Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 344 - Chương 344: Một Đời Anh Minh (2).

Chương 344: Một Đời Anh Minh (2).

Nói xong tôi liền muốn cởi đi chiến giáp của cô ấy, Thùy Họa đỏ mặt nhưng lại không từ chối.

Nếu ví Thùy Họa như món đồ sứ trắng tinh, thì giờ đây trên món đồ sứ này đã đầy rẫy vết nứt.

Vốn cơ thể của cô ấy đã vì chịu oanh kích từ đạo Tử Phủ Lôi Trụ mà vỡ nát, tất cả đều dựa vào ý chí kiên cường mà tham chiến.

Những vết thương này đừng nói là đánh trận, ngay cả khi đi đứng, nói chuyện bình thường cũng đã đau không chịu nổi rồi, Thùy Họa đã một mực cắn răng chịu đựng.

Sự mong manh của Thùy Họa khi cởi bỏ chiến giáp đã khiến người khác đau lòng thay, sau khi tinh thần được thư giãn càng khó có thể giấu đi sự mệt mỏi cùng cực giữa hai hàng lông mày.

Đợi sau khi cô ấy nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, tôi đắp chăn cho cô ấy rồi đi ra khỏi quân trướng.

Bây giờ đã là nửa đêm, sau cuộc đại chiến không khí trong quân doanh yên tĩnh lạ thường.

Nhất tướng công thành vạn cốt khô, Ma Đạo muốn tái xuất, trong tương lai chắc chắn sẽ còn những trận chiến bi thảm và đẫm máu hơn nữa, sẽ càng có nhiều người chết đi nữa.

Không phải ai cũng gánh chịu được sức nặng của cờ Chiêu Hồn.

Quân trướng của Khương Tuyết Dương vẫn còn sáng đèn, bóng ảnh đơn độc ngồi trước bàn.

Tôi vừa bước đến cửa, liền nghe thấy bên trong cô ấy gọi tên tôi.

Thùy Họa đã từng một đao bạc đầu, khiến tôi cảm thấy buồn thương khôn nguôi, nhưng tôi chưa từng chú ý đến thái dương của Khương Tuyết Dương cũng đã lưa thưa vài lọn tóc bạc.

Đạo bất ngôn thọ, Chích yếu nguyện ý.

Tức là Đạo không cần thọ, chỉ cần nguyện ý, bất kỳ lúc nào cũng có thể trẻ mãi không già.

Dung nhan có thể không đổi, nhưng những tâm huyết đã bỏ ra thì sao? Thùy Họa cố chấp để lại mái tóc bạc, nói tóc bạc vì quân, muốn tôi nhớ đến sự đánh đổi của cô ấy.

Tóc bạc ở hai bên thái dương của Khương Tuyết Dương lại là để cho ai xem? “Cậu lần này lại xảy ra chuyện gì vậy?” Khương Tuyết Dương đứng dậy hỏi.

“Cô biết à?” “Ba hồn mất hết, bảy phách cũng không còn, ta ngay cả chuyện này cũng không cảm nhận được thì còn gì tư cách làm sư phụ của cậu nữa?” “Tôi bị Nữ Đế Cửu U bắt xuống Âm Ti.

” Khương Tuyết Dương nghe xong câu chuyện của tôi, trầm mặc hồi lâu.

“Lần trước là Kiêm Hà tặng cậu tim ma, lần này lại là Nữ Đế Cửu U giúp cậu trùng tụ thần hồn, lần sau nữa thì thế nào?” Khương Tuyết Dương hỏi.

“Sẽ không có lần sau.

” Tôi nói.

“Được, nhớ kỹ lời hôm nay mà cậu nói.

Chỉ có sống mới có hy vọng, nếu như cậu chết rồi, người thương tâm không chỉ có mỗi Thùy Họa, mà là cả Ma Đạo này.

” Tiếp sau đó, tôi từ chỗ Khương Tuyết Dương biết được tình hình của trận đánh Dã Tiên.

Lần này Dã Tiên thực sự huy động toàn bộ lực lượng, một trăm ngàn đại quân đến công đánh Ma Đạo tôi.

Phong Dương trận của Khương Tuyết Dương, uy áp loài rồng của Ngạo Phong, hai tầng áp chế cũng không thể ngăn nổi quân uy sát phạt của mười vạn đại quân.

May mà Thùy Họa tham chiến kịp thời, đưa ra mười ngàn âm hồn ngưng tụ được từ trong bốn lá hạo kỳ, sau khi giải phóng khí âm linh mới miễn cưỡng xem như ổn định đội quân.

Liễu Như Thị, Hoàng Nhị Đại gia, thủ lĩnh Hồ Tiên mới, thủ lĩnh Phúc Tiên, thủ lĩnh Thường Tiên, Khôi bà bà và những Dã Tiên khác trong ba năm nay đều có sự đột phá, thực lực đều thăng lên đến nửa bước thiên tôn.

Trong số đó thì Liễu Như Thị là đáng sợ nhất, cô ấy vốn dĩ là một linh xà ngàn năm đắc đạo, giờ đây lờ mờ có dấu hiệu hóa rồng rồi, trong trận quyết chiến này thậm chí cô ấy còn thể hiện sự uy áp của rồng nữa.

“Ngạo Hàn thì sao?” “Năm ngàn đệ tử Ma Đạo thương vong, một nửa số đó là do Ngạo Hàn gây ra.

” Khương Tuyết Dương nói, Yêu Thần Quyết của Ngạo Hàn đã cực kỳ thần thông rồi, thuật biến hóa cùng cực có thể biến thành bất kỳ thú thân nào của Dã Tiên.

Điều quan trọng nhất là, Yêu Thần Quyết có thể tự do chuyển hóa khí tức thần niệm, khiến cho A Lê không thể khóa được vị trí bổn tôn của hắn.

Ngay cả khi khóa được, Chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền cũng có thể ngăn chặn mũi tên của A Lê.

Thùy Họa đã sử dụng đến Âm Cực Sinh Sát, liên tiếp xuất ra ba đao nhưng cũng không thể chém xuyên qua được chiến giáp Yêu Nhiếp Hoàng Tuyền của Ngạo Hàn, khiến chân thân hắn bị thương.

“Trong trận ác chiến này, từ đầu đến cuối đều do Dã Tiên chiếm thế thượng phong, tuy rằng Ma Đạo cũng loại bỏ không ít đại quân Dã Tiên, nhưng tương đối mà nói thì tổn thất của Ma Đạo vẫn nhiều hơn.

” Khương Tuyết Dương nói.

“Nếu đã như vậy, thì tại sao Dã Tiên lại cho lui quân?” “Là vì Phong Thần đã ra tay.

” “Phong Thần, sao lại không nghe thấy Thùy Họa đề cập đến chuyện này?” Tôi hỏi.

“Phong Thần không hề nhúng tay vào chiến sự, mà trực tiếp đi đến Đại Miếu.

” Khương Tuyết Dương nói Phong Thần đã ở Đại Miếu thi triển thần tích, trận cuồng phong đã cuốn bay toàn bộ tượng thần trong Đại Miếu, ngoại trừ việc tượng Nữ Oa không bị di chuyển, tất cả các thần vị khác của Dã Tiên đều bị biến thành một đống đổ nát.

” “Thời đại Mạt Pháp chưa kết thúc, Phong Thần đã nhiều lần vi phạm lệnh cấm, lần này e rằng khó thoát khỏi sự trừng phạt của Thiên Đình.

” Tôi nói.

“Hạo kiếp Hoàng Hôn Chư Thần trên thiên giới sắp bắt đầu rồi, Phong Thần làm xong việc này, bổn tôn trực tiếp đi đến Hoàng Hôn Chư Thần bắt đầu thí luyện sinh tử, Thiên đình nếu muốn đối phó cô ấy cũng chỉ đành đợi đến khi cô ấy bước ra khỏi nơi đó mới được.

” “Phong Thần có thể đi ra từ chỗ đó không?” “Không thể đoán được.

Tôi chỉ biết, nếu cô ấy muốn ra khỏi đó, chỉ có thể đem bốn pháp tắc hệ gió kết hợp thành một rồi bắt đầu lĩnh vực bạo phong.

” “Lĩnh vực bạo phong là loại uy năng chỉ có Phong Ma Thái Cổ mới có được, Thiên Đạo sẽ cho phép sự xuất hiện của Phong Ma Thái Cổ thứ hai sao?” Tôi hỏi.

“Nhất định sẽ không cho phép, nên lần đi thí luyện này của cô ấy là thập tử nhất sinh, kiếp nạn chồng chất.

Bình Luận (0)
Comment