Pháp thân Li Hỏa trong tay cầm pháp kiếm còn chưa kịp triệu hồi Long Tức Thuật, đã bị kiếm khí của ông ta đánh tan rã, tiêu tan trong không khí như pháo hoa sau khi nở rộ.
Kiếm khí thế như chẻ tre, pháp thân Canh Kim áo trắng cũng không thể ngăn cản dù chỉ một chút.
Đây là hiệu quả nghiền nát đến từ vị thế của kẻ trên, sự công kích của kiếm khí ở cự ly gần như vậy, một Mộ Dung Nguyên vẫn chưa hoàn thiện Chiến Thần chi đạo thì rất khó để chịu được một kích.
Ba pháp thân trong nháy mắt bị vỡ nát, trực tiếp đả thương đến thần hồn của Mộ Dung Nguyên Duệ, lúc này kiếm khí của Lữ Thuần Dương đã đột phá vào trong thân thể bổn tôn của cô ấy.
Lữ Thuần Dương có kiêu ngạo đến đâu cũng không dám giết Mộ Dung Nguyên Duệ, cổ tay vung một cái, kiếm khí chuyển từ đâm thẳng đi chệch xuống vùng bụng dưới của Mộ Dung Nguyên Duệ.
Thần thể của Mộ Dung Nguyên Duệ cũng khó có thể chống cự, lập tức bị kiếm khí đánh bay, trong không trung phun ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ đạo bào.
Bây giờ không có ai ở trước mặt tôi, Lữ Thuần Dương tiến lên một bước, đưa một ngón tay điểm vào huyệt Thần Đình trên trán tôi.
Đúng vào lúc này, từ trên trời truyền đến một đạo thần niệm khí thế, sau đó là thần uy vô tận từ Cửu Thiên tuôn xuống.
Trong giữa thần uy, chúng sao tỏa sáng, tử khí hồng hoang che lấp trời đất.
Thần niệm này vừa xuất hiện, lập tức khóa chặt toàn khí tức của Lữ Thuần Dương, với sức mạnh của ông ta cũng không thoát ra được, ngón tay đang lơ lửng trên huyệt Thần Đình của tôi đột ngột dừng lại, không ấn xuống được nữa.
Lữ Thuần Dương trong lòng biết rõ chuyện này không thể tiếp tục được nữa, bay người lên không trung, đón tiếp vị đến từ Cửu Thiên kia.
Sau khi thoát khỏi sự khống chế thần niệm của ông ta, Thùy Họa đã dịch chuyển tức thời đến ôm lấy Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn chưa rơi hoàn toàn xuống biển quay trở lại.
Thùy Họa anh tuấn uy vũ, sau khi Mộ Dung Nguyên Duệ bị thương lại lộ ra vẻ yếu ớt của nữ tử, cái ôm của hai người thật khiến người khác mơ tưởng vô ngần.
Kẻ thù truyền kiếp ba ngàn năm, ai ngờ giữa bọn họ còn có thể tiếp xúc thân thể như vậy.
Mộ Dung Nguyên Duệ bị ôm vừa xấu hổ vừa khó chịu, sau khi ổn định cơ thể, thì muốn lập tức thoát khỏi vòng tay của Thùy Họa.
Không ngờ, Thùy Họa ôm Mộ Dung Nguyên Duệ chặt đến mức không thoát ra được, khuôn mặt trắng ngọc đỏ đến mức giống như đang rỉ máu, trong cơn thịnh nộ lại phun ra một ngụm máu tươi.
Thấy cô ấy nôn ra máu, Thùy Họa mỉm cười để cô ấy đi.
“Thế nào, cảm thấy đau lòng cho cô ấy sao?” Thùy Họa thần niệm truyền âm với tôi từ sâu trong tim.
"Cô ấy đã cứu mạng anh, em không nên làm vậy với cô ấy.
""Cứu mạng anh cũng chính là cứu mạng em, nếu như chiến trường gặp nhau, em sẽ tha chết cho cô ấy ba lần.
Nhưng nếu cô ấy dám cùng em giành chồng, nhất định sẽ giết không tha.
"“Anh và cô ấy không có gì cả.
”"Ha ha, anh và cô ấy không có gì thì sao lại ngăn đại đạo của cô ấy được? Tạ Lan, có một số chuyện em không hỏi, không có nghĩa là em không biết, anh tự liệu lấy mà làm.
"Người đến từ Cửu Thiên tôn quý vô song, tuy biết Thiên Tôn Tiên đạo sẽ không trơ mắt nhìn Mộ Dung Nguyên Duệ chịu nhục, nhưng không ai có thể ngờ được rằng người đến lại là ông ta.
Trên lưng Long Quy, thần sắc tất cả đệ tử Tiên Đạo đều nghiêm trang nhìn lên trời, một vài đệ tử cấp thấp thậm chí còn quỳ rạp xuống đất.
Không chỉ mỗi Tiên đạo, mà Nhân đạo cũng thế.
Vị chủ nhân này không chỉ ở Tiên đạo địa vị tôn quý, còn là một trong những vị thần tối cao của tam giới.
Thậm chí những chú ngữ, phù lục ghi chép trong Đạo Tàng, có khoảng một phần mười phải phụng tên húy ông ấy mới có được thần thông.
Trước khi bổn tôn kịp xuất hiện, đã ngay lập tức tước đi tất cả ánh hào quang của Kiếm Tiên Lữ Thuần Dương.
Chúng sao tỏa sáng, Tử Vi tôn quý nhất.
"Phúc sinh vô lượng thiên tôn, đệ tử Lữ Thuần Dương bái kiến Tử Vi Đại Đế.
" Lữ Thuần Dương cung kính nói.
"Ngươi quả thật là to gan lớn mật, đến cả Cửu Thiên Huyền Nữ cũng dám đả thương.
"“Chiến thần Huyền Nữ kiên quyết ngăn cản đệ tử phế bỏ tu vi của Tạ Lan, đệ tử chỉ là bất đắc dĩ mới phải ra tay.
” Lữ Thuần Dương nói.
"Dừng tay đi, huyền quan của Tạ Lan không thể phá.
" Tử Vi Đại Đế nói.
"Mệnh bàn Sát Phá Lang đã bị phá vỡ, Ma đạo chỉ còn là một con cờ phế, giữ lại Tạ Lan thì có ích gì?""Tóm lại, giờ ta đã đến đây, thì không cho phép ngươi đụng vào Tạ Lan nữa.
Ngoài ra, Quy Khư cơ duyên lớn hơn ngươi tưởng rất nhiều, không có Ma đạo trợ giúp, hai nhà chúng ta đã định sẵn là trở về tay không.
”"Đa tạ Tử Vi Đại Đế chỉ giáo, đệ tử lập tức trở về Hàm Cốc Quan.
""Chừng nào gặp được lão Đạo Đức Thiên Tôn, thì nhớ thay ta nói với ông ta rằng lần sau có chuyện như vậy xảy ra nữa, thì bảo ông ta tự mình giải quyết.
Trước khi thời đại Mạt Pháp kết thúc, Tiên đạo sẽ không can thiệp vào việc của Nhân gian nữa.
"Sau khi nói xong, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế biến thành một tử khí hồng hoang quay trở lại Thiên Đình.
Sau khi ông ta rời đi, Lữ Thuần Dương sửng sốt trong giây lát, gửi một đoạn thần niệm truyền âm cho Tạ Lưu Vân, tiếp đó ngự kiếm bay về phía tây Hàm Cốc Quan.