“Đưa cung tiễn cho ta.
”“Dạ.
”Phùng Mông dâng lên cung tiễn sớm đã chuẩn bị cho cô bé, cung tiễn đều có lai lịch đặc biệt.
Cung gọi là Thượng Cổ Cốt Cung, mô phỏng theo kỹ nghệ được truyền lại của tộc Phùng Mông, lấy xương cột sống của Tổ Long trong hẻm núi Hắc Long tạo thành, lấy hàng ngàn hàng vạn vong hồn để cầu nguyện và hiến tế.
Dây cung dùng sợi tóc mà thiên tôn đã tử chiến lưu lại, sợi tóc lại được gọi là sợi phiền não, tâm cảnh thiên tôn kiên định nên sợi tóc cũng chắc chắn bất phàm, cực kỳ linh hoạt.
Tiễn được gọi là Liệt Hồn Tiễn, lấy huyền thiết ở núi Thái Ấm đúc thành, không chỉ có thể bắn trúng nội tạng còn phá hủy được thần hồn.
A Lê tùy ý giơ tay lên, cung tiễn cầm vững trong tay.
Tiếp đó cô bé dùng tay từ từ kéo căng dây cung, kéo thành hình bán nguyệt, mũi tên bay thẳng đến Âm Sơn Tổ Đình.
Âm Sơn Tổ Đình, trên quảng trường thần điện, người cảm nhận thấy sát cơ hủy diệt của Nguyệt Ma Chi Tiễn đầu tiên chính là tôi.
Trận đại chiến đấu với Bắc Minh Tú lúc trước đã khiến tôi tiêu hao thần niệm, tạm thời vẫn chưa thể hoàn toàn hồi phục được.
Nguyệt Ma Chi Tiễn vừa khóa chặt lấy khí cơ của tôi, ngay lập tức cả người tôi bỗng nhiên rùng mình rồi run rẩy dữ dội, tiếp đó lông tơ toàn thân đều dựng ngược hết lên.
“Tạ Lan, anh làm sao thế?” Thùy Họa lo lắng hỏi.
“Anh bị khóa chặt.
” Tôi bình tĩnh nói.
Nghe lời này, trên mặt Bắc Minh Tú hiện lên vẻ hối hận vô cùng.
Sức mạnh hủy diệt của Nguyệt Ma Chi Tiễn vô cùng khủng khiếp, mà đây lại là mũi tên thuộc về một nhân vật thần thông lợi hại, cho dù ông ấy có chiến lực tuyệt vời cũng không có cách nào phát hiện ra để ngăn cản, trừ phi đích thân thiên tôn xuất hiện.
Bắc Minh Tú muốn dùng bản thân cản mũi tên chết thay cho tôi, nhưng tôi quyết đoán từ chối, rồi đem thức thần thâm nhập vào huyền quan lần thứ ba.
Nếu như không có trận ác chiến với Bắc Minh Tú, tôi không cần dùng thức thần trốn vào huyền quan, liền có thể nhờ Ma kiếm trong tay khởi động kiếm hải, rồi lấy Cự Long Kiếm Khí khóa giữ Nguyệt Ma Chi Tiễn nhằm mục đích cản bước nó.
Sức hủy diệt của Nguyệt Ma Chi Tiễn tuy rằng đáng sợ, nhưng Ma kiếm Ngự Long Quyết của tôi đã phát triển đến cực hạn nên cũng đồng thời có uy lực vô biên.
Đáng tiếc thay tôi của hiện giờ đã rơi vào tình trạng thức thần suy nhược trầm trọng, muốn đỡ lấy Nguyệt Ma Chi Tiễn, chỉ đành nhờ cậy vào Ma kiếm.
Vong Ngã Duy Kiếm, Ngã Dĩ Bất Tồn.
Dịch thơ, Quên đi bản thân chỉ còn mỗi kiếm, bản thân tôi đã không còn tồn tại.
Khi tôi không còn tồn tại, Ma kiếm sẽ tái sinh trong cơ thể tôi, sau đó nắm quyền kiểm soát thân thể của tôi.
Đây là một trận cá cược nguy hiểm.
Tôi muốn cược Ma kiếm có thể ngăn cản Nguyệt Ma Chi Tiễn, đồng thời còn muốn cược cả hai bọn nó sẽ đồng quy vô tận, bởi vì nếu Ma kiếm không chết đi, thì thức thần của tôi vẫn sẽ khó mà thoát khỏi tử nạn.
Nguyệt Ma Chi Tiễn chầm chậm không bắn ra, khóa chặt tôi quá lâu cũng không thấy truyền đến bất kỳ âm thanh xé gió nào.
Mà giờ phút này đằng trước tôi đã là một mảng kiếm hải mênh mông đối diện trực tiếp về phía đỉnh Quỷ Tiễn, không rõ đã bao nhiêu kiếm khí lưu hình bị Ma kiếm từ trong cơ thể tôi điên cuồng kích phát ra bên ngoài.
Ma kiếm và thức thần của tôi giống nhau, có thể cảm nhận thấy sát cơ của Nguyệt Ma Chi Tiễn.
Cuối cùng, ngay sau tiếng thở dài của A Lê, cô bé đã quyết định buông dây cung ra.
Kiếm hải nảy sinh phản ứng tạo ra cơn sóng cuồn cuộn quái dị, muốn cản bước Nguyệt Ma Chi Tiễn.
Nhưng mà uy lực của mũi tên này thật sự quá mức lợi hại, kiếm khí lưu hình vỡ tan thành cát bụi, dường như một tấc cũng không thể ngăn cản được nó.
Đợi khi mũi tên muốn bắn tới trước mặt tôi, Ma kiếm bổn tôn rút ra kiếm Vấn Thiên hừng hực khí thế chặn nó.
Chỉ nghe thấy những tiếng hét thảm khốc tựa như gió bão dạt dào vang lên trong không khí, kiếm Vấn Thiên và Liệt Hồn Tiễn mà Nguyệt Ma bắn ra không biết đã giao chiến bao nhiêu hiệp.
Cuối cùng, Ma kiếm vẫn không thành công ngăn cản Liệt Hồn Tiễn, để mặc cho mũi tên sắc nhọn đâm vào huyệt thần đình trên đỉnh đầu tôi.
Huyệt thần đình là lối vào của huyền quan, cũng chính là nơi ẩn náu của Ma kiếm.
Ma kiếm vỡ vụn thành trăm mảnh, mà khi mũi tên sắc nhọn tàn nhẫn xông vào trước huyền quan tôi, thì cạn kiệt lực đạo rơi mạnh xuống đất, chỉ lưu lại trên trán tôi những giọt máu tươi, nhiễu từng giọt từng giọt xuống.
Tôi thắng cược rồi.
Tôi đã cược đúng, tiếp theo chính là kiếp nạn sát thân của Thùy Họa và Khương Tuyết Dương.
Khi tôi nhìn về phía họ, bất thình lình phát hiện mái tóc của Thùy Họa đã bạc trắng đang thả bay trong gió, ngọn lửa trong con ngươi màu xanh bắt đầu bùng cháy dữ dội.
Mũi tên thứ hai của Nguyệt Ma đã đến rồi, mục tiêu chính là Thùy Họa.
Thùy Họa đứng sừng sững hiên ngang, vì cô ấy sở hữu thân thể Tử Thần nên chỉ cần thần hồn bất diệt, liền có thể mượn hồn năng để niết bàn trùng sinh.
Mà trải qua những trận đại chiến khốc liệt ở núi Thái Âm, thứ không thiếu nhất chính là hồn năng.
Ngoại trừ thân thể tử thần ra, khi Thùy Họa đỡ Nguyệt Ma Chi Tiễn vẫn còn một lợi thế khác.
Nguyệt Ma là Thái Cổ Thần Ma, Tử Thần cũng là Thái Cổ Thần Ma, tuy rằng thực lực của Thùy Họa và Nguyệt Ma không cùng một cấp bậc, nhưng thần vị lại đứng ngang hàng nhau.
Vì thế, mũi tên của Nguyệt Ma không có tác dụng nghiền nát của những kẻ bề trên đối với cô ấy.
Thời gian chúng tôi đợi mũi tên này càng trôi qua chậm chạp hơn, rất rõ ràng dù A Lê đã kế thừa ý chí của Nguyệt Ma cũng nhận thức được mũi tên của cô bé căn bản không thể giết chết Thùy Họa.
Nhưng mà, đến cuối cùng cô bé vẫn ra tay rồi, Thùy Họa bắt buộc phải niết bàn, nếu không cô bé căn bản không thể giết chết Khương Tuyết Dương.
Mũi tên thứ hai mà Nguyệt Ma bắn ra, Thùy Họa không thể chống đỡ được, tiến thẳng vào lần niết bàn trùng sinh thứ ba sau khi cô ấy được phong làm Tử Thần.
Tử Thần bất tử, mỗi lần niết bàn trùng sinh sẽ đều trở nên mạnh mẽ cường đại hơn, Về điểm này tôi hoàn toàn không lo lắng, người mà tôi lo lắng chính là Khương Tuyết Dương.
Cô ấy căn bản không có năng lực chống đỡ Nguyệt Ma Chi Tiễn, hôm nay lại là ngày Sát Sư, đã định sẵn sẽ gặp kiếp nạn khó thoát.