“Thật sự, giáo lý Ma đạo ngay từ khi bắt đầu đã đối chọi với Thiên đạo đúng không?”“Không sai.
”“Vậy vì sao hắn để Ma đạo ra đời chứ? Còn ban tặng cho Ma đạo một giáo lý chống lại pháp tắc của hắn.
” Tôi hỏi.
“Vấn đề này chỉ có thể hỏi chính Thiên đạo, giả sử có một ngày anh có đủ tư cách tranh luận với hắn ấy.
Chẳng qua điều em có thể khẳng định, Thiên đạo chắc chắn đã hối hận rồi, bởi vì Ma Đạo Tổ Sư đến cuối cùng đã vượt xa sự khống chế của hắn ta!” Thùy Họa nói.
Hôm nay cô ấy nói với tôi những lời này vốn không phải là kiến giải của riêng cô ấy, mà đến từ hồi ức của Phá Quân Hộ pháp thiên tôn.
Ma Đạo Tổ Sư và Phá Quân hộ pháp thiên tôn là đôi tri kỷ chân thành cảm mến nhau, không có ai hiểu con đường mưu trí chông gai mà ngài ấy từng trải qua hơn Phá Quân.
Được Thùy Họa giải đáp mọi nghi hoặc xong, niềm phẫn uất trong lòng tôi dịu đi đôi chút, sau đó lại cảm thấy trách nhiệm trên vai càng lúc càng nặng nề.
Lang Sơn không xảy ra chiến sự, Ma đạo tiếp tục hành quân đến chân núi nơi Âm Sơn tổ đình đang tọa lạc ở đấy.
Âm Sơn vốn cũng là một đường long mạch, chẳng qua chỉ là một con rồng chết.
Nghe nói tại Âm Sơn còn có một cửa vào thông đến Cửu U, có thể trực tiếp hấp thụ địa âm.
Càng đi vào sâu trong núi, càng cảm thấy bầu không khí âm u kỳ dị.
Mây trên Âm Sơn có màu đen xì, loại màu đen không phải vì nước trong ao hồ quá nồng, mà do âm khí ngưng kết thành.
Đi về phía sau mây đen che phủ kín bầu trời, tựa như đã đi cả ngày lẫn đêm.
Mà ở nơi này không thể ngự không phi hành, trong mây đen chứa sát cơ dày đặc, mạo hiểm động chân khí càng sẽ dẫn dụ họa sát thân.
Hành quân đến một cầu phao giữa hẻm núi Thùy Họa ra hiệu dừng lại.
Toàn thân cây cầu phao màu đen xì, rộng khoảng hai trượng, trên mặt cầu nhấp nhô không ổn định, nhưng lại có quy luật rõ ràng.
Trên cầu không có nối dây thép, cũng nhìn không rõ cầu này làm bằng chất liệu gì, chỉ biết toàn thân nó có một màu.
Tôi phóng ra thần niệm tỉ mỉ cảm nhận, phát hiện tà khí tập trung trên cầu phao này, lại còn dường như phong ấn vô số thần niệm tà ác cường đại.
Dưới cầu nhìn không rõ độ sâu của đáy, dày đặc tử linh oán khí.
“Tuyết Dương, cô có thể nhìn ra vấn đề gì không?” Thùy Họa hỏi.
“Đây là cầu Hắc Bức Sinh Tử.
”Tiếp theo đó Khương Tuyết Dương giải thích lai lịch của cầu Hắc Bức Sinh Tử.
Hắc Bức là thứ lưu lại từ thời Hồng Hoang, Đại Hoàng Kinh có câu, Bắc Đại U Cốc có một loài dơi đen khổng lồ, sống tụ tập thành bầy đàn, đầu và đuôi liên kết hóa thành một cây cầu phao, những kẻ hợp tâm ý qua cầu, ai không hợp tâm ý thì cầu sẽ đứt đoạn gặp vạn con dơi truy sát mà chết.
Đại Hoang Hắc Bức sớm đã bị tiêu diệt, cây cầu Hắc Bức phía trước do Âm Sơn Pháp Mạch dùng vong hồn xương cốt hiến tế luyện thành dơi đen kết nối lại, không nhận được sự công nhận của ý chí vong hồn từ mấy con dơi đen thì cầu sẽ bị gãy, hứng chịu sự truy sát của hàng ngàn con dơi từ trên không trung rồi rơi xuống vực sâu tử linh phía dưới.
Điều quan trọng nhất cầu Hắc Bức Sinh Tử chỉ cần bước lên sẽ không cách quay đầu, nếu quay đầu cầu ắt sẽ gãy, cái gọi là sống chết khó vẹn cả đôi đường chính là như thế, sống chết không do bản thân làm chủ cũng không thể quay đầu.
“Vậy phải làm thế nào mới có thể nhận được công nhận của ý chí vong hồn?” Tôi hỏi.
“Cái này thì không cần phải lo nghĩ, Ma đạo là ngoại địch, cầu này chúng ta căn bản đi không được, Âm Sơn Pháp Mạch không tháo gỡ cây cầu này chính vì nguyên nhân đấy.
” Khương Tuyết Dương nói.
Thật sự không ngờ tới, chỉ một cây cầu đã nhốt chúng tôi lại chỗ này.
Nơi đây là đường tắt thông đến Âm Sơn tổ đình, phía dưới là vực sâu tử linh, nếu đi đường vòng lại lãng phí thêm thời gian nữa.
“Có thể qua được.
” Thùy Họa nói.
“Làm sao qua được? Tôi biết cô có uy áp Tử Thần, nhưng mà uy áp Tử Thần chỉ ảnh hưởng đến vong hồn chứ không hề có tác dụng với ý chí vong hồn đâu.
”“Tôi cũng không nghĩ tới việc tác động đến ý chí vong hồn, tôi muốn tiêu diệt toàn bộ bọn chúng!” Thùy Họa nói.
Ý chí căn bản là một loại năng lượng vô cùng đặc thù, có thể xóa nhòa ý chí chỉ có bản thân ý chí.
Vì vậy mới có cách nói tam quân có thể đổi soái tướng, nhưng ý chí của nam tử hán không thể đổi.
Cưỡng chế làm hư hại ý chí, chỉ mỗi thần niệm của thiên tôn mới đủ khả năng làm được.
“Em có thể làm được sao?” Tôi hỏi.
“Có thể.
”Nói xong Thùy Họa mệnh lệnh đệ tử người âm Ma đạo và chiến sĩ Hồ tộc Thanh Khâu lùi về sau, sau lưng cô ấy trống trải đủ vị trí chứa được bốn vạn vong hồn.
Tiếp đó, cô ấy cắm thanh đao Trấn Yêu xuống đất, quỳ một chân rồi phóng thích ra bốn vạn vong hồn trong Long Hồn Hạo Kỳ.
Trải qua tẩy lễ của trận chiến tại Lang Sơn, chiến lực của đệ tử vong hồn Ma đạo tôi lại được nâng cao cải thiện một lần nữa, toàn bộ đều đã ngưng kết ra âm thân.
Nếu không phải vì tiện lợi cho việc hành quân, thật ra bọn họ không cần suốt ngày ở trong huyền quan tứ tọa của Hạo Kỳ.
Đại quân vong hồn hiện thân, vì đường núi quanh co nên đội hình không được chỉnh tề ngay ngắn, nhưng mà không cản trở sự sĩ khí thống nhất của đệ tử vong hồn Ma đạo.
Sau đó, Thùy Họa bắt đầu phóng thích quân uy Tử Thần, bốn vị chiến tướng Phong Lâm Hỏa Sơn quay về vị trí, khí thế của đệ tử vong hồn Ma đạo ngày một dâng cao.
Thùy Họa vừa triệu hoán đệ tử vong hồn ra ngoài, tôi liền biết cô ấy định làm gì.
Cây cầu phía trước do ý chí vong hồn hóa thành, Ma đạo ắt có vong hồn của chính mình.
Bây giờ phải xem xem rốt cuộc ý chí của đại quân vong hồn Ma đạo hay ý chí vong hồn trên cầu Hắc Bức ai mạnh ai yếu mà thôi.
Đợi đại quân vong hồn dàn trận hoàn tất, Thùy Họa rút đao Trấn Hồn, niệm ra chú ngữ thuộc riêng về Thái Cổ Minh Giới Tử Thần: “Chúng tôi không phải người chết cũng chẳng phải kẻ chết, chúng tôi sẽ bị người sống hay kẻ chết lãng quên.
Chúng tôi tồn tại cũng như hứng chịu lời nguyền.
”