Nghe Khương Tuyết Dương nói về chuyện của Phong Thần, tâm tình tôi trở nên nặng nề, điều không thể chịu đựng được nhất chính là những cao thủ Thiên Tôn vì Ma Đạo mà phải hy sinh.
Một Lưu Phong Thiên Tôn đã trở thành nỗi đau muôn thuở trong lòng tôi rồi, nếu Phong Thần còn gặp nạn, thì làm thế nào mà có thể chịu được.
“Trước khi Phong Thần rời khỏi đã từng báo mộng cho tôi biết, cho dù là không vì Ma Đạo, cô cũng sẽ đi đến Hoàng Hôn Chư Thần để bắt đầu thí luyện sinh tử, cô ấy muốn trùng chứng lĩnh vực Phong Bạo của Phong Ma Thái Cổ.
” Như nhìn thấu được suy nghĩ của tôi, Khương Tuyết Dương an ủi.
“Đợi đội quân nghỉ ngơi xong xuôi, chúng ta tấn công lên Đại Miếu.
” Tôi nói.
“Thực lực của Dã Tiên không còn như trước, tôi nghĩ chúng ta nên tính kế lâu dài.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Không được, Ma Đạo không thể kéo dài cuộc chiến hơn nữa, chỉ có thể dĩ chiến dưỡng chiến.
” Bất luận là thanh kiếm Thất Sát của tôi, hay là đao Thiên Địa Giao Chinh Lưỡng Đoạn của Thùy Họa, cũng cần phải trải qua tôi luyện sinh tử không ngừng mới có thể nâng cao được uy lực.
Chiến tranh là sự thử thách tốt nhất đối với anh hùng, tốt hơn nhiều so với bế quan thanh tu.
Nếu không Nhân, Tiên hai đạo cũng không bỏ qua cơ duyên tu luyện vô cùng tốt này, mà lại ở hải ngoại, cổ địa đánh đến sứt đầu mẻ trán vậy.
Tôi đã ở Thiên Trì tế xuất bia Thất Sát, đồng nghĩa với việc tuyên bố rằng tôi sẽ đi theo con đường cũ của Ma Đạo Tổ Sư, kẻ địch trong tương lai của Ma Đạo khó mà đếm xuể, nhất định phải giết địch lập uy để trấn áp kẻ xấu.
Trước mắt thì, Nhân Đạo và Tiên Đạo đang bận giao đấu với nhau đã cho cơ hội để Ma Đạo được thở.
Mà nhìn từ bối cảnh chung, thì Ma Đạo đang trong buổi chiều tà của thời đại Mạt Pháp đấu tranh sinh tồn.
Ma Đạo rốt cuộc có tương lai hay không, toàn bộ đều phụ thuộc vào lúc này cả.
Nếu như không thể vùng dậy một cách toàn diện, một khi thời đại Mạt Pháp kết thúc chư thần và thiên tôn xuất thế, thì sự sống chết và tồn vong của Ma Đạo sẽ không còn do chúng tôi nắm giữ nữa.
Giờ đây, điều duy nhất mà chúng tôi vui mừng, là thời đại Mạt Pháp sẽ không thể kết thúc trong thời gian ngắn được.
Hùng quan mạn đạo chân như thiết, muốn ở thời đại Mạt Pháp chứng đắc thiên tôn, thì ngay cả tư chất thiên bẩm như Tạ Lưu Vân thì vẫn còn có một chặng đường dài để đi.
- Giải thích "Hùng quan mạn đạo chân như thiết" là câu thơ trong bài thơ Ức Tần Nga, Lâu Sơn quan của Mao Trạch Đông, ý nói Lâu Sơn quan vững như thép.
Hết giải thích.
Mà dấu hiệu để biết thời đại Mạt Pháp kết thúc, là việc Nhân gian có người chứng đắc thiên tôn.
“So với Ngạo Hàn, thì tôi càng lo rằng Nữ Oa hiển linh hơn.
Phong Thần lần này vi phạm lệnh cấm mà ra tay, thì bà ấy càng có lý do để hiển linh nữa.
” Khương Tuyết Dương thở dài một hơi nói.
“Trừ khi Nữ Oa dám học bổn tôn Phong Thần hạ giới, nếu không thì bà ta sẽ không thể bảo vệ được Đại Miếu.
” Tôi nói “Có phải cậu định sẽ dùng bia Thất Sát của Ma Đạo Tổ Sư lần nữa không?” “Ừm, tôi muốn cược một ván với Nữ Oa.
” “Không được, chuyện ở Thiên Trì tôi đã nghe Ngạo Phong nói rồi, nếu không phải cậu dùng đến bia Thất Sát, thì làm sao lại rơi vào kết cục ba hồn tan biến, bảy phách không còn chứ?” “Có cược nhưng chưa chắc thua, tôi không tin trong mắt Nữ Oa, Dã Tiên còn quan trọng hơn cả phân thần của bà ta.
” “Nếu như cậu cược thua thì sao?” “Tôi sẽ không thua, thắng chắc rồi.
” … Có một số chuyện tôi không thể nào nói với Khương Tuyết Dương, lý do mà tôi đủ tự tin để đánh cược với Nữ Oa, là do tôi đã soi qua đá Tam Sinh.
Bản chất của tu hành vốn dĩ là vì nghịch thiên cải mệnh, nên bất cứ dự đoán nào trên đá Tam Sinh đều có thể bị thay đổi cả, chỉ có nhân duyên mới không đổi.
Hậu Thổ Nương Nương tạo ra đá Tam Sinh chính là để kiểm soát nhân duyên luân hồi, trừ khi dây hôn nhân trên đá Tam Sinh bị đứt, nếu không thì cảnh tượng giữa tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ nhất định sẽ trở thành sự thật.
Từ hiện tại mà nhìn, thì dây hôn nhân trên đá Tam Sinh vẫn chưa bị đứt, là do Mộ Dung Nguyên Duệ đến giờ này vẫn chưa tháo mặt nạ xuống.
Thái thượng vong tình, chém đứt dây hôn nhân chỉ có Thiên Tôn mới có năng lực này.
Bảy ngày sau, đại quân Ma Đạo đã nghỉ ngơi đủ.
Thùy Họa trở lại đỉnh cao, Kiêm Hà và A Lê cũng trong trạng thái đỉnh cao mà xuất trận.
“Thùy Họa, Yêu Thần Quyết của Ngạo Hàn thực sự là lợi hại đến vậy sao?” Trong suốt hành trình, tôi và Thùy Họa vừa đi vừa trò chuyện.
“Sự lợi hại của Yêu Thần Quyết nằm ở chỗ rất khó để có thể nắm bắt được thần niệm, chỉ có thể khắc chế tiễn của A Lê, không thể ngăn được đao Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn của em.
Điều em đau đầu không phải là Yêu Thần Quyết, mà là bộ chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền mà hắn mang trên người kia.
” “Lai lịch của chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền là như thế nào?” “Em không biết, em chỉ biết khí Tiên Thiên Canh Kim của em không có tác dụng với nó.
” Danh xưng chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền có thể ngăn cản sự tấn công của thuật pháp ngũ hành, thật không ngờ kể cả khí Tiên Thiên Canh Kim của Thùy Họa cũng có thể ngăn cản được.
Sau này tôi mới rõ, không phải khí Tiên Thiên Canh Kim của Thùy Họa không có tác dụng, mà là do chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền vốn là một vật chí âm, chính là vật khắc chế đao pháp hiện tại của cô ấy.
Thùy Họa là thể âm linh, đao Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn chín chín tám mươi mốt đao, cô ấy chỉ có thể thi triển bốn mươi đao thuộc về âm cực mà thôi.
Âm dương sinh ngũ hành, cho nên khí Tiên Thiên Canh Kim mà cô ấy kích hoạt cũng mang thuộc tính âm cực.
Chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền được Nữ Oa tạo ra từ luyện hóa anh linh của Đại Yêu Thái Cổ mà ra, sinh ra đã có thể khắc chế các sự tấn công mang tính chất âm cực.