Nguyệt Thần Chi Tiễn của A Lê có sức mạnh vô hạn tiệm cận với Thiên Tôn, trong thời đại Mạt Pháp, không có nhiều người có thể tiếp được mũi tên của cô bé.
Mũi tên sắt đen rời khỏi dây cung, gây ra một tiếng nổ vang trong không khí.
Khoảng không như bị phá vỡ, không ai có thể xác định quỹ đạo của mũi tên.
Nhìn thấy sức mạnh trong mũi tên của A Lê, động chủ Ngũ Nhạc, Tề Tề đã thay đổi sắc mặt.
Họ chỉ nhìn thấy Đao Tử Thần của Thùy Họa mà quên rằng Ma đạo còn có sáu người khác.
Họ không thể tiếp được mũi tên của A Lê, đừng nói đến bọn họ, ngay cả Tạ Lưu Vân cũng phải dùng đủ mọi cách để chặn nó lại.
"Mũi tên của A Lê thật là đáng sợ, ai lại có thể ngờ rằng có một cung thủ thiên phú được giấu ở Bí cảnh tuyết vực, nếu thu nhận vào Tiên đạo chúng ta thì tiền đồ vô hạn.
" Dao Trì cung chủ nói.
“Mỗi người đều có vận mệnh của mình, A Lê chính là cơ duyên của Tạ Lan, cho dù chúng ta có đi đến Bí cảnh tuyết vực, thì cũng không thể mang A Lê ra được.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
"Đáng tiếc, cho dù mũi tên của A Lê mạnh đến đâu cũng không thể ngăn cản được thanh Kiếm Thiên Ngoại này.
""Không sai.
Nếu hắn đã đến chỗ này, thì Ma Đạo Tổ Sư Tạ Lan, không thể không cúi đầu.
"Trong khi cả hai đang nói chuyện, mũi tên của A Lê xé toạc không trung và va chạm trực diện với Thần Kiếm.
Nguyệt Thần Chi Tiễn mang danh sức mạnh vô song, chỉ nhanh mới phá được đã bị thanh kiếm thần thánh của Lữ Thuần Dương chia thành hai nửa như chẻ tre, cơ hồ không hề phí chút sức nào.
A Lê nghiến răng, liên tiếp bắn ra tám mũi tên, mũi tên sau càng nhanh hơn mũi tên trước.
Điều đáng kinh ngạc là với khả năng của A Lê, nhưng tất cả chín mũi tên bắn liên tiếp đều bị gãy, mà thế của Thần Kiếm lại không bị gián đoạn chút nào.
Điều này cho thấy Thần Kiếm có hiệu quả nghiền nát đối với Nguyệt Thần Chi Tiễn của A Lê.
Thấy vậy, Thùy Họa muốn rút đao nghênh đón, nhưng đã bị tôi ngăn lại.
"Không cần, em cản không được kiếm của hắn đâu.
" Tôi nói.
"Anh biết người này là ai sao?" Thùy Họa hỏi.
"Thần Kiếm Miểu Miểu, Ma Kiếm Thao Thao, Quỷ Kiếm U U.
Tức là thần kiếm nhỏ bé, ma kiếm ngập tràn, quỷ kiếm u tối.
Nếu như anh đoán không lầm, người tới hẳn là Kiếm Tiên Lữ Thuần Dương.
"“A Lê sẽ không sao chứ?” Kiêm Hà lo lắng hỏi.
"Không đâu.
Kiếm Tiên Lữ Thuần Dương kiêu ngạo cỡ nào cơ chứ, vài người của Ma đạo chúng ta sẽ được ông ta coi trọng sao.
"Tôi đoán ra được, thì đương nhiên Tạ Lưu Vân cũng đoán được.
Mấy trăm vạn đại quân của Nhân đạo đứng trên lưng con cá voi khổng lồ nghiêm trang nhìn trời, kể cả đại quân Ngũ Nhạc đang vây lấy chúng tôi cũng đều tỏ ra ngưỡng mộ, biểu cảm chăm chú chờ đợi.
Tên của người, bóng của cây, ba ngàn năm mạt pháp không thể che đậy tài năng sắc sảo của thanh kiếm Thuần Dương.
Đạo Tàng từng nhận xét rằng nếu Kiếm Tiên Lữ Thuần Dương sớm tham gia vào trận chiến phong thần, thì người chiến thắng cuối cùng có thể sẽ không phải là Tiên đạo nữa.
Ngay cả chủ thần của Tiên đạo lôi chủ Đẩu Mẫu Nguyên Quân cũng từng nói rằng thành tựu trong tương lai của Lữ Thuần Dương chắc chắn không thua kém cô, ông ta chính là tướng sát phạt tiềm năng nhất của Nhân đạo sau thời đại Mạt Pháp.
Cuối cùng, Thần Kiếm từ trên trời đáp xuống, phớt lờ đi sự tồn tại của A Lê, bay qua bên cạnh cô bé, rồi đâm thẳng xuống nước.
Sau khi Thần Kiếm xuống nước, một luồng kiếm khí hùng vĩ và vô tận trực tiếp phun ra từ mặt nước.
Lấy thần kiếm làm trung tâm, hình thành nên một vùng hải vực có đường kính một trăm trượng.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người ở vùng biển này đều nhanh chóng bay người rút lui rời đi, Kiếm Tiên đã tới, tiếp tục trận chiến giữa Ma đạo và Ngũ nhạc thì cũng không ý nghĩa gì nữa.
Ngạo Phong dẫn A Lê trốn về phía xa, còn tôi, Thùy Họa, Kiêm Hà, Ngân Hồ và Sát Thần cũng tránh xa biển kiếm được hóa thành từ Thần Kiếm.
Ban đầu mặt biển yên tĩnh, không có gì dị thường, một lúc sau, trên mặt biển sóng nước bắt đầu lay động, run rẩy.
Dường như có một sức mạnh vô tận và đáng sợ dưới nước biển, đây là biển kiếm thực sự, hoàn toàn khác với cấp bậc biển kiếm vô hình mà tôi đã dùng kiếm khí hóa thành.
Với một tiếng nổ lớn, biển kiếm nổ tung.
Sóng ầm ầm tựa như một con rồng nước lao thẳng lên trời.
Một bức màn nước ngoạn mục được hình thành, trực tiếp nối liền biển và bầu trời.
Sóng to dữ dội, biển rộng vô tận, khó mà phân biệt đâu là biển, đâu là trời.
Không ai nói gì, mọi người có mặt tại hiện trường đều bị sốc.
Cảnh tượng chấn động lòng người trước mắt mới chỉ là uy lực của một kiếm trong vạn kiếm quy tông, nếu đồng loạt phát cả ra, có lẽ sẽ thực sự có uy lực hủy thiên diệt địa.
Đã nhiều năm trôi qua kể từ đó, tôi không bao giờ quên được cú sốc trong lòng mình khi ấy.
Tôi thậm chí còn muốn cảm ơn ông ta, vì ông ta đã khiến tôi thực sự biết được sự vĩ đại của kiếm, thực sự nhận ra rằng kiếm đạo không có giới hạn và cũng không bao giờ kết thúc.
Khi màn nước rút đi, nước biển yên tĩnh trở lại, bầu trời lại trở nên quang đãng, một nam tử tuấn mỹ trong bộ y phục màu trắng phấp phới từ trên trời đáp xuống.
Ông ta là người đã tạo ra biển kiếm, Kiếm Tiên của Nhân đạo, Lữ Thuần Dương.
Khi nó rơi xuống cách mặt biển khoảng mười trượng, Lữ Thuần Dương tùy ý phất tay một cái, thanh ngọc kiếm trắng tinh lập tức bay vào tay, ông ấy cất vào bao kiếm sau lưng.