Trận chiến tại núi Không Minh, đạo tàng chỉ diễn tả qua một câu “Anh hùng tụ hội nhưng không thành, mỹ nhân vác đao trấn thủ bát hoang.
”Trải qua mấy năm, mỹ nhân của ngày đó đã trở thành Tử Thần.
Tử Thần trở lại, rút đao ra khỏi nơi giao thoa giữa biển và trời, tái hiện một đao tuyệt sắc chấn động cả nhân gian.
Một đao xé gió đâm thẳng về hướng Đồ Sơn công tử, lưỡi đao lóe ánh xanh lam như cùng mặt biển nhập làm một thể, hòa quyện vào thiên nhiên, tùy ý lao vút về phía thân ảnh lay lắt của ngọn núi.
Núi non và biển khơi tương ngộ, trời đất sụp đổ.
Rất nhiều đại thế gia đạo môn tập trung tại đây, nhưng họ chưa từng nhìn thấy trận giao chiến khốc liệt đến vậy bao giờ.
Thời đại Mạt pháp trải qua ba ngàn năm, nhân gian không hề xảy ra cuộc giao đấu nảy lửa như lần này.
Không còn nghi ngờ gì nữa, một đao này, lại khiến chiến lực của Thùy Họa gia tăng đến một tầm cao mới, vượt xa uy lực cô ấy đã dùng để giết chết Vương chân nhân ở núi Thái Âm.
Cho dù không nhận được Phong Thần Chúc Phúc của Khương Tuyết Dương, thậm chí không còn Sát Phá Lang tam phương tứ chính, thì hào quang của một đao này vẫn khiến cả đạo môn để lại ấn tượng sâu sắc.
Phá Quân không thể chịu nhục, Tử Thần càng không thể cúi đầu.
Núi biển xâu xé, đá thạch phá trời, hư ảnh Thái Sơn mà Đồ Sơn công tử dốc sức triệu hồi ra đã bị đánh nát thành tro bụi.
Nhưng mà dãy núi đồ sộ kéo dài vô tận, uy lực một đao này của Thùy Họa liệu có thể tiêu diệt chư đỉnh Thái Sơn hay không vẫn còn chưa nắm chắc được.
Trên lưng long quy, Mộ Dung Nguyên Duệ cuối cùng đã bước ra khỏi quân trướng đứng trên đám mây quan sát trận đấu.
“Con không đi theo dõi trận chiến, có phải đã từng giao thủ với cô ta rồi không?” Cung chủ Dao Trì nói.
“Ừ, con thua cô ta nửa chiêu.
” Trong mắt Mộ Dung Nguyên Duệ quét qua một tia ghen tị.
Cung chủ Dao Trì nghe xong thì sắc mặt khẽ khựng lại, bà ấy không ngờ Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ thua Thùy Họa.
Mộ Dung Nguyên Duệ chính là thân niết bàn chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ, sở hữu đạo chiến thần vốn là đại đạo vô cùng mạnh mẽ.
Thùy Họa tuy rằng gánh vác trách nhiệm mệnh cách Phá Quân, nhưng dù sao cô ấy cũng chỉ là âm hồn, không thể nào trong thời gian ngắn đã kiểm soát được Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết của Phá Quân.
Ít nhất cũng phải đợi sau khi cô ấy chứng thiên tôn, mới có thể tùy ý vận dụng chín chín tám mốt đao của Phá Quân.
“Người không cần quá kinh ngạc đâu, lúc Lâm Thùy Họa đánh bại con thì cô ta không dùng Thiên Địa Giao Chinh Lưỡng Đoạn Đao của Phá Quân, mà sử dụng đao quyết sở trường riêng của Tử Thần.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
“Lẽ nào sức mạnh của Tử Thần còn có thể vượt qua Phá Quân hộ pháp năm đó hay sao?”“Không ai phán đoán chính xác sự chênh lệch giữa Tử Thần và Phá Quân, chẳng qua Lâm Thùy Họa chính là âm hồn đắc đạo, đao quyết của Tử Thần càng thích hợp với cô ta hơn.
”“Duệ nhi, đạo tàng chưa từng có bất kỳ thông tin gì về Tử Thần, Tử Thần này rốt cuộc có lai lịch gì?” Cung chủ Dao Trì nói.
Dung mạo Tử Thần của Thùy Họa để lại ấn tượng sâu sắc khiến người ta nhớ mãi không quên, nhưng dù lật tung cả đạo tàng cũng không tìm thấy bất kỳ ghi chép liên quan người này.
Thần minh được ghi chép trong đạo tàng đều đầy đủ các thể loại pháp tướng khác nhau, nhưng không ai có diện mạo như Thùy Họa, hồng nhan tóc trắng, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt bùng cháy ngọn lửa màu xanh, khóe miệng đen láy như nhung.
“Đạo tàng không hề nhắc đến Tử Thần, bởi vì Tử Thần căn bản không phải thần minh dưới trướng Thiên đạo.
Nếu như con đoán không lầm, Tử Thần ắt hẳn xuất thân từ Thái Cổ Minh Giới.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
“Thái Cổ Minh Giới? Nếu như đúng thật là Thái Cổ Minh Giới, vậy tại sao Âm Ti lại chưa có động tĩnh gì hết?”“Ma đạo quyết chiến với Âm Sơn, Âm Ti chắc hẳn sẽ không ngồi yên rồi bỏ qua cơ hội để làm ngư ông đắc lợi này.
Lý do vì sao không hề có bất kỳ động tĩnh truyền ra bên ngoài, con nghĩ, khả năng lớn nhất chính là toàn quân Âm Ti đã bị Ma đạo tiêu diệt rồi.
”“Làm sao có thể chứ!” Cung chủ Dao Trì hoảng hốt hét lên.
“Thời đại Mạt pháp Quỷ Đế sẽ không xuất hiện, Âm Ti vẫn còn bị kìm hãm bởi thảm họa Huyết Hải Phù Đồ, chiến tướng có thể điều động căn bản đã không nhiều.
Với uy lực Tử Thần hiện nay của Lâm Thùy Họa, lại thêm sự phản bội trơ tráo của Ám Ảnh Du Hiệp Bắc Minh Tú, dưới tình cảnh mà Quỷ Đế không thể xuất đầu lộ diện, Âm Ti bất luận phái ra bao nhiêu binh sĩ đến Âm Sơn đều chỉ có con đường chết.
”“Ta hiểu rồi, xem ra Đồ Sơn công tử lần này khó thoát khỏi tử nạn.
” Cung chủ Dao Trì nói.
“Không sai, Ma đạo chỉ đến có bảy người, nhìn bề ngoài thì ít ỏi nhưng lại không phải kẻ dễ dàng chịu áp bức.
Không chỉ mỗi mình Lâm Thùy Họa kia đáng gờm, Cốt Cung trong tay cô bé đứng cạnh Tạ Lan kia, trong thời đại Mạt pháp sợ rằng chẳng có mấy ai đỡ nổi đâu.
”Người khác có thể không cảm nhận được sức mạnh của A Lê, nhưng mà Mộ Dung Nguyên Duệ sở hữu chiến thần chi đạo, có thể dò xét thiên cơ, dù không cần giao đấu với nhau cũng đủ khả năng phán đoán ra chiến lực của đối thủ.
“Vậy Tạ Lan đó đang ở cảnh giới gì?”“Cái này thì phải đi hỏi Tạ Lưu Vân, hắn ắt hẳn đã lãnh giáo huấn từ chỗ Tạ Lan rồi.
”“Cũng may Ma đạo Sát Phá Lang mệnh bàn đã bị phá hủy, nếu không Ma đạo đúng là có khả năng tái hiện sự kiện Vạn Tiên Lai Triều năm đó rồi.
” Cung chủ Dao Trì thở dài nói.
“Khương Tuyết Dương ngã xuống là sự thật không thể chối cãi, chỉ cần đợi thời đại Mạt pháp kết thúc, Ma đạo sẽ ngay lập tức bị vạch trần.
Còn bây giờ, cứ để Ma đạo điên cuồng kiêu ngạo một thời gian đi.
Truyền mệnh lệnh của ta sau khi thâm nhập vào Quy Khư tuyệt đối không được vô cớ gây xích mích với bảy người phe Ma đạo, nếu không tất cả hậu quả phải tự gánh chịu.
”Không giống Nhân đạo, Tạ Lưu Vân không thể kiểm soát các thế lực lớn trong Nhân đạo, nhưng Tiên đạo chỉ duy nhất Mộ Dung Nguyên Duệ có quyền sai khiến kẻ khác.
Chỉ vì, Mộ Dung Nguyên Duệ do chính bổn tôn Cửu Thiên Huyền Nữ niết bàn chuyển sinh.
Chiến thần có danh tiếng hiển hách tại Thiên giới, đạo Chiến Thần vốn dĩ chỉ thua dưới tay bá thể của Ngọc Hoàng Tiên đạo.