Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 491 - Chương 491: Chiến Tướng Cốt Khô (1).

Chương 491: Chiến Tướng Cốt Khô (1).

Cao Nguyên Chết Chóc là trung tâm của vạn tộc cổ chiến trường, nơi đây đã ngưng tụ ra vô số hung hồn cường đại, oán niệm sâu nặng vô cùng.

Nơi cao nguyên này, phần lớn được bao phủ bởi lớp xương trắng, trông như một ngon núi xương vậy.

Thế nhưng phần bên ngoài cao nguyên lại vô cùng yên ả, chỉ cần không đi lên cao nguyên, sẽ không bị hung hồn công kích.

Trên bia đá đã giải thích ý nghĩa tồn tại của Cao Nguyên Chết Chóc, cũng giải thích cho biểu tượng của Anh Hùng Chi Kiếm, chỉ có người rút được thanh kiếm mới có thể dẫn dắt tộc nhân bước lên Anh Hùng Chi Lộ, quay trở về thế giới bên ngoài, nếu không sẽ vĩnh viễn bị giam trong Quy Khư.

Quy Khư là một lồng giam, mà cái gọi là thế giới hồng hoang chỉ là bộ phận bị tách biệt từ thế giới bên ngoài, quê hương cố thổ không ở Quy Khư, mà gốc rễ của họ cũng không ở Quy Khư.

Nên dù vạn tộc hồng hoang đã sinh sống vạn năm ở Quy Khư, nhưng họ vẫn không xem nơi đây như là quê nhà của họ.

Về phần hồng hoang bị Thiên đạo tách biệt như thế nào, lại bị Quy Khư thôn phệ như thế nào, hay Quy Khư là gì, những bí ẩn này cũng không ai biết đến.

Bởi vì khi những điều này xảy ra, thì Thiên đạo đã che khuất thiên cơ.

Cao Nguyên Chết Chóc là trung tâm của vạn tộc cổ chiến trường, là con đường duy nhất để chúng tôi đi đến đại lục hồng hoang.

Ở mặt khác của Cao Nguyên Chết Chóc, còn có vô số hung hồn, mà trên Núi Xương của cả Cao Nguyên Chết Chóc này, hung hồn lại càng nhiều hơn, càng cường đại hơn nữa.

Nếu muốn đại quân của Nhân, Tiên hai đạo đi qua an toàn, ắt sẽ phải dấy lên một trận huyết chiến.

Ngay cả khi chúng tôi không đánh chủ ý lên thanh Anh Hùng Chi Kiếm đi nữa, chỉ cần chúng tôi bước lên Cao Nguyên Chết Chóc, thì sẽ dẫn đến việc hung hồn hồng hoang tập thể vây lấy mà công kích.

Lý Tông Thịnh có một bài hát mang tên Đồi núi, lúc này đây thì Cao Nguyên Chết Chóc trở thành ngọn đồi mà chúng tôi muốn leo qua.

Khi tôi và Tạ Lưu Vân đi đến phần ngoài của Cao Nguyên Chết Chóc, đại quân Tiên đạo đã dựng trại xong xuôi tất thảy.

Đợi đến khi đại quân Nhân đạo an bài ổn thỏa, tôi cùng Tạ Lưu Vân đến gặp Mộ Dung Nguyên Duệ.

"Số lượng người đi lên Cao Nguyên Chết Chóc càng nhiều, thì sự phản phệ của vong hồn phải chịu đựng càng lớn, không thể toàn bộ đại quân đều vượt qua được, trừ phi giết sạch toàn bộ hung hồn trên Cao Nguyên Chết Chóc.

" Mộ Dung Nguyên Duệ nói.

“Mộ Dung tiên tử cùng suy nghĩ với ta, ta cũng cảm thấy, đại quân không cần thiết phải tiến lên nữa.

Vào hồng hoang cũng chỉ vì muốn tìm cơ duyên bí ẩn, không phải để chinh phục thế giới hồng hoang đã thất lạc.

Huống chi, lực lượng chiến đấu tinh nhuệ nhất của đại lục hồng hoang đều chôn vùi trong vạn tộc cổ chiến trường này, cũng không cần đại quân tiếp tục đi theo nữa.

” Tạ Lưu Vân nói.

Ý tứ của hai nhà này rất rõ ràng, đại quân dừng lại ở trước Cao Nguyên Chết Chóc, chỉ dẫn theo một số cao thủ đỉnh cao lên đỉnh mà thôi.

Ở mặt bên này của Cao Nguyên Chết Chóc do kề sát với quảng trường của Vân Mộng Trạch và Anh Hùng Chi Lộ, mới có nhiều tàn dư hung hồn đến vậy, mà ở mặt bên kia thì không nhiều nguy hiểm như thế.

Nhưng bản thân Cao Nguyên Chết Chóc đã là sự tồn tại nguy hiểm nhất trong vạn tộc cổ chiến trường rồi, những anh hùng Nhân tộc ban sơ chiến tử vì Anh Hùng Chi Kiếm, mỗi người bọn họ đều là vinh quang của bộ tộc.

Bất luận là Vương Giả hay Thần Chi ngũ tộc, không một người nào không là siêu cấp cường giả thời hồng hoang Quy Khư, thậm chí còn có thể xuất hiện sức mạnh chiến đấu cấp độ Đạo Tổ nữa.

Hung thú mạnh đến đâu đi nữa cũng không thể đại biểu cho hồng hoang, có thể đại biểu cho hồng hoang chính là anh hùng Nhân tộc.

Hơn nữa, Cao Nguyên Chết Chóc cũng có quy tắc của riêng nó, càng nhiều người thì sẽ dẫn đến phản phệ càng mạnh, lúc này người nhiều sẽ trở thành chuyện xấu, kém xa so với một đội nhóm ưu tú.

Tại thời điểm này, chuyện cộng tác chiến đấu giữa Ma đạo và Nhân, Tiên hai đạo đã cơ bản hoàn thành một nửa, chỉ cần vượt qua Cao Nguyên Chết Chóc thì đường chia hai lối, ai đi đường đấy rồi.

Hai nhà bọn họ dẫn người như thế nào cũng không liên quan gì đến Ma đạo, dù sao Ma đạo chúng tôi cũng chỉ có bảy người.

Hơn nữa, Ma đạo của chúng tôi không lợi hại bằng Nhân, Tiên hai đạo, luận lực chiến đỉnh cao thì cũng không sợ bọn họ chèn ép.

Lúc này, cứ mặc cho Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ trả giá với nhau, Ma đạo chúng tôi chỉ việc ngồi một bên chờ kết quả.

“Tạ Lan, anh có ý nghĩ gì về Anh Hùng Chi Kiếm?” Thùy Họa thông qua thần niệm truyền âm mà hỏi tôi.

“Có.

” Tôi gật gật đầu trả lời cô ấy bằng thần niệm truyền âm.

“Anh muốn có được thanh kiếm đó?”“Ừ, từ lần đầu tiên anh nhìn thấy thanh kiếm, trong lòng anh luôn có một giọng nói thôi thúc anh, bất luận thế nào cũng phải có được nó.

”"Anh có ý nghĩ này là đúng rồi, em nghi ngờ thanh kiếm này chính là Ma Đạo Tổ Sư lưu lại cho anh trong cơ duyên Quy Khư.

"“Ma Đạo Tổ Sư?”"Có một vấn đề hẳn là anh có thể nghĩ tới, Ma Đạo Tổ Sư đã đánh bại cả người gác cổng, cũng có thể đem đảo Kim Ngao thu vào huyền quan và mang ra ngoài, tại sao lại không lấy cả Anh Hùng Chi Kiếm chứ?" Thùy Họa hỏi.

"Ma Đạo Tổ Sư làm sao có thể tính toán được anh sẽ trở lại Quy Khư, huống chi ông ấy làm sao có thể cam đoan rằng anh nhất định có được Anh Hùng Chi Kiếm?""Ha ha, không lấy được Anh Hùng Chi Kiếm, anh cũng không xứng làm Ma Đạo Tổ Sư.

Tạ Lan, anh cứ yên tâm đi, mặc kệ Nhân, Tiên hai đạo dẫn tới bao nhiêu người, cho dù em phải liều mạng niết bàn lần nữa, thì cũng sẽ giúp anh lấy được Anh Hùng Chi Kiếm.

"Bên tôi và Thùy Họa vừa dùng thần niệm truyền âm xong, thì Nhân, Tiên hai đạo bên này cũng thảo luận ra được kết quả.

Không bên nào chịu nhượng bộ, mỗi bên đều mang theo năm mươi cao thủ đỉnh cao.

Về phần tại sao lại là năm mươi người, một là để phòng ngừa tai nạn ngoài ý muốn sau khi tiến vào hồng hoang, hai là để trấn áp bảy người Ma đạo chúng tôi.

Theo sức mạnh chiến đấu mà Thùy Họa và A Lê thể hiện ra, Nhân, Tiên hai đạo dưới tình huống số lượng người ngang nhau thì không có cơ hội chiến thắng nào cả.

Năm mươi cao thủ đỉnh cao của nửa bước thiên tôn, có thể vững vàng trấn áp bảy người Ma đạo.

Bình Luận (0)
Comment