Giờ đây không biết có bao nhiêu cặp mắt đang dõi theo nhất cử nhất động của núi Trường Bạch, đại quân Ma Đạo đột nhiên vòng đường đi đến Thiên Trì, đã vượt ngoài dự tính của bọn họ.
Trong mắt bọn họ, chỉ cần Ma Đạo muốn đại cử nhập thế, thì trận đánh với Dã Tiên là không thể tránh khỏi, mà trận này còn không thể trì hoãn.
Nên việc đại quân Ma Đạo đột nhiên đi đến Thiên Trì nơi cách Đại Miếu hơn một ngàn dặm, thật khiến bọn họ khó mà hiểu được.
Một ngày sau đó, chúng tôi đã đến chân núi Thiên Trì.
Khương Tuyết Dương cho quân lính đóng trại xong xuôi, bắt đầu chỉ huy đệ tử Ma Đạo thành lập quân sự lâu dài để công thành, biểu hiện như thể Ma Đạo chuẩn bị đánh một trận chiến khốc liệt vậy, rồi lại âm thầm đưa tôi và Thùy Họa đi đến Thiên Trì.
“Hậu duệ Tổ Long không phải chuyện nhỏ, Nhân, Tiên hai đạo cao thủ vô số, chẳng lẽ đó giờ bọn họ không ai phát giác ra sự tồn tại của nó sao?” Tôi hỏi.
“Tất nhiên bọn họ không cảm nhận được rồi, sau khi Ma Đạo Tổ Sư biết được sự tồn tại của hậu duệ Tổ Long, lại suy luận ra được hậu duệ Tổ Long và Ma Đạo có nguồn gốc với nhau, liền thi triển thủ pháp thần thông che đậy thiên cơ ngay tại chỗ.
”Lên đến Thiên Trì, cảnh quang thực sự rất đẹp.
Hiện giờ đang vào cuối mùa thu trăng sáng rõ, thời tiết se lạnh, nước hồ ấm áp, hơi nước bốc lên, mơ mộng huyền ảo.
Nhìn từ xa, giống như đang phủ một lớp hơi khói cho Thiên Trì vậy.
Nước hồ phẳng lặng, sóng nước êm đềm, tĩnh lặng.
Tôi ngự kiếm bay lượn một vòng, cũng không phát hiện bất kì thần niệm khác lạ nào, quay về hỏi Khương Tuyết Dương: “Tổ Long hậu duệ đang ở đâu?”“Có thần thuật của Ma Đạo Tổ Sư niêm phong, cậu tìm như vậy tất nhiên là không thấy.
”“Vậy phải tìm như thế nào?”“Cậu nghe theo sự sắp xếp của tôi, trước tiên hãy mở huyệt Thần Đình.
”“Được.
”Lúc đó tôi khoanh chân ngồi trên mặt đất, tập trung vào huyệt Thần Đình.
Mở Thần Đình là việc rất nguy hiểm, huyệt Thần Đình là nơi giao cảm quan trọng giữa bên trong và bên ngoài, cũng là lối vào huyền quan từ bên ngoài.
Một khi giao cảm bên trong và bên ngoài mất khống chế, hoặc là huyền quan vỡ vụn hóa thành năng lượng tản ra bên ngoài, hoặc là cái tà ác bên ngoài xâm nhập vào bên trong, tạo thành sự tổn hại vĩnh viễn cho huyền quan.
Thùy Họa vô cùng lo lắng nhìn tôi, có tiền lệ ở núi Không Minh, cô ấy sợ tôi sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Theo sự thúc đẩy thần niệm của tôi, huyệt Thần Đình từ từ mở ra một kẽ nứt, sau khi vết nứt xuất hiện, cờ Chiêu Hồn trong huyền quan của tôi bỗng chốc hóa thành một vệt ánh sáng đen từ huyệt Thần Đình bay ra bên ngoài.
Tôi kinh ngạc một phen, vội vàng thu hại tâm trí và thần hồn mở to mắt mà tìm vết tích của cờ Chiêu Hồn.
May thay cờ Chiêu Hồn không phá không bay đi, mà đã bay lơ lửng thấp thấp ở bên bờ Thiên Trì .
“Chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.
“Đừng hoảng, nó đang tìm vật.
” Khương Tuyết Dương nói.
Cờ Chiêu Hồn hành động nhanh chóng, rất nhanh đã ở gần Thiên Trì lượn hết một vòng, sau cùng dừng ở bờ phía Tây của Thiên Trì, chúng tôi mau chóng đến đó.
Đợi khi tôi đến trước chỗ cờ Chiêu Hồn, nó lại hóa thành vệt ánh sáng đen mà bay vào huyền quan của tôi.
“Chính là ở chỗ này.
” Khương Tuyết Dương chỉ ngay chỗ cờ Chiêu Hồn vừa nãy dừng lại nói.
“Hậu duệ Tổ Long ở dưới chỗ này sao?” Tôi hỏi.
“Không phải, thứ được chôn dưới đây là thánh vật mà Ma Đạo Tổ Sư để lại, cũng là thứ quan trọng để giải phóng hậu duệ Tổ Long.
Còn về nó là gì, tôi không thể tìm thấy trong ký ức của Tham Lang.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Tôi biết nó là gì, thứ được chôn ở dưới chính là bia Thất Sát thứ ba của Ma Đạo Tổ Sư.
” Thùy Họa nói.
“Thì ra là vậy” Khương Tuyết Dương nghe vậy cũng lộ ra vẻ mặt thư thái.
Ma Đạo Tổ Sư khi còn sống rất ít khi dựng bia, mọi người chỉ biết được mỗi hai cái.
Một cái để lại trong thành Thải Vân thay Phá Quân bảo vệ biên cương Nhân tộc, một cái để lại trong tổ đình của Ma Đạo ở đảo Kim Ngao.
Tấm bia Thất Sát trong thành Thải Vân, đã bị phá hủy bởi người trong Tiên đạo ngay từ lúc bắt đầu trận chiến phong thần rồi, còn tấm ở đảo Kim Ngao cũng theo đảo Kim Ngao mà chìm xuống đáy biển.
Còn về tấm bia Thất Sát thứ ba, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chưa từng có ai tận mắt trông thấy nó.
Truyền thuyết kể rằng trong thời kì Ma Đạo hưng thịnh nhất, có vị vua của Nhân tộc từng đích thân đi đến đảo Kim Ngao để gặp Ma Đạo Tổ Sư, muốn xin một tấm bia Thất Sát để bảo vệ đất nước, và hứa sẽ để Ma Đạo trở thành quốc giáo.
Đạo Tổ nói với người đó, quá tam ba bận, cả đời của hắn chỉ khắc ba tấm bia Thất Sát, cũng đã khắc xong hết rồi.
Tuy nhiên, ngay cả khi Nhân, Tiên hai đạo sau khi trận chiến phong thần kết thúc đã tìm khắp đại địa cửu châu, cuối cùng cũng vẫn không tìm được tấm bia Thất Sát thứ ba.
Có lời truyền về tấm bia Thất Sát thứ ba của Ma Đạo Tổ Sư, trên thực tế từ sau khi trận chiến phong thần kết thúc, trong tam giới vẫn luôn lưu truyền dự ngôn liên quan đến sự tái xuất của Ma Đạo.
Trong đó có hai lời tiên đoán được chú ý đến nhất, một cái là Sát Phá Lang tam phương tứ chánh, cái còn lại chính là sự xuất hiện của tấm bia Thất Sát thứ ba của Ma Đạo Tổ Sư.