Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 434 - Chương 434: Nhất Kiếm Phong Hầu (2).

Chương 434: Nhất Kiếm Phong Hầu (2).

Tiếng rồng gầm rú vang vọng.

“Không ổn rồi!” Khương Tuyết Dương kinh sợ thốt lên“Chuyện gì vậy?” Tôi vội vàng hỏi.

“Cầu Hắc Dực Sinh Tử đã có điềm báo hóa rồng, không biết Âm Sơn Pháp Mạch vì muốn luyện ra nó đã tàn nhẫn sát hại bao nhiêu vong hồn rồi, mới có thể ngưng kết ra ý chí vong hồn cường đại đến mức không thể diệt trừ thế này.

”“Vậy hiện giờ Thùy Họa có thể thành công qua cầu không?” Tôi lo lắng hỏi.

“Không dám chắc, phải xem cầu Hắc Dực có thành công hóa rồng hay không thôi.

”Khương Tuyết Dương nói, ý chí vong hồn nếu hóa rồng, không qua được cầu chỉ là chuyện nhỏ, Ma đạo sẽ gặp họa diệt vong mới thật sự nghiêm trọng.

Sau đó tôi mới biết, pháp trận tà ác của Âm Sơn Tổ Đình tuy nhiều, nhưng cầu Hắc Dực Sinh Tử mới là khảo nghiệm sống chết khó nhằn nhất.

Cầu Hắc Dực Sinh Tử hóa rồng, chiến lực sánh ngang với thiên tôn.

Cây cầu này, là công sự thủ hộ Âm Sơn Tổ Đình hùng mạnh nhất, thậm chí vượt xa mười vạn đệ tử đích hệ Âm Sơn.

Nghe Khương Tuyết Dương nói như thế, tôi càng lúc càng lo lắng cho an nguy của Thùy Họa.

Chính vào lúc này, tiếng gào hùng tráng của rồng lại lần nữa vang lên.

Sau đó tôi nhìn thấy cầu Hắc Dực Sinh Tử trước mắt đã xảy ra việc hóa rồng, trên thân cây cầu đen xì rung chuyển dữ dội có thể dễ dàng thấy được nó đang nhanh chóng mọc từng lớp vảy rồng.

Vảy rồng như sóng nước, vội vã đổ ầm ầm về phía trước.

Đợi vảy rồng mọc đầy hết thân cầu, cầu Hắc Dực Sinh Tử sẽ hóa thành Tử Linh Hắc Long.

Không phải do ý chí vong hồn của đại quân Ma đạo tôi không đủ vững vàng, mà là Âm Sơn Tổ Đình quá mức nghịch thiên, ý chí vong hồn trên cầu Hắc Dực Sinh Tử nào chỉ có ngàn vạn.

Thùy Họa một mình đơn độc đứng trên cầu, tựa như lấy trứng chọi đá.

Thấy vậy, tôi không thể tiếp tục nhẫn nhịn nữa, tiến thẳng về hướng cầu Hắc Dực Sinh Tử.

“Tạ Lan, cậu muốn làm gì?” Khương Tuyết Dương ở phía sau lên tiếng ngăn cản tôi.

“Chém rồng.

”Nói xong tôi rút kiếm Vấn Thiên, vừa đi vừa liều mạng kích hoạt kiếm khí lưu hình.

Chỉ dựa vào một mình Thùy Họa nhất định không thể áp chế ý chí vong hồn của cầu Hắc Dực Sinh Tử, cho dù việc cầu Hắc Dực Sinh Tử hóa rồng đã không cách nào nghịch chuyển, những gì tôi có thể làm được chính là chém rồng, cắt đứt việc biến đổi.

Từ lúc thức thần của tôi hấp thu mảnh vỡ thần niệm của Ma kiếm, hiện giờ mỗi đạo hình kiếm khí của tôi đều đã hóa ra long hình hoàn mỹ.

Chân tôi sải bước trên cầu, phía sau lưng cuốn theo vô số long hình kiếm khí.

Tử linh mù mịt bao trùm ngũ cảm lục thức của tôi, nhưng lại không thể ngăn cản bước chân vững chãi của tôi.

Ma kiếm cuồn cuộn, một khi kích phát kiếm khí liền không thể thu hồi, rồng mà hình kiếm khí hiện hóa sau lưng tôi ngày một nhiều hơn, từ hàng trăm đến hàng ngàn, từ hàng ngàn đến hàng vạn.

Sự tồn tại của Thùy Họa quá rực rỡ, che lấp đi sự sắc sảo của tôi, thật ra chiến lực của tôi vốn không thua kém cô ấy.

Dẫn binh điều tướng tôi không bằng Thùy Họa, nhưng chỉ luận về hủy diệt và sát phạt, kiếm Vấn Thiên hiện giờ của tôi đã lợi hại hơn đao Trấn Yêu của cô ấy.

Điểm mạnh của cô ấy, tập trung trên sĩ khí quân uy, trên phương diện tiến lên không lùi bước của đạo Phá Quân.

Mà ưu điểm của tôi, chính nằm ở chỗ dung hợp hỗn loạn của Thất Sát và điên cuồng của Ma kiếm.

Vì Phá Quân sinh ra để chiến đấu, và Thất Sát tồn tại vì sát phạt.

Lúc tiếng rồng gào thét lần thứ ba vang lên, tôi nhìn thấy bóng lưng của Thùy Họa.

Phía trước cô ấy, xuất hiện một cái đầu rồng đen khổng lồ kiêu hãnh hiên ngang đang trôi nổi giữa không trung.

Đầu rồng to lớn như một ngọn núi, mắt rồng nhắm chặt lại, rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn mở ra.

Nếu như mắt rồng mở ra, ám chỉ cầu Hắc Dực Sinh Tử đã hóa rồng thành công.

Thùy Họa đã rút đao Trấn Yêu ra, đứng trước mắt đầu rồng đen to như ngọn núi, bóng lưng của cô ấy hiển nhiên vừa nhỏ bé vừa yếu ớt, nhưng khí thế của cô ấy vẫn kiên định vững vàng như ngày nào.

Rút đao mạnh mẽ như sóng cuộn, đao chém dữ dội xuy đuổi đám mây mù tử linh, hiên ngang xông tới hướng đầu rồng.

Nhưng đầu rồng do chính ý chí vong hồn hóa thành, chinh phục không được ý chí, đầu rồng sẽ vững chắc không vỡ.

Gào!Theo tiếng rồng gào thét thứ tư vang lên, đầu rồng to như ngọn núi kia mở to con mắt tựa cái bánh xe.

Mắt rồng đen như mực, con ngươi sắc bén hừng hực ánh nhìn phẫn nộ như muốn thiêu rụi tất cả.

Ngay giây phút mắt rồng hoàn toàn mở ra, thân cầu dài trăm trượng đã thành công hóa thành thân rồng.

Cầu Hắc Dực Sinh Tử sau khi hóa thành Tử Linh Hắc Long hoàn tất đã liền hít sâu một hơi dài, oán khí dưới vực sâu tử linh bị nó điên cuồng hấp thụ vào bên trong thân rồng.

Thùy Họa tuy rằng dũng cảm thống lĩnh tam quân, cũng biết không cách nào đấu sức với Tử Linh Hắc Long, nhưng hiện giờ cô ấy muốn chạy cũng không còn đường nào để lùi nữa, bởi vì cầu Hắc Dực Sinh Tử không thể quay đầu, không thể quay đầu chỉ đành tử chiến.

Dần theo oán khí tử linh không ngừng được hấp thu, miệng rồng mở rộng thấp thoáng thấy được hắc hỏa cuồn cuộn, đây chính làm hàm chứa uy năng thiêu hủy vạn vật.

Chính lúc nó hấp thụ xong xuôi, giây phút hắc hỏa cuồn cuộn sắp bị phun ra, tôi phi thân từ vị trí cũ bay thẳng tới chỗ nó.

Phía sau lưng tôi, hàng vạn đạo hình kiếm khí bắt đầu điên cuồng dung hợp, vạn long nhập hải, ngưng tụ thành một đạo kiếm khí hồng lưu mang khí thế hào hùng vô song.

- Giải thích từ "hồng lưu" ý chỉ dòng thác lũ.

Hết giải thích.

“Bách Xuyên Đông Đáo Hải, Hà Thời Phục Tây Quy, Diệt!”Theo chữ diệt vừa thốt lên, kiếm khí hồng lưu hào hùng vô song tranh lúc thời khắc Tử Linh Hắc Long sắp phun ra hắc hỏa, đã bị kiếm Vấn Thiên của tôi toàn bộ tấn công vào miệng rồng của nó.

Bình Luận (0)
Comment