Thế lực của Ma đạo lấy Sơn Hải Quan làm ranh giới, hiếm khi dính dáng đến việc trong quan, vì vậy muốn điều tra chuyện này bắt buộc phải đi một chuyến.
Vong hồn muốn chọn Âm Sơn hay Ma đạo là quyền của họ, nhưng nếu những vong hồn không quản đường xa đến Ma đạo cầu xin giúp đỡ thực sự bị Quỷ Vương Tông chặn đường giết hại, đừng trách hôm nay chúng tôi phải đại khai sát giới.
Đêm đã khuya, núi rừng im lặng như tờ, dọc đường đến một bóng ma cũng không có.
Dừng lại trước một sơn cốc, phát hiện ra mùi sát khí nồng đượm ở phía trước, tôi và Thùy Họa người trái người phải men theo vách đá bay về phía trước.
Vong hồn không đi cùng một đường với người mà đi giữa vùng rừng núi, vùng sơn cốc này rừng núi rậm rạp, không nhìn thấy tia nắng mặt trời, rất thích hợp làm đường để ma quỷ đi lại.
Càng tiến về trước sát khí càng nặng, ngoại trừ sát khí ra, tôi còn cảm nhận được một luồng thần niệm vô cùng tà ác cũng đang ở đó, thần lực này vượt xa nửa bước thiên tôn bình thường.
Lúc này tôi cố gắng giấu mình khỏi luồng thần niệm đó, nấp mình sau một tảng đá để quan sát tình hình trong sơn cốc.
Ở dưới đó tôi nhìn thấy rất nhiều đệ tử của Quỷ Vương Tông, bọn chúng đầu đeo mặt nạ quỷ, mặc áo đen, trước ngực và sau lưng đều có một chữ "quỷ" màu trắng nhạt, đếm sơ có khoảng ngàn người, đứng với nhau tạo thành một pháp trận hình tròn.
Ở chính giữa pháp trận có một vũng máu lớn chu vi khoảng một trượng, sát khí ngút trời lúc nãy chính là tỏa ra từ vũng máu này .
Bên cạnh vũng máu là một con quái thú màu đỏ như máu, tôi có thể cảm nhận được luồng sát khí tà ác là từ nó mà ra.
Quái thú nằm sấp to bằng nửa căn phòng, lông dài, thân hùm mặt người, miệng có răng nanh giống như lợn rừng, đuôi dài một trượng tám thước, lúc này nó đang thè chiếc lưỡi đầy gai dài ngoằng màu đỏ quỷ dị của mình hút lấy máu tươi trong vũng.
Quái thú càng ra sức hút, đầm máu tươi cũng nhanh chóng cạn đi.
Thấy vũng máu sắp cạn, đệ tử đứng cạnh đó bèn mở bao tải bên cạnh ra, thả ra một người trần truồng còn sống.
Ra tay nhanh như chớp, người kia còn chưa kịp kêu lên thì trong miệng đã phun ra một ngụm máu tươi.
Sau khi máu chảy cạn, đệ tử của Quỷ Vương Tông bèn vứt đầu và thi thể của người đó cho con quái thú kia, quái thú há to miệng nuốt luôn cả xương vào trong bụng.
Cảnh tượng kinh hoàng này khiến người ta nhìn mà sởn cả gai ốc.
Tôi không rõ bọn chúng đã tàn sát bao nhiêu người, chỉ thấy trên mặt đất đã có hơn mười bao tải rỗng, không chỉ vậy, đằng sau lưng tên đệ tử phụ trách giết người kia còn cả một đống bao tải chứa đầy người sống.
Chứng kiến cảnh tượng này khiến tôi phừng phừng lửa giận, dù đã nghe nói Quỷ Vương Tông vô cùng tàn độc, nhưng không ngờ bọn chúng lại vô nhân đạo như vậy, còn dám dùng cả người sống để làm vật tế cho con quái thú đó.
Vào lúc tôi định rút kiếm ra thì nghe thấy Thùy Họa dùng thần niệm truyền âm cảnh cáo, sau đó cô ấy xuất hiện ngay sau lưng tôi.
"Đừng manh động, những người sống trong túi vải đều đã bị câu mất ba hồn bảy phách, dù vẫn còn sống nhưng bây giờ chẳng khác gì cái xác biết đi.
" "Con quái thú kia có lai lịch như thế nào vậy?" Tôi hỏi.
"Bề ngoài của nó rất giống với một trong tứ đại hung thú - Đào Ngột, nghe nói lão tổ của Âm Sơn từng lấy được một tia thần thức của Đào Ngột, xem ra con quái thú hút máu người này là do người của Âm Sơn pháp mạch dùng tia thần thức của Đào Ngột để luyện thành huyết thú.
Tứ đại hung thú gồm Thao Thiết, Đào Ngột, Hỗn Độn và Cùng Kỳ, tất cả chúng đều có sức mạnh của Thiên tôn.
Theo truyền thuyết, Đào Ngột chỉ có một khiếu, chỉ có thể vào mà không thể ra.
Đào Ngột ăn thịt người không thèm nhả xương, ăn càng nhiều thì nó càng lớn, sức chiến đấu càng mạnh.
Con quái thú có thần niệm của Đào Ngột này đã có sức mạnh vượt xa nửa bước thiên tôn, không biết nó đã ăn thịt bao nhiêu người rồi.
"Con huyết thú Đào Ngột này hại người vô số kể, vì sao không giết nó đi?" Tôi hỏi.
"Chắc chắn là phải giết nó rồi, nhưng hôm nay chúng ta đến đây là để điều tra vụ việc của những vong hồn kia.
Con huyết thú Đào Ngột này là vũ khí đặc biệt mà Quỷ Vương Tông dùng để đối phó với em, ở sơn cốc phía trước Quỷ Vương Tông chắc chắn còn bố trí nhiều cạm bẫy khác nhắm đến các vong hồn.
" Thùy Họa nói.
Thần niệm của huyết thú Đào Ngột vô cùng mãnh liệt, nên tôi và Thùy Họa phải thu lại khí tức của mình để tránh bị nó phát hiện, sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.
Chúng tôi đi men theo vách đá khoảng nửa dặm nữa, phía cuối sơn cốc có một cửa thành đen sì, tường thành chạy ngang và chia đôi sơn cốc.
Cổng thành cao năm trượng, tường thành dài bảy mươi trượng hơn.
Nhìn có vẻ âm u đáng sợ, nhưng cách bố trí này lại có chút quen mắt.