháng chuẩn bị người ngựa cũng đã đến lúc xuất binh rồi.
Kể từ lúc tôi trùng sinh trở về, Dã Tiên cũng dự cảm được rằng Ma Đạo muốn cùng bọn họ tiến hành một trận quyết chiến có quy mô lớn nhất trong thời Mạt pháp rồi, dưới áp lực như thế, các hành động ở quan ngoại của bọn họ cũng hạn chế lại một chút, đây cũng là nguyên nhân vì sao tôi không vội xuất binh.
Bạch Hà Sầu cũng đã liên hệ trước với khoa Linh Dị, vì thế vào ngày này hai người Hoàng Hiểu Huy và Tiểu Lâm cũng tham gia vào đại hội tuyên thệ của đệ tử Ma Đạo.
Hoàng Hiểu Huy nói quan ngoại đã có bố trí, dân chúng cũng đã chuyển đến các thành phố lớn nơi có trọng binh canh giữ, Ma Đạo và Dã Tiên cứ việc chiến đấu mà thôi.
“Xong trận chiến này, tôi muốn nhờ trưởng khoa Hoàng làm một việc cho Ma Đạo.
” Tôi nói.
“Việc gì?”“Tôi muốn lập một tấm bia Thất Sát ở Sơn Hải Quan.
”“Sơn Hải Quan là nơi gốc rễ của Nhân tộc, không biết văn tự trên bia là gì?” Hoàng Hiểu Huy hỏi.
“Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng.
”