Sau khi cất kiếm, Lữ Thuần Dương xác định khí tức của tôi rồi từng bước tiến về phía tôi.
Đi đến rõ ràng là một người, nhưng cho tôi cảm giác rằng đó lại là một thanh kiếm.
Sát khí trong thanh kiếm vượt quá ngưỡng chịu đựng của tôi, lưỡi kiếm sắc bén làm tôi đau cả mắt, nước mắt cứ chảy ra không thể kiểm soát được.
Thấy tôi rơi lệ, Thùy Họa đứng chắn trước mặt tôi.
Bây giờ sát khí của Lữ Thuần Dương càng trở nên mãnh liệt hơn, thân thể Tử Thần bắt đầu run rẩy, chỉ chống cự được trong giây lát đã có dấu hiệu hư hóa niết bàn.
"Thùy Họa, em đừng lo cho anh.
"Nói xong, tôi từ phía sau Thùy Họa bước ra, một mình đối mặt với sát khí của Lữ Thuần Dương.
Thân thể Tử Thần của Thùy Họa đã không thể chống lại, thì cơ thể của tôi thậm chí còn khó mà chịu đựng được.
Tim ma đập như trống, trong đôi mắt không chỉ có nước mắt chảy ra mà còn có máu, tiếp đó đó là cả thất khiếu đều đồng loạt rỉ máu.
Cơ thể mềm oặt như một chùm bông gòn vậy, bị sát khí phát từ người kiếm hợp nhất của Lữ Thuần Dương đâm đầy thương tích.
Ông ta thực sự không có ý định giết tôi, mà chỉ muốn tôi đầu hàng.
Tôi là Ma Đạo Tổ Sư, chỉ cần tôi nguyện ý cúi đầu trước ông ta, thì tương đương với việc toàn bộ Ma đạo đều chịu quy phục Nhân đạo.
"Ta sẽ không giết ngươi.
" Lữ Thuần Dương nhàn nhạt nói, tiếp tục đi về phía trước.
"Ta biết ngươi sẽ không, thời đại Mạt Pháp còn chưa kết thúc, nếu bổn tôn ngươi ra tay giết ta, Thiên Đạo sẽ không tha cho ngươi.
" Tôi nghiến răng nghiến lợi nói.
"Thiên đạo đang tiến vào kiếp nạn, có một số việc chỉ cần đừng làm quá, thì cũng sẽ không quản.
Ví dụ như hủy đi tu vi của ngươi, giống việc vợ ngươi làm đối với Đồ Sơn Công Tử vậy.
" ".
" Tôi im lặng.
Hủy đi tu vi của tôi đối với ông ta mà nói là chuyện rất dễ dàng, cho dù cả bảy người bên Ma đạo tôi đồng loạt tấn công cũng không ngăn được ông ta.
"Ngươi không cần trông đợi gì ở vợ chồng Khổng Tuyên tới cứu ngươi nữa, lúc ta tới đây thì Nhân Đạo Thiên Tôn đã phong tỏa trời đất nơi này.
Vợ chồng Khổng Tuyên không tới được, Phong Thập Bát cũng không.
" Lữ Thuần Dương nói.
"Vậy nên, Nhân đạo các ngươi là cố ý muốn ở phế tích Quy Khư làm nhục Ma đạo ta sao?""Tạ Lưu Vân nói không sai, nếu đã làm sai thì nhất định phải trả giá, có trách thì trách Phá Quân Chi Tướng của Ma đạo các ngươi quả thật quá kiêu căng rồi.
"Nói đến đây, Lữ Thuần Dương chỉ cách tôi mười trượng cuối cùng.
Đi về phía trước, mỗi bước đi đều có thể làm tổn thương nặng nề lên thần hồn tôi.
Than ôi Ma đạo tôi đến cùng thì cũng im hơi lặng tiếng quá lâu, mà người tới thực lực lại quá kinh khủng.
Lữ Thuần Dương là người có sức chiến đấu hàng đầu Nhân loại, ngoại trừ Nhân Đạo Tổ Sư Đạo Đức Thiên Tôn và Cửu Thiên Lôi Chủ Đẩu Mẫu Nguyên Quân ra, ông ta là người có sức chiến đấu mạnh nhất.
Ông ta đến rồi, Ma đạo không ai có thể ngăn cản, bởi vì hai người có chiến lựuc mạnh nhất trong Ma đạo tôi đã đồng quy cùng với trời đất.
Đỉnh cao của Ma Đạo Tổ Sư có thể đấu với Thập Nhị Chí Tôn Thiên Tôn, Phá Quân Thiên Tôn có thể đấu với Đạo Tổ.
Thất Thải Minh Vương Khổng Tuyên Thiên Tôn tuy có sức mạnh để chống lại Lữ Thuần Dương, nhưng ông ấy đã bị quá nhiều thiên tôn của Nhân đạo vây lấy, nên không thể đến đây được.
Tình hình như vậy, thì tôi chỉ có hai lựa chọn: hoặc tu vi của tôi bị hủy hoại, hoặc tôi cúi đầu nhận lỗi.
"Nếu ngươi phá hủy tu vi của ta, Ma đạo sẽ không vào Quy Khư nữa.
" Tôi nói.
"Cơ duyên của phế tích Quy Khư có lớn đến đâu, cũng không lớn bằng mặt mũi của Nhân đạo.
Không có Ma đạo can thiệp, Nhân đạo của ta chẳng qua chỉ là hy sinh thêm vài người.
"“Động tay đi.
”Sau khi nói xong, tôi từ bỏ sự phản kháng và để Lữ Thuần Dương tùy ý hủy đi huyền quan của tôi.
Mặc dù biết rằng còn có những mảnh thần niệm của Khương Tuyết Dương trong đó, nhưng tôi không thể làm gì được nữa, bởi vì nếu cô ấy còn sống, cũng sẽ không cho phép tôi cúi đầu.
Đạo môn lấy thực lực làm trọng, không có đạo lý nào để bàn cả.
Tôi chỉ hy vọng rằng sau khi ông ta phá hủy huyền quan của tôi, sẽ không làm khó những người khác trong Ma đạo tôi.
“Giơ cao đánh khẽ.
”Ngay khi Lữ Thuần Dương chuẩn bị ra tay, Mộ Dung Nguyên Duệ đã bay tới.
"Phúc sinh vô lượng thiên tôn, gặp qua Chiến Thần Huyền Nữ.
" Lữ Thuần Dương gập người hành lễ với tư cách vãn bối.
Xét về tu vi, ông ta không biết cao hơn Mộ Dung bao nhiêu lần, nhưng xét về tư chất, sư phụ Hỏa Long Chân Nhân của ông ta khi gặp Cửu Thiên Huyền Nữ cũng phải xưng mình là vãn bối.
Mộ Dung Nguyên Duệ khẽ gật đầu với Lữ Thuần Dương, sau đó quay sang tôi và nói: "Tại sao ngươi không chịu cúi đầu?"“Có một số việc ta thà chết chứ không làm.
” Tôi đáp.
Mộ Dung Nguyên Duệ nhìn tôi thật sâu, sau một lúc im lặng quay qua nói với Lữ Thuần Dương: "Kiếm Tiên Thuần Dương, phế tích Quy Khư không có Ma đạo là điều không thể được, Nhân đạo các người sẵn sàng hy sinh, nhưng đừng kéo Tiên đạo ta vào rắc rối.
""Vậy thì, ý của Huyền Nữ là?" Lữ Thuần Dương trầm giọng hỏi.
“Tạ Lan, ta bảo lưu lại.
”"Đây là ý của Tiên đạo hay là ý của một mình ngươi?" Lữ Thuần Dương sắc mặt thay đổi đôi chút, thái độ Mộ Dung Nguyên Duệ không như ông ta mong đợi.
"Ý của ta, cũng đại biểu cho toàn bộ Tiên đạo!"