Cỏ Long Diên do linh khí của trời đất luyện hóa thành, ngàn năm vẫn không kết được một cây, chính là bảo vật vô cùng hiếm có của Long tộc.
Thế lực Long tộc hùng mạnh, vừa là kẻ địch đối đầu sinh tử của Ma đạo chúng tôi, nếu tôi đến Long tộc cầu xin cỏ Long Diên chắc chắn sẽ không có chút hy vọng nào, chỉ đành đi Côn Lôn mới có một tia sinh cơ.
Mộ Dung Nguyên Duệ năm đó bị giam lỏng ở đảo Bồng Lai, là tôi và Tạ Lưu Vân đến cứu cô ta ra ngoài, còn để cô ta thức tỉnh túc mệnh của Cửu Thiên Huyền Nữ.
Về mặt tình cảm mà nói, đúng là tôi phụ cô ta trước, nhưng nếu chỉ luận về túc mệnh cô ta đã nợ tôi một phần nhân quả.
Khương Tuyết Dương dùng đèn Thất Tinh An Hồn giúp Kiêm Hà tạm thời ổn định thần hồn, cho tôi thời gian bảy ngày đến Côn Lôn cầu cỏ Long Diên.
Lỡ như hết thời hạn bảy ngày, toàn bộ thần hồn của Kiêm Hà sẽ tan biến thành mây khói.
Cô ấy là Huyễn Ma, sau khi lìa trần thì thần hồn sẽ không nhập vào luân hồi.
“Sau khi ta đi rồi, sự vụ của Ma đạo đành nhờ cậy vào mọi người rồi.
” Tôi tạm biệt các đệ tử.
Cuộc chiến Dã Tiên tuy rằng đã kết thúc, nhưng Ma đạo vẫn còn rất nhiều việc cần xử lý.
Tàn dư của Dã Tiên Yêu tộc phải được thanh trừng sạch sẽ, Ma đạo nhập thế đòi hỏi tái kiến thiết lập tổ đình, còn cần thu nhận thêm người âm và đệ tử vong hồn, truyền bá giáo lý Ma đạo ra thế tục, ngưng kết lòng dân.
Những chuyện này hiện giờ tôi đã lực bất tòng tâm không thể quản lý được, chỉ có thể giao lại cho Khương Tuyết Dương và Bạch Hà Sầu xử lý mà thôi.
Còn về Thùy Họa và A Lê, hai người bọn họ sinh ra vì chiến đấu với kẻ địch.
“Em sẽ đi cùng anh.
” Thùy Họa nói.
“Không được.
Tạ Lan và Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn còn nhân quả liên lụy nhau, nếu cô đi thì một chút hy vọng cũng không còn đâu.
Đừng quên, cô ta chính là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ cũng là kẻ thù cũ của Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn đấy.
” Khương Tuyết Dương kiên quyết ngăn cản.
Không chỉ là kẻ thù cũ đâu, còn là tình địch nữa đó.
Thật ra lý do tôi có phần nắm chắc việc đi Côn Lôn cầu cỏ Long Diên sẽ thành công, là bởi vì sợi nhân duyên giữa tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ.
Chẳng qua điều này nhất định không được để Thùy Họa nghe thấy, nếu như để cô ấy điều tra ra mối nhân duyên giữa tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn chưa cắt đứt, với tính cách nóng nảy của cô ấy chắc hẳn sẽ không chỉ đơn giản mài đao thôi đâu.
Chuyện này, nghĩ một hồi tôi liền cảm thấy đau hết cả đầu.
Chỉ trông chờ tương lai khi Mộ Dung Nguyên Duệ bước lên cảnh giới thiên tôn có thể chủ động chặt đứt đoạn nhân duyên này, nếu không Tạ Lan tôi cả đời đừng mong được sống yên.
Thùy Họa đồng ý bao dung cho Kiêm Hà, nhưng tuyệt đối không thể dung được cô ta.
Mà Mộ Dung Nguyên Duệ là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ, cũng làm gì có chuyện sống chung hòa thuận với Thùy Họa.
Tôi ngự kiếm bay đến Côn Lôn, hai ngày sau đã tới dưới chân núi Côn Lôn.
So với lần trước, núi Côn Lôn hôm nay đã phát sinh ra thay đổi toàn bộ từ trong ra ngoài.
Tiên đạo tiến hành nhập thế với quy mô lớn, núi Côn Lôn bây giờ đã trở thành trọng địa cứ điểm của đạo môn, dưới núi xây dựng vô số đạo quán, đệ tử Tiên đạo xuất thân từ vùng cổ địa hải ngoại tiên sơn Cửu Châu trong thời khắc này đều hội tụ tại núi Côn Lôn, số lượng ước tính lên đến mười vạn.
Ngày trước để vào Côn Lôn chỉ cần đi qua Nội Pháp Trận liền có thể trực tiếp tiến thẳng vào Tiên đạo tổ đình tiền nhiệm, bây giờ lối vào cung Dao Trì càng được canh gác cẩn thận nghiêm ngặt hơn rồi.
Sau khi Mộ Dung Nguyên Duệ thức tỉnh túc mệnh Cửu Thiên Huyền Nữ, cung Dao Trì liền trở thành nơi tập trung quyền hành của Tiên đạo tại nhân gian, nơi đây được trọng binh trấn thủ và phòng bị nghiêm ngặt cực kỳ gắt gao.
Giáo lý Tiên đạo đề xướng phân biệt rạch ròi tôn ti cao thấp, cung Dao Trì hiện giờ đã là thánh địa thiêng liêng nhất của đạo môn tại nhân gian, nơi đây ngày một cao quý không thể với tới, muốn bái kiến Mộ Dung Nguyên Duệ càng lúc càng khó khăn hơn.
Núi Côn Lôn ngăn cấm ngự không, vì thế tôi quyết định cuốc bộ lên núi.
“Người đến là ai?” Từ đằng xa có đệ tử Tiên đạo bước lên dò xét tôi.
“Ma đạo, Tạ Lan.
” Từ sau trận chiến ở núi Không Minh, tên của tôi đã lưu truyền khắp đạo môn, nên người trong thiên hạ đều biết đến tôi.
Trận chiến ở Thiên Trì, càng chấn động Tam Thập Lục Động Thiên và Thất Thập Nhị Phúc Địa, các tông môn ẩn thế đều nghe đến danh xưng của tôi.
Hôm nay Ma đạo lại bình định loạn thế Dã Tiên, trong Đại Miếu tôi sử dụng bia Thất Sát, mượn thần niệm kính tượng của Ma Đạo Tổ Sư tiêu diệt một phân thần của Nữ Oa.
Vì thế, ngay lúc tôi báo danh xưng ra, phút chốc khiến đám đệ tử Tiên đạo đã xôn xao náo động.
Đệ tử Tiên đạo nhanh chóng kết trận pháp, tiếp theo đó từng tầng lớp lớp lan truyền tin tức tôi đến Côn Lôn Vô số đạo thần niệm từ trên núi Côn Lôn phóng xuống, trên đám mây bồng bềnh, có người còn vội vã từ tận sâu trong núi Côn Lôn bay đến chỗ này.
Chỉ nháy mắt, trước mặt tôi đã xuất hiện gần một trăm cao thủ Tiên đạo, mà trong số họ cảnh giới tu vi nửa bước thiên tôn có khoảng hơn hai mươi người.
Cảnh tượng hoành tráng như vậy, đừng nói một mình tôi đơn đả độc đấu khó mà chống cự nổi, đến cả dù Thùy Họa đi cùng tôi cũng không phải là đối thủ của họ.
Cao thủ Tiên đạo và Dã Tiên không thể so sánh với nhau, sở trường của Dã Tiên không phải thiên về thuật pháp thần thông, chiến đấu với bọn chúng chỉ là đao kiếm tàn sát khốc liệt đến chết mới thôi.
Nhưng thần niệm của mấy cao thủ Tiên đạo dùng một động tác liền tự sinh ra pháp tướng, mưa bão sấm chớp, pháp thiên vạn tượng, lơ đễnh sơ suất một chút sẽ thịt nát xương tan thân tàn ma dại.
Chiến đấu với Dã Tiên, tôi vẫn còn cơ hội sử dụng Thất Kiếm Liên Phát của Thất Sát Kiếm, nhưng đứng trước cao thủ Tiên đạo, ngay cả cự long cuồng phong tôi cũng không thể triệu hồi ra được, đành liều mạng dựa vào Thất Sát Pháp Quy dùng kiếm khí giết địch.