Chiến lực của tôi hiện tại, vẫn chưa đủ để trực diện thách thức sự cường mãnh của Huyết Thú Đào Ngột.
Phải nhờ vào địa hình đồi núi, tìm cơ hội triển kỹ năng của Thất Kiếm Liên Phát.
Thân pháp của Huyết Thú Đào Ngột như điện, dí theo sau tôi không ngừng, chúng tôi một người một thú bay qua những dãy núi nhấp nhô, chốc lát đã được trăm dặm.
Cuối cùng tôi tìm thấy một hang động tự nhiên trong dãy núi, cửa hang rất hẹp chỉ đủ người lọt qua, tôi lách người để đi vào, để lại Huyết Thú Đào Ngột ở ngoài tức giận bừng bừng, liên tục dùng thân hình quái thú khổng lồ của mình đập vào thành núi.
Phía trong hang, tôi bắt đầu triển Thất Kiếm Liên Phát.
Huyết Thú Đào Ngột mạnh mẽ vô cùng, chốc chốc đập vào thân núi tạo thành vết nứt, dãy núi truyền âm, chim chóc bay tán loạn.
Ngay khi ngọn núi này sắp đổ sập, một con Phong Bạo Cự Long từ trong hang bay ra, phát ra thứ âm thanh vang vọng khắp bầu trời, lao vào Huyết Thú Đào Ngột.
Phong Bạo Cự Long và Huyết Thú Đào Ngột bắt đầu cuộc chiến đẫm máu, dư âm của nó là tàn phá hủy diệt núi non, cỏ cây gãy rạp, gió mây lan rộng trên bầu trời, khắp nơi một mớ hỗn loạn.
Tôi đứng trên đỉnh núi khác, hướng về cuộc chiến đấu không thể phân cao thấp của Phong Bạo Cự Long và Huyết Thú Đào Ngột, cảm xúc thật lẫn lộn.
Phong Bạo Cự Long chính là do biến đổi kiếm khí của Thất Kiếm Liên Phát, so với lúc trước, Phong Bạo Cự Long của tôi đã dài gần năm mươi trượng, thần niệm càng thêm phong phú, thời gian tồn tại càng được lâu hơn.
Ngay cả sức mạnh cũng vượt quá nửa bình thường.
Huyết Thú Đào Ngột nửa bước Thiên Tôn khó thấy chính diện, cũng không hề thua kém chút nào.
Thất Sát Kiếm và Sát Phạt có liên quan tới nhau, mỗi lần sau khi đại chiến, kiếm khí đều trở nên mạnh mẽ hơn, theo đó Phong Bạo Cự Long cũng thêm mạnh mẽ.
Sát Chiêu của tôi không nhiều, chiến lực lớn nhất là Phong Bạo Cự Long.
Phong Bạo Cự Long rất mạnh, nhưng lộ rõ yếu điểm, cần có Thất Kiếm Liên Phát mới thi triển được.
Cho nên thời gian này tôi luôn suy nghĩ làm sao có thể lập tức triệu hồi Phong Bạo Cự Long, hoặc thu hồi nó về huyền quan của tôi.
Tiếc là bất luận bằng cách nào đều không làm được.
Sức mạnh hủy duyệt của Phong Bạo Cự Long quá mạnh, tôi trấn không nổi tà khí của nó, dẫn vào huyền quan sẽ là tai họa khủng khiếp cho huyền quan của tôi.
Hơn nữa niệm lực hiện tại của tôi, cũng không thể gọi nó ra theo ý mình được, thần niệm không đủ, kiếm khí cũng không.
Điều tôi có thể làm được là cố gắng đơn giản hóa chiêu kiếm của Thất Kiếm Liên Phát, rút ngắn tất cả thời gian của Kiếm Thất Sát.
Nhưng bản thân Kiếm Thất Sát cũng đã bị tôi tu thành cảnh giới gần như hoàn mỹ không tì vết rồi, muốn tinh giản thêm tuyệt đối không thể nào, tốc độ kiếm của tôi khi luyện cùng nhóc A Lê cũng đã đạt tới cực hạn xác thịt thành thánh rồi.
Nghĩ tới đây, tôi không thể không thừa nhận, tu hành tôi của hiện tại đã tiến gần tới nút thắt rồi.
Thất Sát pháp tắc thăng cấp chậm chạp, Kiếm Thất Sát cũng đạt tới cực hạn, so sánh với Thùy Họa, Tạ Lưu Vân, Mộ Dung Nguyên Duệ, vân vân…, duy nhất chỉ có tôi một lần ra tay là ra con Phong Bạo Cự Long rồi.
Cho nên, hy vọng đây là trận chiến hoành tráng của Phong Bạo Cự Long, thực ra trong lòng tôi có chút phiền muộn.
Nếu như để dành toàn bộ lực của át chủ bài lên Phong Bạo Cự Long, thế thì chiến lực mạnh nhất cũng chỉ là cùng Kiêm Hà chiêu hồn hợp lực hủy hoại Cự Long thôi.
Nếu như làm vậy không cần nói tới bao nhiêu cái tai hại, bản thân cũng hạn chế việc tu hành của bản thân Kiêm Hà.
Kiêm Hà có huyết mạch huyễn ma, tương lai còn có thể lĩnh ngộ trở thành thần thông Ma Ảnh Kinh Kinh, một người cai trị vạn pháp, tiền đồ vô hạn.
Nếu chỉ dùng để phối hợp cùng tôi, với Kiêm Hà mà nói đó là một chuyện rất thiệt thòi.
Tiêu diệt Cự Long chỉ là pháp quyền tạm thời thôi, không thể nào giúp chúng tôi đạt tới Thiên Tôn.
Từ sách tới thực tế áp dụng được rất ít, tôi hiện giờ rất hối hận vì đã từ bỏ kế thừa thần thông pháp bảo của Ma Đạo Tổ Sư trong Trấn Hồn Quan, gần tới nút thắt bế tắc ngẫm lại lúc đó suy nghĩ thật ngây thơ.
Trong lúc tôi trầm tư suy nghĩ không biết làm thế nào, trận chiến Phong Bạo Cự Long và Huyết Thú Đào Ngột cũng tới phần kết.
Phong Bạo Cự Long thương tích đầy mình, vảy bay hết hơn nửa, còn toàn thân Huyết Thú Đào Ngột cũng bị nó xé cho tan tác, máu chảy thành sông.
Tuy nhiên đây là kết cục đôi bên cùng thua, chiến thắng cuối cùng thuộc về tôi.
Đợi thời gian Phong Bạo Cự Long tiêu hao xong hết và biến mất, tôi cầm kiếm đi tới Huyết Thú Đào Ngột, một nhát kiếm cắt đứt hết sự sống.
Kiếm Vấn Thiên hấp thụ huyết toàn thân của nó, bên trên thân kiếm lại thêm vài vết có sắc đỏ rực.
Tuy thắng rồi, tôi lại không có niềm vui sướng của sự chiến thắng, thay vào đó tâm trí càng nặng nề hơn.
Lẽ nào sau này tôi chỉ có thể dựa vào Phong Bạo Cự Long để chiến thắng, nếu như đây là kiếm đạo cuối cùng của tôi, vậy thì tương lai tôi làm sao mà chứng Thiên Thôn được đây? Phong Bạo Cự Long có mạnh cỡ nào rốt cuộc cũng chỉ là vật ngoài thân, không giúp gì được cho việc tôi thăng cấp Thất Sát pháp tắc, mà cần phải làm chủ hoàn toàn Thất Sát pháp tắc mới là mấu chốt chứng tỏ tôi thành Thiên Tôn.
Thất Sát, kẻ làm đảo lộn thế giới.
Trước kia tôi chỉ xem trọng Sát Phạt, một lòng theo đuổi ngưng tụ Sát Tâm, thế nên mới tạo ra Thất Sát Kiếm có chiêu có thức như vậy.
À mà quên hỗn loạn mới là nguồn năng lượng chính của Thất Sát.
Hoặc là, đã tới lúc tôi từ bỏ Thất Sát Kiếm.
kiếm ở trong tâm, làm sao mà có chiêu?