Từ sáng sớm tinh mơ, thời tiết đã hiện rõ biến hóa khác thường.
Trời chậm chạp mãi không sáng, mây đen bao phủ che kín bầu trời.
Những đám mây sà xuống phía dưới, tựa như muốn tiếp giáp với dãy núi, khiến người ta cảm thấy áp lực tinh thần đè nặng ngạt thở.
Không có gió, hoặc là nói, gió căn bản không thể thổi được, mây đen khóa chặt sự lưu động và biến hóa của luồng khí quyển trong không gian.
Mây đen cuồn cuộn, vầng trăng than khóc giữa đêm, linh hồn trở về với cội nguồn.
Người chết đi trở thành quỷ, quỷ chết rồi chỉ có tiêu tán.
Tiêu tán chính là trở về với hư vô, tất cả biến thành tro bụi.
Thân làm vong hồn đã rất đáng thương, nếu như lại bị tan biến thành cát bụi, oán khí thống hận thấu trời.
Những đám mây đen kia chính là vong hồn sau khi bị tiêu diệt sẽ hóa thành oán khí thấu trời, nhìn mây đen nặng nề phía trên, không biết bên trong hẻm núi Hắc Phong đã có bao nhiêu vong hồn tử trận mới hiển thị rõ ràng đến thế.
Một ngày đã trôi qua, màn đêm buông xuống, mây đen đã ngưng tụ càng lúc càng dày đặc hơn.
Đợi đến giờ Tý, đám mây đen lặng lẽ rơi xuống từ bầu trời.
Vốn dĩ bản chất của mây là thể khí trôi bồng bềnh, mà những đám mây kia lại nặng tựa ngàn cân.
Lỡ như va chạm với sườn dốc đỉnh núi, thì ngọn núi sẽ bị đè rồi sụp đổ.
Tiếng ầm ầm, ầm ầm lũ lượt vang lên.
Hai vách đá bên hẻm núi Hắc Phong bắt đầu hứng chịu sự nghiền nát tàn nhẫn của đám mây đen, sườn núi sụp đổ, đất đá rơi loạn xạ, toàn bộ lăn xuống hẻm núi.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Nhìn cảnh tượng trước mắt tôi cảm thấy kinh sợ, càng thêm lo lắng cho an nguy của Thùy Họa.
“Thắng bại đã rõ, cuộc chiến hẻm núi Hắc Phong đã kết thúc rồi.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Vậy ai đã thắng?” Tôi vội vàng hỏi.
“Không biết được, phải đợi đến khi đám mây đen tan biến triệt để mới có thể biết.
”Âm thanh ngọn núi bị sụp đổ vẫn cứ tiếp tục, mặt đất cũng theo đó mà chấn động dữ dội.
Thời khắc này trái tim tôi đã hoàn toàn muốn rơi ra ngoài, trong đầu không còn suy nghĩ khác, chỉ muốn Thùy Họa sống sót trở về.
Dần dần, tôi không quan tâm đến điều gì khác nữa, một lòng chỉ nhớ đến cô ấy.
Vợ tôi, Thùy Họa.
Mới gặp cô ấy tôi đã động lòng, giống như câu thơ vậy, tình không biết bắt đầu khi nào nhưng đã sâu đậm khắc ghi vào tim, từ đó về sau liền nhớ mãi không quên cô ấy.
Tính cách Thùy Họa lạnh nhạt, tôi cũng bằng lòng đem lớp hàn băng xem như ngọc bích mà âu yếm, không oán trách không hối hận.
Thế gian này mỹ nữ có nhiều đến đâu, Tạ Lan chỉ muốn lấy Thùy Họa làm vợ.
Càng lo lắng cho cô ấy, tôi càng sợ hãi.
Tôi rất sợ rằng ngay sau khi đám mây đen kia tiêu tan người mà tôi nhìn thấy không phải là người tôi yêu.
Cuối cùng, âm thanh đá rơi vỡ ầm ầm dần dần suy yếu, rồi hoàn toàn ngừng lại.
Đất trời không còn run rẩy, mây đen đã từ từ tiêu tán.
Quá trình này trôi qua rất chậm, tôi muốn xông vào tìm kiếm bóng hình của Thùy Họa nhưng lại bị Khương Tuyết Dương ngăn cản.
“Kết quả đã định rồi, bây giờ cậu bước vào cũng không thay đổi được gì đâu.
” Khương Tuyết Dương trầm mặc nói.
“Được, tôi đợi cô ấy.
Không đến thời khắc sinh tử, tôi căn bản không biết bản thân yêu cô ấy sâu đậm đến nhường nào.
” Tôi đau xót nói.
“Tình yêu của cậu dành cho cô ấy đã rất sâu đậm rồi, Tạ Lan, trên thế giới này sẽ không có ai yêu Thùy Họa nhiều hơn cậu đâu.
”“Nhưng tôi lại làm nhiều chuyện có lỗi với cô ấy.
”“Cậu đang ám chỉ Kiêm Hà sao?” Khương Tuyết Dương hỏi.
Lòng cô ấy thật ra cũng sợ hãi giống tôi, vì thế mới muốn tiếp tục trò chuyện với tôi.
“Không chỉ mỗi Kiêm Hà, còn có người khác.
” Tôi nói.
“Ai cơ?” Khương Tuyết Dương sững sờ một hồi, rồi tiếp tục hỏi.
“Mộ Dung Nguyên Duệ.
”Bốn chữ này vừa thốt ra khỏi miệng tôi, tôi lập tức cảm nhận được một luồng sát khí ác liệt xông đến khiến tôi lạnh cả sống lưng.
Sát khí từ sâu trong hẻm núi Hắc Phong truyền lại, trực tiếp khóa chặt toàn bộ khí tức toàn thân tôi.
Luồng sát khí này tôi rất quen thuộc, vì tôi đã thấy qua nhiều lần rồi.
Ngay giây phút luồng sát khí kia bao vây lấy tôi, tinh thần tôi cuối cùng cũng được thả lỏng, thở phào một hơi dài.
“Khương tướng, chúng ta thắng rồi.
” Tôi mừng rỡ nói.
“Làm sao cậu biết được?” Khương Tuyết Dương lúc này vẫn chưa cảm nhận được sự tồn tại của Thùy Họa.
“Ngay khi tôi nói ra tên của Mộ Dung Nguyên Duệ, Thùy Họa đã động sát niệm với tôi.
”“Ồ, vậy cậu tự mình bảo trọng nha.
”Khương Tuyết Dương nói xong thì tiến về phía trước đại quân Ma đạo, cùng tướng sĩ Ma đạo chuẩn bị tiếp đón vị anh hùng đã giành chiến thắng cho Ma đạo.
Tôi ở nguyên tại chỗ cũ, tâm tình có chút phức tạp.
Thùy Họa và Mộ Dung Nguyên Duệ chính là tử địch, tuyệt đối không tồn tại bất kỳ khả năng hòa giải nào hết.
Hai cô gái một người là Tử Thần, người còn lại là Chiến Thần; một người thuộc phe Ma đạo, một người đứng đầu Tiên đạo, đã định là kẻ thù không đội trời chung.
Nghĩ đến đây, tim tôi lại lần nữa thấp thỏm không yên.
Nguy hiểm của Ma đạo đã được giải trừ, nhưng nguy hiểm của tôi hình như sắp đến rồi.
Thùy Họa có thể khoan dung Kiêm Hà, nhưng nhất định sẽ không dung thứ cho Mộ Dung Nguyên Duệ.
Chính tại lúc này, mây đen tiêu tán, Thùy Họa mang một thân đầy máu tươi bước ra khỏi hẻm núi Hắc Phong.
Sau lưng cô ấy, Lâm Thanh Thủy, Bạch Vô Nhai, Hách Liên Phong Hậu, Chu Thế Hào lần lượt hiện thân!