Hắc hỏa do Tử Linh Hắc Long hấp thụ từ oán khí tử linh vẫn chưa kịp phun ra, đã bị kiếm khí hồng lưu trực tiếp dập tắt.
Theo đó, Hắc Long ngẩng đầu lên trời gầm lớn, giận dữ khôn cùng, nhưng kiếm khí của tôi không chỉ khiến nó tức giận.
Kiếm khí tung hoành trong ba vạn dặm thì tôi vẫn chưa làm được, nhưng kiếm khí hồng lưu bị nuốt vào bụng này tuyệt không phải một thứ chỉ có uy mãnh của Thiên Tôn, lại không phải tu vi của Thiên Tôn mà Tử Linh Hắc Long có thể tiêu hóa được.
Theo cùng với sự hoành hành của kiếm khí, sự tức giận trong mắt của Tử Linh Hắc Long dần chuyển thành sự đau khổ.
Đau không chịu nổi, kêu lên từng tiếng thảm thiết.
Cơn đau ngày một gia tăng, cơ thể khổng lồ của rồng cũng theo đó mà trồi lên rồi lại hạ xuống, dường như có thể xung thiên bay khỏi nơi này bất cứ lúc nào.
"Muốn chạy? Ở lại đây đi.
"Thùy Họa hét lớn một tiếng, dùng sức cắm thanh đao Trấn Yêu lên thân rồng.
Đồng thời tỏa ra uy áp Tử Thần, ý chí của đệ tử vong hồn Ma đạo ngưng kết được từ trong thân thể cũng phát cả ra ngoài.
Nơi thanh đao Trấn Yêu cắm xuống vừa hay đúng ngay vị trí vảy ngược của Tử Linh Hắc Long, chỉ nghe được xì một tiếng, vô số khí đen tuôn ra từ vết thương, Tử Linh Hắc Long phát ra tiếng kêu thê thảm.
Thân rồng dài trăm thước uốn lượn cuộn mình trong không trung, nhưng lại bị uy áp Tử Thần của Thùy Họa trấn áp chặt chẽ, căn bản không thể chạy thoát được.
Còn về Tử Linh Hắc Long đã bị oán khí hấp thu trọn vẹn, không gian ở đây quang đãng trở lại.
Chỉ còn thấy một con rồng to lớn màu đen nằm vắt ngang giữa hai ngọn núi, vặn vẹo vật lộn nhưng lại không thể thoát ra.
Trên thân con rồng, tôi một kiếm chặn ngay cổ khóa chặt đầu rồng lại, Thùy Họa phía sau tôi không xa cắm chặt thanh đao Trấn Yêu ở vị trí vảy ngược của Tử Linh Hắc Long.
Tử Linh Hắc Long bất lực vô cùng, tuyệt vọng cố sức vẫy đuôi, mượn thế mong rằng thoát được.
Vào ngay lúc này, Khương Tuyết Dương huýt một tiếng sáo.
“Ngọn gió thu phục, định!”Lời vừa nói xong, hai con phong long từ hai bên tay bay ra, một trái một phải quấn chặt lấy đuôi của Tử Linh Hắc Long.
Mục đích không phải giết nó, nếu sau khi chết cơ thể nứt ra, thì đại quân Ma đạo vẫn không thể qua cầu Hắc Bức Sinh Tử.
Chúng tôi không những phải giết nó, mà còn phải lưu lại xác rồng dùng để độ người.
“Thất Sát, kẻ tặc làm loạn thế gian!”Tôi ở bộ phận đầu rồng dẫn đầu giải phong ấn sức lực của mệnh bàn Sát Phá Lang, theo đó Thùy Họa ở phần nghịch lân cũng tiếp lời: “Phá Quân, tướng sát phạt chinh chiến!”Khương Tuyết Dương ở bộ phận đuôi rồng nói: “Tham Lang, chuyên việc gian hiểm xảo trá!”Lực của mệnh bàn Sát Phá Lang một khi đã khởi động, không thể nghịch chuyển.
Đây là lần đầu tiên cả ba người chúng tôi liên thủ giải phong ấn sức mạnh của mệnh bàn, theo cùng với mỗi người tự giải phóng ra sức mạnh mệnh cách của bản thân, tiếng than của Tử Linh Hắc Long ngày một yếu đi, ánh sáng trong mắt nó cũng bắt đầu mờ dần.
Ngay khi mệnh bàn Sát Phá Lang khởi động, bên trong thần điện Âm Sơn, trong bức tượng của Âm Sơn Lão tổ Trần Dương bất ngờ phát ra cỗ thần niệm to lớn.
Sau khi Hồ Vĩ Đạo Tôn và Lang Xuyên Quân là những người đầu tiên cảm nhận được, thì ngay lập tức quay về thần điện quỳ bái sư phụ của họ.
Đây là lần đầu tiên sau ba nghìn năm im lặng, Âm Sơn Lão tổ đã truyền ra dao động của thần niệm.
Lang Xuyên Quân và Hồ Vỹ Đạo Tôn quỳ trước tượng thần một cách thành kính vô cùng, sẵn sàng lắng nghe thần ngữ.
Nhưng chờ đợi rất lâu sau đó cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, và rồi sóng dao động của thần niệm cũng biến mất.
“Tại sao? Ma đạo khởi động sức mạnh của mệnh bàn Sát Phá Lang, tại sao Lão tổ vẫn chưa hiển linh? Lẽ nào ông ấy thực sự trơ hai mắt nhìn tổ đình của Âm Sơn hủy dưới tay Ma đạo sao?” Lang Xuyên Quân hỏi“Không, Lão tổ đã điểm lối cho chúng ta rồi.
” Hồ Vỹ Đạo Tôn nhìn tượng thần của Âm Sơn Lão tổ nói.
Lang Xuyên Quân ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện bàn tay vốn đặt trên đầu gối của Âm Sơn Lão tổ đã hơi giơ lên, chỉ về hướng tây nam.
Tây nam của tổ đình Âm Sơn được gọi là đỉnh Người Chết.
Đỉnh Người Chết chính là nơi ở của người đứng đầu trong Thập Nhị Sát quân Âm Sơn, kẻ này đã ở ẩn cùng lúc với Âm Sơn Lão tổ, một mực bế quan để giác ngộ Kinh Người Chết.
“Ý ngươi là Lão tổ muốn chúng ta đi cầu cứu người đó à?” Lang Xuyên Quân hỏi.
“Không sai, thời đại Mạt Pháp, Thiên Tôn không xuất hiện, Lão tổ cũng không thể xuất hiện, nếu muốn trấn áp mệnh bàn Sát Phá Lang, chỉ có thể thỉnh người đó xuất sơn.
” Hồ Vỹ Đạo Tôn nói.
“Chẳng lẽ mười vạn đệ tử chính quy của Âm Sơn ta cố thủ vô số pháp trận huyền quan cũng không thể ngăn cản đệ tử Ma đạo sao?”“Ngăn không được, cây cầu Hắc Bức Sinh Tử chính là nơi phòng thủ kiên cố nhất của tổ đình Âm Sơn ta rồi, giờ đây ngay cả Tử Linh Hắc Long cũng bị trấn áp, mười vạn đệ tử chính quy chưa chắc sẽ giữ được tổ đình Âm Sơn.
” Hồ Vỹ Đạo Tôn cười khổ lắc đầu nói.