Thùy Họa tiến vào hẻm núi Hắc Phong đã một ngày một đêm.
Trận chiến này bị Tổ Long Chi Hồn che lấp thiên cơ, tương tự như chuyện xảy ra ở đàm Cửu Long, trên trời dưới đất không một ai do thám được huyền cơ bên trong.
Kẻ tham chiến đều là vong hồn, sau khi chết sẽ ngay lập tức tiêu tan, vì thế nên cờ chiêu hồn của tôi cũng không hề có bất kỳ động thái khác thường nào.
Khương Tuyết Dương đã mất đi dáng vẻ bình tĩnh điềm đạm thường ngày, nỗi lo âu hiện rõ giữa đôi lông mày đã không thể che giấu được người khác.
Không chỉ mỗi mình cô ấy, tất cả các đệ tử Ma đạo đều vô cùng căng thẳng quan sát cửa ra vào hẻm núi Hắc Phong.
Ngay thời khắc Thùy Họa dẫn bốn vị tướng Phong Lâm Hỏa Sơn tiến vào hẻm núi Hắc Phong, cô ấy đồng thời cũng đã mang đi tâm phúc của Ma đạo.
Trận chiến này Ma đạo tuyệt đối không thể thua, nếu bại trận không chỉ dẫn dắt cuộc phản công ác liệt từ Âm Sơn Pháp Mạch, Âm ti cũng có thể nhân cơ hội này mà ra tay tàn độc với Ma đạo chúng tôi.
Không thể thua, vậy chỉ có con đường thắng.
Mà hy vọng giành được chiến trắng toàn bộ đều phụ thuộc vào sức mạnh uy áp Tử Thần của Thùy Họa.
Thực tế thì, tôi không hề có chút kiến thức nào về uy áp chi thần của Tử Thần.
Lý do tôi dùng hết mọi tâm huyết giúp cô ấy phong làm Tử Thần, là vì Tử Thần không nằm trong sự quản lý của Thiên đạo, do tên húy này có nguồn gốc từ Thái Cổ Minh Giới.
Theo truyền thuyết, vào thời kỳ Thái Cổ cũng có tam giới, phân biệt là: Thái Cổ Thần Giới, Thái Cổ Ma Giới, Thái Cổ Minh Giới.
Bất luận là Thái Cổ Nguyệt Ma hay Thái Cổ Phong Ma, họ thực ra đều xuất thân từ Thái Cổ Thần Giới, ma là sản phẩm bôi nhọ họ của hậu thế, bởi vì họ từng đối địch với Thiên đạo, chỉ có huyết mạch Huyễn Ma của Kiêm Hà có nguồn gốc từ Thái Cổ Ma Giới.
Mà Tử Thần, lại chính là thần minh vốn có của Thái Cổ Ma Giới.
Cũng chính vì nguyên nhân đó, lúc tôi phong thần cho Thùy Họa, mới khiến Thiên đạo phẫn nộ phản đối kịch liệt đến vậy, không tiếc ngưng tụ Tử Phủ Lôi Chùy đến truy sát tôi.
“Đạo Tổ, Lâm tướng quân nhất định sẽ chiến thắng.
” Kiêm Hà đến bên cạnh tôi nhẹ nhàng an ủi nói.
“Sao cô lại biết được?” Tôi hỏi.
“Tôi đã thức tỉnh một phần ký ức về Thái Cổ Minh Giới, liên quan đến Tử Thần.
” Kiêm Hà nói.
“Sức mạnh uy áp chi thần của Tử Thần thế nào?”“Không thua Quỷ Đế, có lẽ còn vượt xa Quỷ Đế.
Chỉ là, với tu vi hiện giờ của Lâm tướng quân sợ rằng không cách nào phát huy hoàn toàn uy áp chi thần của Tử Thần, miễn cưỡng phát động, sẽ tổn hại đến thần hồn.
” Kiêm Hà nói.
“Tôi sợ nhất chính là điểm này.
”Thùy Họa vốn dĩ là một sợi phương hồn dưới đáy sông Hoàng Hà, thần hồn của cô ấy nếu gặp tổn thương, sẽ càng khó khôi phục hơn người bình thường rất nhiều, bởi vì thần hồn chịu tổn thương chính là bổn tôn của cô ấy.
Đối với cô ấy mà nói, âm thân chính là vật ngoài hóa thành, nó chỉ là nơi trú ẩn của thần hồn, một khi thần hồn bất diệt liền có thể tái ngưng kết âm thân mới.
Vì thế tại đàm Cửu Long cô ấy đã bị thương nặng như thế, sau đó vẫn hồi phục lại bình thường như ban đầu.
Nhưng nếu như thần hồn chịu tổn hại, đối với cô ấy là chuyện nguy hiểm đến tính mạng.
Lúc đầu Dã Tiên tiến công vây đánh Hàn Hoang, Thùy Họa thiêu đốt thần hồn để sử dụng một chiêu Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Đao, một đao ấy chỉ va chạm một ít thần hồn, đã phải dùng thời gian rất dài mới hồi phục được.
Nghe khẩu khí của Kiêm Hà, Thùy Họa nếu thật sự miễn cưỡng phát động uy áp chi thần của Tử Thần, thần hồn nhất định sẽ phải chịu thương tổn nặng nề.
Thời gian sau đó càng lúc càng trôi qua chậm chạp hơn, mỗi phút mỗi giây đều là đau đớn giày vò.
Không riêng mỗi Ma đạo chúng tôi phải chịu đựng nỗi hành hạ thống khổ này, Âm Sơn Pháp Mạch cũng như thế.
Hẻm núi Hắc Phong đồng thời cũng chính là cứ điểm quan trọng của bọn chúng, một khi thất bại, Âm Sơn Tổ Đình sẽ bại lộ triệt để ra thế giới dưới sự công kích vũ bão của Ma đạo.
Âm Sơn Thập Nhị Sát tuy rằng tiếng ác đồn xa, nhưng Sát Phá Lang của Ma đạo tôi càng thêm cường thế hơn.
Sát Phá Lang của Ma đạo lúc trước đã một mình đơn độc khiêu chiến Tam giới, Âm Sơn Pháp Mạch thì tính là thứ gì cơ chứ?Căn bản đến dũng khí tham gia trận chiến phong thần cũng chẳng có.
Huống hồ Ma đạo vẫn còn hai vị thiên tôn tại thế, Âm Sơn Pháp Mạch ngược lại chỉ có mỗi một tên Âm Sơn Lão Tổ đạt cảnh giới thiên tôn, mà hắn vẫn đang bế tử quan.
- Giải thích: bế tử quan ý chỉ bế quan tu luyện không đột phá thành công sẽ không ra ngoài.
Hết giải thích.
Vì thế tuy rằng cơ hội chiến thắng của Ma đạo nhìn có vẻ khó dự liệu, nhưng nếu tỉ mỉ tính toán lại, Âm Sơn Pháp Mạch cũng không dám nói bản thân nắm chắc lợi thế trong tay.
Không biết lúc Ma đạo và Âm Sơn Pháp Mạch đều đang lo suy nghĩ về cuộc chiến hẻm núi Hắc Phong, thì trong Tam giới có biết bao nhân vật tai to mặt lớn đang dò xét nơi này nữa.
Chỉ là sức mạnh thần niệm long hồn của Tổ Long vô cùng lợi hại, đã phong ấn huyền cơ bên trong, đến giây phút cuối cùng, không kẻ nào có thể nhìn rõ tình hình cụ thể được.
Ngày thứ hai mọi người đồng thời đều đang mắc kẹt trong quá trình khó khăn, tiếp theo là ngày thứ ba, ngày thứ tư.
Đối với người sống mà nói, chín là con số viên mãn, mà đối với vong hồn, thì bảy là ngày đạt đến giới hạn.
Vong hồn kết duyên với chữ bảy, bảy ngày quyết định luân hồi nhân quả, từ xưa đến nay dân gian đã có tập tục quàn linh cữu và an táng trong bảy ngày.
Ngày hôm nay chính là ngày thứ bảy.