Nghe câu trả lời của ông ấy, trong lòng tôi cảm xúc lẫn lộn, không ngờ rằng lại có thể gặp được Nam Tống kiếm sư Chu Thế Hào tại đây.
Năm đó tôi từng đọc võ đạo kiếm phổ về lịch sử của Thất Sát Kiếm ở Vương gia, trong đó tên của kiếm thứ năm là Hậu Hội Vô Kỳ, kiếm thứ sáu là Tử Đắc Kỳ Sở đều được đặt tên dựa theo điển cố về cuộc chia ly giữa kiếm sư thời Nam Tống và vợ của ông.
Vào thời Nam Tống, Kim tộc đến xâm lược, kiếm sư Chu Thế Hào phải mang kiếm tòng quân, sau đó tử trận sau cuộc quyết chiến với Kim tộc dưới chân Âm Sơn.
Không ngờ rằng đã ngàn năm qua đi mà tinh thần chiến đấu của ông ấy vẫn còn lưu lại trong thành Chết Oan, không hề bị dập tắt.
"Vì sao ông không chịu đi đầu thai?" Tôi hỏi.
"Bởi vì không muốn quên đi thê tử của tôi.
" Chu Thế Hào vừa xấu hổ lại thẳng thắn đáp.
Nếu đầu thai chuyển kiếp, ông ấy sẽ không thể nhớ được người vợ của mình nữa.
Tuy rằng không biết vợ ông ấy là người như thế nào, nhưng người vợ nào có thể nói ra tám từ "Hậu Hội Vô Kỳ, Tử Đắc Kỳ Sở" cũng sẽ khiến người chồng khó mà quên được.
Vì nặng tình nên không muốn quên, hai người họ chắc chắn rất yêu nhau mới có thể như vậy.
Đệ tử Ma đạo cũng đều là người có tình có nghĩa, chỉ cần nhìn vào tình nghĩa sâu nặng của Chu Thế Hào đối với vợ của mình, rất giống với tác phong của đệ tử Ma đạo.
Luận về võ đạo ở nhân gian, ngay cả một kiếm sĩ bậc thầy cũng không phải là đối thủ của đệ tử đạo môn, nhưng Chu Thế Hào lại hoàn toàn khác.
Ông ấy là chiến hồn ngàn năm không diệt, hồn niệm có thể sánh với nguyên thần của đạo môn, lúc còn sống không phải là đối thủ của đệ tử đạo môn, nhưng hiện giờ thân thể đã không còn gánh nặng, sau khi trở thành vong hồn sức mạnh lại càng tăng lên, chắc chắn đủ khả năng để trở thành tướng chỉ huy.
Sau khi Chu Thế Hào nhập quân trở thành người chỉ huy vong hồn của Sơn Tự Hạo Kỳ, lễ bái tướng hôm nay cũng coi như hoàn thành.
Sức chiến đấu của Âm Sơn Pháp Mạch rất mạnh, mà Ma đạo hiện giờ cũng không còn là Ma đạo trong trận chiến với Dã Tiên nữa.
Lưu Phong Vũ sau cuộc chiến với Dã Tiên đã được thăng cấp lên cảnh giới cao nhất của nửa bước, còn Bạch Hà Sầu, vốn dĩ lão là người có khả năng trở thành Thiên tôn thứ sáu của Ma đạo nhất, kể từ ngày tôi trùng sinh trở về, tu vi của lão cũng ngày càng cao, hiện tại đã là cường giả của cảnh giới nửa bước thiên tôn rồi.
Trừ hai người họ, đa số các chiến sĩ của Thanh Khâu Hồ tộc nay cũng đã nhập hợp đạo, sự tiến bộ của họ còn vượt xa kỳ vọng của tôi, tôi không khỏi cảm thán, lần này Thiên đạo ban cho cơ duyên quả thật là vô cùng hậu hĩnh.
Nếu so với họ thì đệ tử Ma đạo đúng là yếu hơn vài phần, nhưng đệ tử Ma đạo chủ yếu là để phối hợp với trận pháp của Khương Tuyết Dương, tuy tu vi tăng chậm nhưng trình độ trận pháp ngày càng thành thạo.
Hai bên phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Nếu có thể lợi dụng được pháp trận, tu vi cũng sẽ không quá quan trọng nữa.
Ngày trước khi đảo Kim Ngao bị vây khốn, chỉ với Vạn Tiên Trận của Tham Lang hộ pháp thiên tôn đã tiêu diệt không biết bao nhiêu cao thủ của hai đạo Tiên Nhân, Thiên đạo cũng vì vậy mà ghi hận trong lòng.
Về phần đệ tử niết bàn của Ma đạo, tuy rằng họ đã bị giam trong thành Chết Oan rất lâu, dẫn đến mất đi sức chiến đấu, nhưng tôi tin rằng không bao lâu nữa họ sẽ tỏa sáng trở lại, bởi vì lần xuất thế này của họ đồng nghĩa với việc trùng tu, nhanh hơn nhiều so với việc tự mình tìm tòi.
Sát Thần Lâm Thanh Thủy, Hách Liên Phong Hậu, Bạch Vô Nhai, những người này ngày trước đều là đỉnh cấp cao thủ dưới trướng Thiên tôn của Ma đạo.
Với thiên phú của họ, Ma đạo sẽ không mất quá nhiều thời gian để giành lại vinh quang trước đây.
Còn về Chu Thế Hào, con đường phía trước của hắn còn rất dài.
Tuy hồn niệm rất mạnh, nhưng hắn không phải là người tu hành, nên không có đạo của riêng mình.
Tuy nhiên hắn chỉ huy Sơn Tự vong hồn, mà tác dụng chính của nó là để bày trận phòng thủ.
Quân đoàn Sơn Tự trừ việc phải ở trong Long Hồn Hạo Kỳ của Thùy Họa lúc tu hành, còn việc luyện tập đã có Khương Tuyết Dương phụ trách, cô ấy còn đặc biệt sáng tạo ra một trận pháp phù hợp với họ.
Người xưa thường nói, người đến cách một tờ giấy, quỷ đến cách trùng sơn, vậy thì đặt tên cho trận pháp này là Quỷ Sơn Trận.
Khi thi triển pháp trận này có thể ngưng tụ địa âm chi khí, che khuất ánh mặt trời, đồng thời ngăn được cả thuật pháp thần thông của ngũ hành.
Hai đội quân Phong Hỏa là hai lưỡi kiếm sắc bén của Tử Thần, Lâm Tự là đội quân điều phối, còn Sơn Tự là đội quân phòng thủ chính.
Bốn đội quân Phong Lâm Hỏa Sơn tập hợp đầy đủ, đội quân vong hồn dưới trướng Thùy Họa cũng chính thức được thành lập, thực ra trận chiến ở Âm Sơn chính là trận chiến khiến đội quân của Ma đạo vang danh khắp nơi.
Trong mấy ngày đầu, Ma đạo đóng quân ở Mạt Binh Lịch Mã để luyện tập đội hình.
Đệ tử Ma đạo tuy không sợ chết nhưng lại không muốn hy sinh một cách vô nghĩa.
Chiến tranh không phải là việc nhỏ, huống hồ cuộc chiến này còn liên lụy tới sống chết của hàng trăm ngàn sinh mạng.
Bảy ngày sau, hơi nước ở phía Đông Hải lại bốc lên ngợp trời.
Sự việc Long tộc xuất thế đã kinh động đến tứ hải phong vân, Quy Khư một lần nữa xuất hiện ở nhân gian.
Về sau ngày này được kho kinh xem là ngày mà âm dương đảo lộn, tam giới hỗn loạn, Thiên đạo ở trong u minh, nay đã không thể dễ dàng thao túng vạn vật nữa.
Cũng vào ngày đó, ở bên ngoài Ngọc Môn Quan, Ma đạo chính thức xuất binh đến Âm Sơn!