Không chỉ đơn giản vì nhân quả giữa Phá Quân và Cửu Thiên Huyền Nữ, Tử Thần và Chiến Thần cũng đồng thời đối địch không đội trời chung.
Ra khỏi quân trướng, tôi ngự kiếm lượn một vòng quan sát xung quanh.
Sau khi quay lại liền phát hiện quân trướng của Khương Tuyết Dương vẫn còn sáng đèn, liền đi vào bên trong.
Nhắc đến chuyện của Thùy Họa, Khương Tuyết Dương cũng không tìm ra cách lý giải hợp lý, chỉ lờ mờ phán đoán Thùy Họa có khả năng đã thức tỉnh một kỹ năng vô cùng lợi hại nào đó của Tử Thần.
Tuy rằng cô ấy đã đọc đạo tàng hết một lượt, nhưng sự kiện thuộc thời kỳ Thái Cổ đã bị Thiên đạo xóa sạch hoàn toàn, cô ấy cũng không tra được ra đây là kỹ năng gì, đối với Thùy Họa là phúc hay họa.
Hồi lâu, Khương Tuyết Dương nói, đạo tàng dù không có ghi chép chi tiết những gì liên quan đến Tử Thần, nhưng Âm ti chắc chắn biết rõ.
“Đáng tiếc không thể đến Âm ti hỏi cho ra nhẽ.
” Tôi nói.
“Cần gì đi hỏi, Ma đạo đánh thắng trận chiến vong hồn tại hẻm núi Hắc Phong, Âm ti ắt hẳn sẽ có động thái không nhỏ, đến lúc đó chúng ta liền có thể từ trong phản ứng của bọn chúng tìm thấy đáp án mà thôi.
”Trận chiến hẻm núi Hắc Phong, chấn động cả Tam giới.
Trước Quỷ Môn Quan của Âm ti, Quỷ Đế Vương phía Tây tiền nhiệm đứng trên đài Bái Tướng, hạo kỳ bay phất phới, chuẩn bị sẵn sàng xuất phát.
Âm ti chưa từng thiếu thốn âm binh, cho dù vướng phải kiếp nạn Huyết Hải Phù Đồ, cũng dễ dàng điều động mười vạn âm binh.
Tuần Dương Phán Quan xuất hiện ở cửa Âm Dương giới, phi thân đến trước mặt Vương chân nhân.
Tuần Dương Phán Quan du hành hai giới âm dương, những thông tin về Ma đạo chiến đấu với Âm Sơn, đều do hắn phụ trách thăm dò.
“Chiến sự thế nào rồi?” Không đợi Tuần Dương Phán Quan mở lời, Vương chân nhân đã không đợi được vội vã tra hỏi.
“Hồi bẩm chân nhân, Ma đạo thắng rồi.
” Tuần Dương Phán Quan khom người hành lễ rồi báo cáo.
“Cái gì?” Vương chân nhân kinh ngạc thốt lên, rồi trên mặt hiện ra nỗi lo âu trầm mặc.
“Chân nhân không cần lo lắng, Ma đạo dù thắng cũng chịu tổn thất nặng nề, oán khí vong hồn truyền ra từ hẻm núi Hắc Phong, Ma đạo ít nhất cũng đã thiệt hại mất một nửa số đại quân vong hồn rồi.
Ma đạo khai chiến với Âm Sơn là ỷ vào mười vạn đại quân vong hồn, hiện giờ đã mất đi một nửa quân số, chắc chắn sẽ thất bại thảm hại.
” Tuần Dương Phán Quan nói.
“Ngươi thì hiểu cái quái gì chứ! Điều mà ta lo lắng trước giờ đều không phải là đại quân vong hồn của Ma đạo.
”“Vậy điều mà chân nhân lo lắng chính là?” Bị Vương chân quân quát một trận, Tuần Dương Phán Quan có chút ngượng ngùng nói.
“Tử Thần chính là vị thần vốn có của Thái Cổ Minh Giới, uy năng sánh ngang với Bắc Âm Đại Đế hôm nay đấy.
Ta lo lắng không phải là đại quân vong hồn của Ma đạo cường thế hùng mạnh bao nhiêu, mà là ả đàn bà Lâm Thùy Họa kia có thức tỉnh được áo nghĩa lợi hại nhất của Tử Thần tại trận chiến hẻm núi Hắc Phong hay không đó.
” Thần sắc Vương chân nhân mang vẻ nghiêm trọng nói.
- Giải thích: Áo nghĩa lợi hại nhất ý chỉ chiêu thức lợi hại nhất.
Hết giải thích.
“Chân nhân, không biết áo nghĩa lợi hại nhất của Tử Thần là gì vậy?” Tuần Dương Phán Quan thắc mắc hỏi.
“Hồn năng hấp thụ, ngưng kết thân thể bất tử!”Hồn năng, chính là sức mạnh linh hồn.
Người chết làm quỷ, quỷ chết thì tận diệt, ngay giây phút quỷ hồn tan biến, sẽ có hồn năng được phóng thích ra bên ngoài.
Thái Cổ Tử Thần có thể hấp thu loại năng lượng này để cường hóa cơ thể của bản thân, sáng tạo ra thân thể bất tử.
Sau khi chứng được thiên tôn liền có khả năng ngưng kết đạo thể, đạo thể kiên cố bất hoại, chỉ bị sức mạnh của pháp tắc tấn công.
Thân thể bất tử của Tử Thần được sánh ngang với đạo thể, thậm chí còn lợi hại hơn đạo thể.
Bất luận chịu thương tổn gì, đều có thể mượn hồn năng để khôi phục nhanh chóng.
Chiến tranh nổ ra ắt phải có tử thương vô số, thân xác bỏ mạng thần hồn thoát ra bên ngoài, thần hồn chết đi sẽ phóng thích ra hồn năng.
Vì thế trong một chiến trường quy mô lớn, sự sản sinh của hồn năng là điều không thể tránh khỏi.
Mà chỉ cần hồn năng tồn tại, Tử Thần sẽ tuyệt đối không chết, trừ phi hứng chịu tổn thương vượt xa sự hấp thu hồn năng.
Đây chính là điểm đáng sợ nhất ở thân thể bất tử của Tử Thần, còn hơn sự trường sinh bất tử thật sự.
“Một khi Lâm Thùy Họa ngưng kết ra thân thể bất tử, muốn giết ả càng gặp muôn vàn khó khăn hơn.
Không được rồi, bây giờ ta phải đi yết kiến Bắc Âm Đại Đế, khẩn cầu xuất binh đánh nhân gian.
” Vương chân nhân nói.
“Đại Đế sẽ cho phép Âm ti xuất binh bây giờ sao?” Tuần Dương Phán Quan hỏi.
“Bây giờ mà không xuất binh, đợi Ma đạo chiến thắng cuộc chiến Âm Sơn mới xuất binh thì quá trễ rồi.
”Nói xong, Vương chân nhân thẳng tiến đến Phong Đô Quỷ Thành.
Ông ta từng là Quỷ Đế phía Tây, nắm giữ tin tức liên quan đến Thái Cổ Minh Giới mà khó ai biết được, cũng chính vì như thế, ông ta hiểu rõ sự đáng sợ của Tử Thần.
Phong Đô, Bắc Âm Đại Điện.
Bắc Âm Đại Đế Châu Khất nghe xong trình bày của Vương chân nhân, sắc mặt ảm đạm u ám.
“Bệ hạ, hãy phát binh ạ.
” Vương chân nhân khom người khẩn cầu.
Châu Khâu vẫn chưa kịp đáp lời, từ Cửu U xa xăm đã truyền đến một đạo thần niệm vô cùng cường đại.
Sau đó giọng nói trầm thấp của Cửu U Nữ Đế vang vọng khắp tòa đại điện: “Cô không cho phép!”