Sau đó phía trước xuất hiện một hàng người mờ mờ ảo ảo.
Trong đó có cả nam và nữ, quần áo rách rưới tả tơi.
Họ cách nhau rất xa, mỗi người đi một hàng riêng.
Họ vất vưởng ở nhân gian, trốn trong núi rừng hoang vu, hằng ngày phải chịu gió dập mưa vùi, không có ai dâng hương thờ phụng, cũng không có người thân đến tế bái, thực sự vô cùng đáng thương.
Những người sau khi chết nhưng không đến âm phủ thường là do không can tâm, nếu chấp niệm còn nông thì có vẻ bối rối, buồn khổ, nếu chấp niệm nặng hoặc oán khí chưa tan thì trông rất hung dữ và xấu xí.
Người có nhiều loại thì quỷ cũng vậy.
Không phải vong hồn nào cũng lương thiện, hiền lành, ác linh cũng nhiều vô số kể.
"Phúc sinh vô lượng thiên tôn, từ bi, từ bi.
" Nhìn những vong hồn vất vưởng trước mặt, tôi không kiềm được mà lẩm nhẩm.
"Tuy rằng bọn họ đều vì nghe danh Ma đạo mà tới, nhưng không phải ai cũng thật lòng muốn làm đệ tử của Ma đạo.
Em biết anh có lòng từ bi, nhưng Ma đạo hiện giờ vẫn chưa đủ năng lực để phổ độ chúng sinh đâu.
" Thùy Họa nói.
Tôi hiểu được ý cô ấy, Ma đạo hiện giờ đến cứu người cũng lực bất tòng tâm, huống gì độ hóa vong hồn còn khó hơn cứu người gấp trăm lần.
Không cẩn thận còn có thể dính phải nghiệp nhân quả, ảnh hưởng tới công đức của bản thân nữa.
Thế nên trước giờ Nhân đạo và Tiên đạo đều không quan tâm đến chuyện của cô hồn dã quỷ, gặp ma quỷ chỉ chém không độ.
Thấy vong hồn ngày càng gần, Thùy Họa liền tiến lên phía trước, cầm đao đứng ngay giữa ngã tư, sau lưng là Tứ Diện Hạo Kỳ tung bay phấp phới.
"Ta là tướng quân Phá Quân của Ma đạo, muốn hỏi vì sao các ngươi lại vất vưởng ở nhân gian mà không chịu rời đi!" Nghe thấy Thùy Họa lớn tiếng mắng, hàng trăm âm hồn trước mặt ai cũng kinh hồn bạt vía.
"Đây là tướng quân Phá Quân của Ma đạo, là Hoàng Hà Nương Nương đấy!" Có người hô to.
Nghe vậy, tất cả vong hồn đều quỳ xuống, miệng hô: "Bái kiến Hoàng Hà Nương Nương, cầu xin người hãy che chở cho chúng tôi.
" "Nhân gian thảm họa khắp nơi, Ma đạo xuất hiện để đối phó với thảm họa, chiến tranh loạn lạc thường xuyên xảy ra, các ngươi lưu lạc nhân gian vẫn còn cơ hội sống, nếu vào Ma đạo sẽ có nguy cơ chết trên sa trường, tuy vậy các ngươi vẫn nguyện ý gia nhập Ma đạo ư?" Thùy Họa hỏi.
"Cái gì cơ, gia nhập Ma đạo là phải đi đánh trận à?" Một con quỷ trung niên hỏi.
"Đúng vậy.
Nếu gia nhập Ma đạo, các ngươi sẽ là binh lính dưới trướng ta.
" Thùy Họa nói.
"Chúng tôi chỉ xin đến để lánh nạn, không muốn đi đánh trận.
" "Đúng vậy, chúng tôi nghe nói Ma Đạo Tổ Sư Pháp Truyền Lục Đạo, xem chúng sinh bình đẳng nên mới đến Sơn Hải Quan.
" "Chúng tôi đều là vong hồn bình thường, đi đánh trận chắc chắn là để làm bia đỡ đạn.
" "Trên đường đi tôi còn nghe nói Ma đạo và Âm Sơn pháp mạch sắp xảy ra đại chiến nữa đấy.
" "Âm Sơn pháp mạch có cả trăm vạn âm binh, nếu chúng ta theo Ma đạo đi đánh trận, tử trận là cái chắc.
" .
Thùy Họa mặc cho những vong hồn bàn tán, cầm đao đứng giữa đường không nói một lời.
"Không gia nhập Ma đạo thì có thể đến quan ngoại không?" Một lão quỷ có tướng mạo khó coi đột nhiên hỏi.
Dã Tiên ở quan ngoại đã rút lui, ở đó lại có nhiều rừng núi đất hoang, cũng coi như là một chỗ trú lý tưởng cho vong hồn.
Hơn nữa vận mệnh của Nhân tộc ở quan ngoại đã suy yếu, vô cùng trống trải tiêu điều, nên ở đây lại càng thích hợp để vong hồn trú ngụ.
Vong hồn ở khắp nơi đến Sơn Hải Quan trừ ngưỡng mộ lòng nhân từ của Ma đạo, phần khác là vì lí do này.
"Nếu không phải là đệ tử Ma đạo thì không được xuất quan.
" Thùy Họa trực tiếp từ chối.
"Vì sao?" Lão quỷ lại hỏi.
"Số mệnh của Nhân tộc ở quan ngoại vô cùng yếu ớt, người sống không áp chế được oán khí của vong hồn, nếu các ngươi xuất quan, Nhân tộc ắt sẽ gặp nguy.
" "Ha ha, thì ra từ bi của Ma đạo đều là giả, tất cả chỉ vì để chiêu binh đánh trận thôi sao.
" Lão quỷ kia cười khẩy.
"Ma đạo không chịu nhận người, vậy chúng ta đi Âm Sơn.
" "Đúng vậy, đi Âm Sơn!" Một người hô lên, cả đám vong hồn liền hưởng ứng, bọn họ ùa nhau đi về phía bắc, nơi mà Quỷ Thần Tông đang ẩn thân.
Từ xa nhìn lại, phía bên kia đỉnh đồi nơi Quỷ Thần Tông đang ở tỏa ra quỷ khí ngút trời, khả năng cao là gần đây đã bắt được không ít vong hồn.
"Em làm như vậy, há chẳng phải dâng mồi lên miệng Quỷ Vương Tông sao?" Tôi hỏi.
"Vậy sao phải thu nhận đám người đó chứ? Đã là quỷ thì không có quỷ lương thiện, nếu không cảm hóa được, chúng ắt sẽ trở thành tai họa của nhân gian.
" Thùy Họa nói.
Người sau khi chết muốn làm gì thì làm, không cần phân biệt tốt xấu, cho nên người ta mới có câu quỷ túy vi họa.
Đây là chỉ hành vi mờ ám, thậm thà thậm thụt.
Kể cả những vong hồn nhìn có vẻ yếu đuối đáng thương, nếu có cơ hội nuốt lấy dương khí, chúng có thể trở mặt ngay lập tức.
Đạo môn không muốn siêu độ cho yêu ma, trừ việc sợ ảnh hưởng đến tu hành, một phần cũng vì lí do này.
Lúc trước những người nghe Ma Đạo Tổ Sư Pháp Truyền Lục Đạo đều có thể làm phép và phổ độ chúng sinh, còn tôi lại không có được bản lĩnh như vậy.
Khi vong hồn đã đi hết, tôi bỗng thấy vô cùng sầu não, thế mà lại chẳng có ai muốn chiến đấu cho Ma đạo hết.
"Tạ Lan, việc này có gì đó không đúng.
" "Sao vậy?" Tôi bèn hỏi.
"Chẳng lẽ anh không nhìn ra sao, hôm nay không có ai muốn gia nhập Ma đạo cả.
" "Không phải chính em đã đuổi hết họ đi sao?" "Nhiều người ngưỡng mộ Ma đạo ta như vậy, cho dù có hy sinh nơi chiến trường bọn họ cũng sẽ bằng lòng gia nhập Ma đạo.
Sự việc hôm nay đã chứng tỏ một điều.
" "Chuyện gì cơ?" "Chắc hẳn trên đường tìm đến Ma đạo cầu xin che chở, những vong hồn đó đã bị Quỷ Vương Tông ngăn lại và thủ tiêu rồi.
"