Mấy kẻ trước mắt đây vẫn mới là chiến lực cấp trung của Tiên đạo, những chân nhân địa tiên của Thất Thập Nhị Phúc Địa còn chưa có ai lộ diện đâu.
Nghĩ đến điều này, lòng tôi bỗng nhiên than thở.
Khó trách bọn họ xem mỗi mình người của Nhân đạo làm địch thủ cạnh tranh, Ma đạo làm gì có tư cách đối kháng với họ chứ? Ma Đạo Tổ Sư đã triệt để rời xa hồng trần, trong mắt bọn họ sợ rằng Ma đạo hiện giờ chỉ còn hai vị thiên tôn tại thế trấn giữ mà thôi.
“Thì ra là ngươi, không biết Ma Đạo Tổ Sư đại giá quang lâm là vì việc gì đây?” Người vừa cất lời này tôi trước đây có gặp qua, chính là đạo sĩ trung niên năm đó tại cung Dao Trì đã phá huyền cơ Thất Sát Kiếm của tôi.
Người này họ Lý, tên chỉ có một chữ Nhiễm.
Năm đó khi tôi gặp ông ta thì ông ta bất quá cũng chỉ đạt đến cảnh giới hợp đạo, bây giờ thần niệm mãnh liệt, ắt hẳn đã đột phá lên nửa bước thiên tôn.
Lý Nhiễm chẳng hề nể mặt tôi, trong mắt hoàn toàn không che giấu sự chán ghét và sát ý.
Côn Lôn chọn rể ngày đó, tôi đứng trước các vị cao thủ Tiên đạo cung Dao Trì đưa ra đề nghị hủy hôn, sự sỉ nhục này bọn họ tất nhiên khắc ghi trong lòng rồi.
Sau đó Mộ Dung Nguyên Duệ thức tỉnh túc mệnh Cửu Thiên Huyền Nữ, sự sỉ nhục này đã biến tướng thành thù hận, bởi vì tôi đã xúc phạm đến tôn nghiêm của chân thần Tiên đạo.
Không chỉ mỗi ông ta, phàm những đệ tử Tiên đạo biết chân tướng sự việc Côn Lôn chọn rể năm đó, đều nhìn tôi bằng ánh mắt phẫn nộ căm hờn, nỗi căm phẫn của họ dành cho tôi e rằng đã vượt xa Tạ Lưu Vân.
“Phúc sinh vô lượng thiên tôn, hôm nay Tạ Lan đến đây chỉ vì muốn cầu kiến Mộ Dung tiên tử.
” Tôi bình tĩnh nói.
“Ha ha, những ngày qua, không biết bao nhiêu thủ lĩnh tông môn đến cầu kiến Mộ Dung tiên tử rồi.
Nếu như đến một người liền gặp một người, thì tôn nghiêm Tiên đạo ở đâu hả!” Lý Nhiễm cười lạnh một tiếng tức giận nói.
“Tạ Lan thật sự có chuyện quan trọng muốn cầu xin, mong các vị thông báo một tiếng.
” Tôi nói.
“Có việc muốn cầu xin sao? Ngươi e rằng đã đến nhầm chỗ rồi đấy.
Tiên đạo và Ma đạo thế bất lưỡng lập, chuyện riêng của ngươi thì có liên quan gì đến Tiên đạo ta.
” - Giải thích "thế bất lưỡng lập" là ý chỉ hai bên đối địch một sống một còn, không thể cùng tồn tại.
Hết giải thích.
“Nếu Lý đạo hữu cố chấp không chịu thông dung, Tạ Lan chỉ đành dùng cách thức bái sơn đạo môn để cầu kiến Mộ Dung tiên tử rồi.
” Tôi nói.
Cái gọi là bái sơn đạo môn, chính là một đường đấu pháp luận đạo tiến thẳng đi lên.
Côn Lôn chính là Tiên đạo tổ đình, muốn một đường xông vào cung Dao Trì, độ khó không thua kém gì nghịch thiên.
Tôi không nắm chắc phần thắng, nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác.
“Được.
Như vậy hãy để bọn ta mở rộng tầm mắt, xem thử Thất Sát Kiếm của Ma Đạo Tổ Sư rốt cuộc lợi hại bao nhiêu.
” Lý Nhiễm thản nhiên nhận lời.
“Tiên môn khai chiến ai sẽ lên trước?” Tôi hỏi.
“Phúc sinh vô lượng thiên tôn, khai chiến hãy bần đạo tiếp chiêu.
” Một đạo sĩ trẻ tuổi cầm kiếm bước ra từ đoàn quân Tiên đạo.
Vị đạo sĩ này tuy nhìn có vẻ còn rất trẻ, nhưng thần niệm phóng ra không hề thua kém Lý Nhiễm, hắn cũng là cao thủ đạt cảnh giới nửa bước thiên tôn.
Trận đấu pháp đầu tiên bắt đầu, đạo sĩ trẻ tuổi giơ tay tạo ra một đạo lưu quang tập kích tôi, đợi khi tôi từ tốn tránh né qua một bên, hắn đã sử dụng kiếm pháp sư Trai Trám biểu diễn ra một màn Lôi Đình Vạn Quân.
Trên thanh kiếm pháp sư Trai Trám trong tay hắn, sét và lửa giao hòa, sấm chớp lóe lên, uy mãnh vô song.
Tôi liên tục xoay người tránh né, kiếm không thể tùy ý phát động.
Bây giờ tốc độ thân thể của tôi đã đến đến cực hạn thân xác thành thánh, lôi pháp sấm sét của đạo sĩ trẻ kia tuy rằng chớp nhoáng điêu luyện, nhưng muốn làm tôi bị thương cũng không dễ dàng đâu.
Đợi đến tận lúc hắn dùng hết mọi thủ đoạn đẩy tôi vào hiểm cảnh không lối thoát, tôi vừa hay thừa cơ hội sử dụng chiêu thứ nhất của Thất Sát Kiếm, Anh Hùng Vô Lộ.
Kiếm xuất ra, ánh sáng kiếm Vô Danh chiếu rọi, kiếm khí uốn lượn tinh xảo như rắn.
Kim Quang hộ thể của đạo sĩ trẻ vừa lóe lên liền bị kiếm khí xuyên thủng, sau đó đạo bào bốc cháy, lộ ra lớp áo cà sa hộ thân bên trong, mà lớp áo này cũng không ngăn được kiếm khí sừng sững của tôi, lần nữa bị phá vỡ.
Sau đó, tôi dùng một kiếm điểm trúng yết hầu của đạo sĩ trẻ kia.
“Ta thua rồi.
” Sắc mặt đạo sĩ trẻ kia buồn bã ủ rũ, buông kiếm nhận thua.
Xông vào Côn Lôn, quy tắc đều do người của Tiên đạo quyết định.
Tôi không rõ đằng trước còn bao nhiêu địch thủ, chỉ có thể dốc hết sức bảo toàn thực lực, tích lũy chiến ý.
Thắng được đạo sĩ trẻ tuổi, Tiên đạo mở cửa đình, cho phép tôi mang kiếm lên núi, cũng không có ai theo sau canh chừng tôi.
Giờ đây chuyện tôi muốn dùng phương thức bái sơn đạo môn để lên Côn Lôn đã truyền khắp Tiên đạo Côn Lôn, vì thế cho dù trên đường lên núi không còn ai canh giữ, nhưng ẩn nấp trong bóng tối đã đầy rẫy sát cơ, bất cứ lúc nào cũng sẽ có người phát động tập kích chí mạng.
Có thể là đơn đả đấu pháp, cũng có thể nhiều người vây công bố trận.
Thậm chí độ khó rốt cuộc là bao nhiêu, mỗi tầng đều gia tăng một bậc không hề có điểm dừng.
Chỉ xem thử Mộ Dung Nguyên Duệ có chịu gặp tôi hay không, nếu cô ta không chịu gặp tôi, cho dù tôi có tử trận trong tay Tiên đạo cũng uổng công vô ích.
Bởi vì từ thời khắc tôi bước lên địa phận của Tiên đạo, mạng của tôi đều nằm trong tay cô ta rồi.
Lúc tôi vừa mới đến ngã rẽ bên đường núi chênh vênh, đột nhiên trên trời giáng xuống một nham thạch khổng lồ.
Thấy vậy, tôi giơ một tay kích phát kiếm khí, nham thạch nổ tung nát vụn thành từng mảnh nhỏ, đá lở bay tứ phía.
Chính tại thời điểm đó, tôi phát hiện ra một luồng sát cơ vô cùng hung hãn truyền đến từ dưới mặt đất.