"Oán Quy Oán, Nộ Quy Nộ, Phụng Mệnh Âm Sơn Lão Tổ, Phản Bổn Quy Nguyên, Sắc Sắc Sắc!"Chữ Sắc cuối cùng vừa thốt ra, từ trong Bia Trấn Thi liền tỏa ra luồng khí đen vô tận, nhập vào người của hành thi.
Chỉ một lát, sau khi hấp thu oán khí của Bia Trấn Thi, đại quân hành thi bắt đầu trở nên điên cuồng, sức mạnh và tốc độ của chúng tăng vọt, đôi mắt đỏ ngầu như máu.
Thi vương, thi tướng cũng bắt đầu điên cuồng, từ trong cơ thể biến ra một chiếc áo giáp từ máu thịt rất gớm ghiếc.
Sau khi mở ra Bia Trấn Thi, đến Câu Hồn Chân Quân cũng không thể điều khiển được đại quân hành thi nữa, bọn chúng hiện giờ chỉ bị thu hút bởi máu của người sống.
Tất cả chúng đều không còn hứng thú đánh nhau với đại quân Ma đạo nữa mà xông về phía tôi và chiến sĩ của Thanh Khâu Hồ tộc.
Hành động của Câu Hồn Chân Quân khiến Âm Sơn Pháp Mạch bị tổn thất còn nghiêm trọng hơn cả Ma đạo, bởi vì điều này đồng nghĩa với việc mất đi quyền chỉ huy đại quân hành thi của Âm Sơn.
Tuy nhiên hắn cũng cân nhắc kĩ lưỡng mới dám đưa ra quyết định như vậy, lúc này Ma đạo đang cận chiến với đại quân hành thi, sau khi mất khống chế, mục tiêu chắc chắn sẽ là người gần bọn chúng nhất, đó chính là đệ tử Ma đạo.
Nhưng bây giờ bọn chúng chỉ bị thu hút bởi huyết khí của người sống, nên trực tiếp bỏ qua đệ tử Ma đạo, vậy chắc chắn binh lính của Thanh Khâu Hồ tộc sẽ trở thành mục tiêu hàng đầu của chúng.
Tôi, Khương Tuyết Dương và cả những cao thủ đạo môn của Toàn Chân Giáo đều sẽ trở thành lựa chọn đầu tiên của đại quân hành thi.
Sau khi bọn chúng mất kiểm soát, thương vong của Thanh Khâu Hồ tộc cũng tăng lên nhanh chóng, họ căn bản không kịp trở tay trước cuộc tấn công của đại quân hành thi, ngay lúc này Cự Phong Trận của Khương Tuyết Dương cũng mất đi tác dụng.
Từ lúc bắt đầu đến giờ, Sát Thần Lâm Thanh Thủy và kiếm sư Chu Thế Hào đã tiêu diệt được hai vạn hành thi ở trung tâm, kiếm khí của tôi cũng đã diệt được hơn một vạn quân, cộng thêm Cự Phong Trận của Khương Tuyết Dương và lưỡi đao của Thanh Khâu Hồ Tộc, tổng cộng đã khiến đại quân mười vạn hành thi tổn thất hơn nửa.
Tuy nhiên, năm vạn hành thi còn lại sau khi được hấp thu oán khí từ Bia Trấn Thi, sức chiến đấu có thể sánh ngang với đại quân mười vạn hành thi.
Nhìn binh sĩ của Thanh Khâu Hồ tộc liên tục thương vong khiến tôi đau lòng khôn tả, tám ngàn binh sĩ Thanh Khâu Hồ tộc rời Hàn Hoang, cứ đà này, toàn quân sẽ có nguy cơ bị xóa sổ bất cứ lúc nào.
Đệ tử Ma đạo, vạn thế thiên hồng.
Kể từ ngày Ma đạo quay trở lại, chưa từng có binh sĩ nào chùng bước rút lui.
Cho dù tôi ra lệnh Lưu Phong Vũ cho rút quân, họ cũng sẽ không làm theo mệnh lệnh.
Hơn nữa, cho dù họ muốn trốn chạy, với tốc độ của hành thi sau khi trở nên điên cuồng, họ cũng không thoát nổi.
Trong Cờ Chiêu Hồn, ý chí anh linh bắt đầu ồ ạt tuôn trào.
Phong cảnh đẹp nhất của Ma đạo, những chiến binh anh tuấn của Thanh Khâu Hồ tộc ngày càng ít, trên mặt đất thi thể bị cắn xé ngày càng nhiều.
Sau khi Cự Phong Trận mất tác dụng, Khương Tuyết Dương điều khiển hai con Phong Long điên cuồng chém giết, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy thể hiện sức chiến đấu của mình.
Sát Thần Lâm Thanh Thủy biết rằng đệ tử Thanh Khâu Hồ tộc rơi vào tình thế nguy cấp, bèn xông đến tấn công đội quân hành thi đang bám theo chúng tôi.
Kiếm sư Chu Thế Hào cũng từ bỏ thanh kiếm bảo vệ, dẫn đệ tử của Sơn Tự Hạo Kỳ đuổi giết đội quân hành thi.
Mặc dù thương vong của đội quân hành thi nhiều hơn Thanh Khâu Hồ tộc, nhưng Thanh Khâu Hồ tộc chắc chắn sẽ không thoát khỏi họa diệt vong.
"Thiên Địa Canh Kim, Vạn Kiếm Bổn Căn.
Nhân Gian Binh Qua, Ma Động Càn Khôn.
" Tôi đọc ra ý nghĩa thâm sâu cuối cùng của Ma Kiếm, sau đó trực tiếp đưa thần thức vào trong huyền quan, đem toàn bộ cơ thể này giao cho thanh kiếm trong tay điều khiển.
Trong khoảnh khắc thần thức thâm nhập vào huyền quan, tôi còn nghe thấy tiếng hô của Khương Tuyết Dương văng vẳng bên tai: "Tạ Lan, không được!"Sau khi thức thần nhập vào huyền quan, tôi liền trở thành Kiếm Ma.
Trước đó Thùy Họa đã từng nhắc nhở tôi rằng không được làm như vậy nữa, nhưng tôi không cam lòng nhìn những chiến binh của Thanh Khâu Hồ tộc do chính tôi đưa ra khỏi Hàn Hoang, nay lại chết thảm dưới tay của bọn hành thi.
Kiếm Ma chiếm hữu cơ thể khiến uy lực của kiếm khí lại càng mạnh hơn.
Vốn dĩ hình kiếm khí mà tôi thi triển đã có khả năng hóa rồng, nay tất cả những hình kiếm khí mà tôi phóng ra đều có thể trực tiếp hóa rồng.
Tốc độ xuất kiếm của tôi cực nhanh, thế nên kiếm khí hình rồng rất nhanh đã tràn ngập nơi này.
Kiếm khí sau khi hóa rồng liền tỏa ra sự áp bức của loài rồng, tuy rằng không sánh được với rồng thật, nhưng kiếm khí của tôi tung hoành ngang dọc, không biết đã tạo ra bao nhiêu rồng.
Tôi huýt lên một tiếng dài, tất cả rồng ở đó ngay lập tức cùng gầm lên.
Áp bức của rồng che trời rợp đất, khiến ai ai cũng phải thần phục.
Kể cả những hành thi đã mất đi lý trí cũng phải kinh sợ một phen.
Sau khi phóng thích ra long uy, kiếm khí hình rồng tàn sát đại quân hành thi một cách dễ dàng .
Đến con rối hình người thi vương cũng không đỡ nổi hai kiếm của tôi.
Gió Tây Chúc Phúc vẫn đang phát huy tác dụng, tim ma vô cùng mạnh mẽ, sau khi biến thành Kiếm Ma, thần niệm của tôi dường như trở nên vô tận.
Cuối cùng, đến lúc Kiếm Vấn Thiên không còn tìm thấy một hành thi nào nữa, kiếm khí hình rồng mới dừng lại.
Tuy kiếm khí đã ngừng phóng thích nhưng ý thức của Kiếm Ma vẫn không hề giảm sút, trực tiếp hóa thành một thanh kiếm dài đen như mực, xuyên qua thần đình của tôi nhập vào huyền quan, nhắm thức thần của tôi mà chém tới.
Chỉ cần hủy đi thức thần của tôi, từ nay về sau thế giới sẽ không còn Tạ Lan, chỉ còn Kiếm Ma.