Bốn chữ Ta là Tử Thần vừa mới thốt lên, Thùy Họa chính thức được phong thần.
Uy vọng của thần khai mở, bao phủ cả tòa Thiên Trì.
Đêm khuya, ngọn gió thì thầm bên tai.
Nhẹ nhàng tựa như tiếng chim hót, khe khẽ gọi tên Thùy Họa, âm thanh truyền từ Thiên Trì đến tứ phương tám hướng, từ từ lan đến mọi ngóc ngách của nhân gian.
Đem chuyện cô ấy được phong thần, báo cho mỗi một sinh linh đều có thể nghe thấy.
Nhân tộc, Yêu tộc, sơn tinh dã thú, yêu ma quỷ quái.
Âm ti, Phong Đô đại điện, sắc mặt Trung Ương Quỷ Đế Châu Khất lãnh đạm khó coi.
Thùy Họa được phong danh hiệu Tử Thần, đó chính là Âm Thần, có sức ảnh hưởng rất lớn đối với Âm ti.
“Chư vị suy nghĩ ra sao về việc này.
” Châu Khất ngước nhìn Ngũ Đại Phán Quan trong đại điện.
“Điện hạ, đại nạn Huyết Ma Phù Tô sắp ập đến, chúng thần đều làm người ứng kiếp, thời khắc này xuất binh đánh nhân gian quả thật không ổn.
” Thôi phán quan Thôi Ngọc khuyên ngăn.
“Lời này của Thôi phán quan có lý, Nữ Đế vẫn chưa xuất quan, chỉ dựa vào Tàng Vương thiên tôn thì không đủ khả năng áp chế âm sát quỷ khí tại Huyết Hải Phù Tô.
Mười tám tầng địa ngục hiện giờ đã rơi vào tình trạng rối ren bất ổn, thành Tu La, khe nứt Phù Tô, mỗi nơi đều xuất hiện quỷ âm ma thú trồi lên náo loạn.
” Lục phán quan Lục Chi Đạo nói.
“Đào Chi Sơn, phong ấn hành thi hán bạt đã bị lỏng lẽo, Đông Phương Quỷ Đế dốc hết toàn lực trấn áp nên không thể xuất binh hỗ trợ.
Bắc Phương Quỷ Đế đang đối phó với kiếp nạn Quỷ Mẫu, Tây Phương Quỷ Đế và Nam Phương Quỷ Đế hợp sức giao đấu với đại quân của U Minh Quỷ Vương, mỗi chủ một phương của Âm ti đều chật vật chống chọi với tai ương.
Tuy rằng âm binh quỷ tướng nhiều vô số kể, nhưng lại không có người tài lãnh đạo dẫn binh đi chiến đấu.
” Thôi phán quan bổ sung thêm.
“Vương chân nhân Tây Phương Quỷ Đế tiền nhiệm hiện đang ở đâu?” Châu Khất hỏi.
“Vương chân nhân còn đang chịu hình phạt tại tầng địa ngục thứ chín, trước mắt chuộc tội vẫn chưa xong.
” Pháp Quan Chung Quỳ khó nhọc nói.
“Truyền khẩu lệnh của Trẫm, cho phép Vương chân nhân lập công chuộc tội chỉ huy mười vạn âm binh của Âm ti, tiến thẳng đến nhân gian.
” Bắc Âm Đại Đế Châu Khất dõng dạc cất lời.
Vương chân nhân và Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn của Ma đạo ban đầu có mối thù không đội trời chung, nếu như ông ta ra tù nhất định sẽ đến gây rắc rối cho Thùy Họa.
Trước khi bị đày xuống địa ngục thì Vương chân nhân từng đạt cảnh giới thiên tôn, ông ta bị trấn áp dưới mười tám tầng địa ngục suốt ba ngàn năm, tu vi hiện giờ đã giáng cấp xuống cảnh giới nửa bước thiên tôn, nếu ông ta thống lĩnh quân đội đánh nhân gian cũng không được tính là vi phạm cấm kỵ của Thiên đạo.
Quan trọng nhất chính là, thần vị của Vương chân nhân tuy rằng đã bị tước bỏ, nhưng thần cách vẫn còn, nếu ông ta dẫn binh, có thể không cần lo lắng về uy áp thần lực của Thùy Họa.
“Bệ hạ, Vương chân nhân quả thật có lòng quyết một trận tử chiến với Lâm Thùy Họa, chẳng qua Âm Sơn và Ma đạo sắp tới sẽ có một trận đại chiến, chúng ta có cần nhất thiết phải xuất binh vào lúc này? Hay là hãy để Vương chân nhân thao luyện binh mã trước, đợi khi hai bên bọn chúng rơi vào thế một mất một còn, đến lúc đó Âm ti chúng ta sẽ thống lĩnh đội quân đánh nhân gian, một lần quét sạch hết hai kẻ thù truyền kiếp bấy lâu nay.
” Thôi phán quan âm hiểm nói.
“Thiện!”Âm ti, vùng đất Cửu U Cực Hàn.
Đạo tàng có câu, vùng đất Cửu U Cực Hàn chính do huyền quan của Hậu Thổ Nương Nương sau khi giáng xuống hóa thành, chí âm chí hàn, hoang tàn cằn cỗi, là nguồn âm khí chủ yếu của Âm ti.
Giữa lòng vùng đất Cửu U Cực Hàn, có một tòa thần điện U Minh.
Trong thần điện, Cửu U Nữ Đế nghiên cứu một quyển kiếm phổ cổ xưa, cách trước mặt bà ấy ba thước, đang treo lơ lửng một thanh trường kiếm mạ đen nhánh giữa không trung.
Phía trên hắc kiếm có khắc vô số phù văn bí hiểm, thân kiếm sắc bén lóe sáng, lại bao hàm ý niệm sát phạt không ngừng nghỉ.
Thanh kiếm này chính là chiến kiếm của Cửu U Nữ Đế, có tên là Lục Đạo Luân Hồi.
Thế nhân chỉ biết Cửu U Nữ Đế tu luyện U Minh Hàn Băng Quyết nổi danh chấn động khắp Tam giới, nhưng không biết rằng con át chủ bài của bà ấy lại chính là thanh kiếm Lục Đạo Luân Hồi này đây.
Không vì nguyên nhân nào khác, chỉ bởi vì đại đạo mà Cửu U Nữ Đế thành công nhận được từ bên trong độn tẩu đích nhất chính là đạo luân hồi.
Lục Đạo Luân Hồi vừa là tên kiếm, vừa là kiếm pháp của cô ấy.
Năm đó Cửu U Nữ Đế và Ma Đạo Tổ Sư hai người đồng thời đi đến Vũ Trụ Hư Không, tìm kiếm cơ duyên đại đạo của độn tẩu.
Ma Đạo Tổ Sư thành công đoạt được chúng sinh bình đẳng, Cửu U Nữ Đế lại lấy Lục Đạo Luân Hồi, cả hai đều là đại đạo vô cùng lợi hại.
Sau khi sở hữu cơ duyên đại đạo, hai vị ấy không hề lập tức rời đi, ngược lại còn cùng đồng hành đến một thế giới huyền quan đã bị lãng quên nào đó để tham ngộ tu hành.