Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 465 - Chương 465: Tranh Đấu Cùng Tạ Lưu Vân (1).

Chương 465: Tranh Đấu Cùng Tạ Lưu Vân (1).

Nhân Đạo và Tiên đạo vẫn đang tranh giành với nhau ở Quy Khư, nên tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy Tạ Lưu Vân đến đây.

Hơn một năm không gặp, thần niệm của Tạ Lưu Vân ngày càng dồi dào, không hổ là niết bàn chi thân của Lý Thuần Phong.

Nghe nói Tạ Lưu Vân được kiếm tiên Lữ Thuần Dương chỉ điểm, thần kiếm khuy nhập môn đình.

Lúc trước, cứ mỗi lần nhìn thấy hắn tôi đều hơi e dè, nhưng bây giờ Ma Kiếm của tôi cũng đã có đôi chút lĩnh ngộ, trong lòng bèn muốn đấu với hắn một phen.

Không chờ Tạ Lưu Vân đáp xuống, tôi liền tế lên thanh kiếm Vấn Thiên, một kiếm xuyên qua không trung.

Thần Kiếm mịt mù, Ma Kiếm cuồn cuộn, Quỷ Kiếm xa thẳm.

Ma Kiếm vừa tung ra, kiếm khí mạnh mẽ khó mà thu lại.

Với cảnh giới của tôi hiện giờ, không cần phải cố gắng thu thập chiến ý, chỉ cần tùy ý phóng thích một vài hình kiếm khí liền có thể hóa thành cự long một cách dễ dàng.

Đương nhiên hình kiếm khí càng nhiều, uy lực của kiếm khí cự long lại càng mạnh.

Tạ Lưu Vân đang ở trên không, nên tất nhiên tôi sẽ triệu hồi Phi Long.

Phi Long trên trời, lợi hiện đại nhân.

Tức là được lợi vì gặp được đại nhân, người có uy thế.

Mục tiêu của đại nhân chính là Tạ Lưu Vân, con rồng này hôm nay cũng được coi là danh xứng với thực.

Phi Long xuất hiện một cách oai vệ, gầm lên một tiếng thật lớn rồi bay về phía Tạ Lưu Vân.

Rồng cưỡi mây, hổ rít gió.

Phía sau Phi Long là đám mây ngũ sắc do những hình kiếm khí hóa thành.

Quả nhiên là cao thủ vừa xuất chiêu liền biết ngay thực lực của đối phương, kiếm này của tôi tung ra, có Phi Long và mây ngũ sắc trợ giúp, vừa tự nhiên phóng khoáng lại ẩn chứa sức hủy diệt mạnh mẽ, hào khí ngất trời.

Khi Phi Long đến gần, Tạ Lưu Vân đang ở trên không trung đạp lên Cửu Cung Bát Quái, tế lên thanh kiếm Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng.

Hùng Kiếm mạnh mẽ khí thế chặn lại đòn tấn công của Phi Long, Thư Kiếm nhanh nhẹn và linh hoạt trực tiếp đâm vào vảy ngược của rồng.

Uy lực của kiếm khí đụng độ nhau, khiến những đám mây trôi lơ lửng trên trời cũng phải tan tành.

Cảnh giới của Tạ Lưu Vân cao hơn tôi, Phi Long của tôi tuy có thể đỡ được sát chiêu của Hùng Kiếm nhưng không thể né được sự nhanh nhẹn thần tốc của Thư Kiếm, sau khi bị Thư Kiếm đâm vào vảy ngược, cơ thể của rồng tan biến, hình kiếm khí cũng biến mất.

Ngay lúc này, tôi lại tung ra hai con rồng.

Long Chiến Vu Dã, Kỳ Huyết Huyền Hoàng.

Tiềm Long Vật Dụng, Phi Giả Kì Chính.

Nghĩa là khi rồng chiến đấu ở ngoài, máu rơi xuống sẽ có màu đen vàng.

Chiến Long và Hùng Kiếm của Tạ Lưu Vân tranh đấu với nhau, còn Tiềm Long chờ đợi thời cơ để ra tay với Thư Kiếm.

Tạ Lưu Vân sắc mặt không đổi, bước sang một bên, thu Hùng Kiếm về trong tay, sau đó dùng Lục Nhậm Âm Dương kiếm để ngăn Chiến Long biến hóa, bình tĩnh giết chết rồng, còn thanh Thư Kiếm lại giống với Tiềm Long của tôi, lần chần không chịu ra đòn.

Khi Chiến Long của tôi bị phá, Tiềm Long đã thu thập tất cả kiếm khí tỏa ra từ đó và trực tiếp lao thẳng về phía Tạ Lưu Vân.

Cùng lúc đó, Vấn Thiên Kiếm trong tay tôi lại xuất chiêu, tạo ra con cự long thứ ba: Thuần Dương Toàn Thịnh, Kháng Long Vô Hối.

Sau khi Tiềm Long hấp thu hết kiếm khí của Chiến Long, cộng thêm sát cơ mạnh mẽ từ Kháng Long Vô Hối, Tạ Lưu Vân không dám sơ suất, bèn bay về phía Cửu Thiên, chớp mắt đã biến mất trong tầng mây.

Tiềm Long và Kháng Long do kiếm khí của tôi hóa thành, chúng tuân theo ý nghĩ của tôi, đuổi sát theo sau và biến mất cùng với Tạ Lưu Vân.

Tạ Lưu Vân cũng thật xảo trá, hắn chạy trốn nhưng lại khiến hai con cự long ra khỏi phạm vi thần niệm của tôi.

Lần này không cần hắn ra tay, kiếm khí cự long cũng sẽ tự tan biến vì mất liên kết với thần niệm của tôi.

Tôi liên tiếp tạo ra bốn con rồng, thần niệm nhấp nhô lên xuống.

Lúc này, đòn phản công của Tạ Lưu Vân từ trên trời giáng xuống.

Thanh Hùng Kiếm mạnh mẽ và nặng nề như một ngọn núi, trực tiếp đâm về phía tiễn lâu của Sơn Hải Quan, nếu tôi không ngăn lại, tiễn lâu sẽ bị phá hủy ngay lập tức.

Sau Hùng Kiếm còn có đòn tấn công nhanh như chớp của Thư Kiếm.

Lúc này đang giữa trưa hè, ánh nắng chói chang, thanh Thư Kiếm ở giữa trời tạo ra vô số hình ảnh phản chiếu từ chính nó, sát cơ ngấm ngầm, thật giả khó phân.

Quả không hổ là kẻ hành tẩu đệ nhất thiên hạ của đạo môn năm đó, hai thanh Hùng Thư có nhu có cương không chỉ thử thách về sức mạnh và còn cả sự nhanh trí.

Lúc đó tôi đành nghiến răng bay lên đỡ lấy sát cơ của Hùng Kiếm.

Tôi vung Vấn Thiên Kiếm một cách điên cuồng trong không trung, hình kiếm khí hóa ra một con Dược Long có cơ thể lớn nhất từ trước đến giờ.

Dược Long thân ở vực sâu, ý tại Cửu Thiên.

Dược Long hiện thân, gầm lên một tiếng vang trời, miệng nó há to như muốn nuốt cả thanh Hùng Kiếm của Tạ Lưu Vân vào trong bụng.

Một mình Dược Long đã đủ khả năng để chặn được Hùng Kiếm của Tạ Lưu Vân, nhưng tôi vẫn muốn tạo ra một con rồng để nữa để bảo vệ mình trước sát cơ của Thư Kiếm.

Con cự long kiếm khí này chính là Thích Long: Thích Long Vô Cữu, Chung Nhật Kiền Kiền.

Nếu Dược Long là con cự long có khí thế oai hùng nhất trong Ma Kiếm Ngự Long Quyết của tôi, thì Thích Long lại là một thủ vệ cẩn trọng nhất.

Trong Kinh Dịch có ghi, Quân Tử Chung Nhật Kiền Kiền, nghĩa là mỗi ngày đều phải cẩn thận suy xét, tránh mắc phải sai lầm.

Bình Luận (0)
Comment