Khương Tuyết Dương không chịu cho tôi một câu trả lời chính xác, chỉ nhắc tới vấn đề của tôi.
Chẳng qua cô ấy đã nói phải đợi khi tôi chứng thiên tôn mới có cơ hội giúp cô ấy ngưng thần, vậy tôi yên tâm chờ đợi là ổn rồi.
Tiếp theo đó, tôi kể cho cô ấy nghe chuyến đi đến Quy Khư và kiếm Anh Hùng.
“Tạ Lan, kiếm Anh Hùng quả thực là cơ hội của Ma Đạo Tổ Sư dành cho cậu.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Tôi biết rồi, nhưng mà chỉ dựa vào hai người tôi và Thùy Họa không thể rút được kiếm Anh Hùng.
” Tôi nói.
“Kiếm Anh Hùng cần mượn lực Sát Phá Lang tam phương tứ chính, thức thần của cậu quay về thì mở thần đình, tôi dùng mệnh cách Tham Lang giúp hai người.
Mau đi đi, thời gian nguy cấp lắm rồi.
”“Được.
”Thức thần quay về thể xác, lập tức bị ý chí hung hồn ở vạn tộc chiến trường nguyền rủa, đau đớn tận xương tủy.
Tôi mở to hai mắt, vừa hay bắt gặp ánh mắt của Thùy Họa đang nhìn tôi, tôi gật đầu, bắt đầu ngưng thần mở huyệt thần đình.
Lúc này đây, không chỉ sức mạnh nguyền chú của ý chí hung hồn càng lúc càng trở nên đáng sợ, đám âm thân hung hồn cũng lần lượt ồ ạt leo lên cao nguyên Chết Chóc, khoảng cách giữa chúng và chúng tôi ngày một gần hơn.
Người của hai đạo Tiên Nhân hoảng sợ tột độ, nhưng dưới sự bảo vệ của nữ chiến tướng Hình Thiên, bọn họ không dám làm gì chúng tôi.
Có lẽ bọn họ liên thủ có thể giết nữ chiến tướng tộc Hình Thiên, nhưng một khi bọn họ phá hoại việc tôi rút kiếm Anh Hùng, thì ngay sau đó sẽ bị Thùy Họa truy sát đuổi tận giết tuyệt.
Thùy Họa bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành thiên tôn, vạn tộc cổ chiến trường lại là chiến trường phù hợp với cô ấy nhất.
Mệnh cách và khí độ đều như nhau, chỉ tồn tại trong bóng tối sâu thẳm, không thể nhìn thấy cũng không thể cảm nhận được.
Tôi không biết Khương Tuyết Dương làm cách nào giúp chúng tôi sử dụng sức mạnh mệnh bàn, đến tận khi thần sắc của Thùy Họa chấn động, ngọn lửa rực cháy trong đôi mắt màu xanh bùng lên dữ dội.
“Cô ấy đến rồi.
” Thùy Họa dùng thần niệm truyền âm cho tôi.
“Đang ở đâu?”“Ở ngay trên tay em, Tạ Lan, hiện giờ tay của ba người chúng ta liên kết với nhau, anh chuẩn bị rút kiếm đi.
”“Ừ.
”Tôi gật đầu hít sâu một hơi, cảm nhận lực lượng dồi dào vô tận thức tỉnh từ sâu trong linh hồn tôi.
Cảm giác này tôi đã trải qua một lần, lúc chúng tôi phá vỡ pháp trận thủ hộ tứ hung ở núi Thái Âm, đã sử dụng công lực của Sát Phá Lang tam phương tứ chính, cảm giác bây giờ như gợi lại khoảnh khắc ấy.
Mọi chuyện không thể nghịch chuyển, chỉ cần ba người chúng tôi đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể thành công.
Những hung hồn ở nơi đây tuy rằng khó đối phó, dưới uy áp Tử Thần vô song của Thùy Họa, kẻ nào cũng không thể ngăn cản được công kích của mệnh bàn.
Răng rắc, một tiếng vỡ vụn vang lên.
Khó lòng mà tra xét.
Tiếp tục vang lên một tiếng vỡ vụn, tiếng xương gãy như đậu nổ vang vọng dày đặc như mưa phùn.
Cao nguyên Chết Chóc bắt đầu chấn động dữ dội.
Những hung hồn còn mang vọng tưởng leo lên đỉnh đồi, đồng loạt dừng lại, rồi lộ ra thần sắc vô cùng oán hận.
Không chỉ có bọn chúng, giây phút này đây, đám xương trắng nằm rạp trên mặt đất phủ đầy cao nguyên Chết Chóc cũng bắt đầu đứng dậy.
Nhìn lên đỉnh đồi cao nguyên Chết Chóc, rất nhanh từ mơ hồ chuyển sang phẫn nộ, nỗi hận không thể hóa giải.
Hung hồn và hài cốt biến dị dần dần điên cuồng leo lên phía trên, mưu đồ phá hoại việc thi pháp của tôi.
Nhưng đáng tiếc là, mệnh bàn Sát Phá Lang đã được kích hoạt.
Việc kiếm Anh Hùng sẽ được tôi rút ra đã không thể vãn hồi, không thể xoay chuyển.
Một tấc, hai tấc.
Tôi đang hứng chịu nguyền chú và phẫn nộ vô tận của bọn chúng, đồng thời từ từ rút kiếm Anh Hùng.
Kiếm này toàn thân toát lên ánh sáng tựa bầu trời và biển cả, phía trên có khắc ba loại phù văn màu kim, màu đen, và màu xanh.
Màu kim đại diện cho Thái Cổ Thần Giới, đồng thời đại diện cho Thần kiếm.
Màu đen đại diện cho Thái Cổ Ma Giới, đồng thời chính là Ma kiếm.
Màu xanh đại diện cho Thái Cổ Minh Giới, đồng thời chính là Quỷ kiếm.
Trong phù văn màu kim tràn đầy hòa bình thiêng liêng, trong phù văn màu đen phóng đại lòng tham không đáy điên cuồng, phù văn màu xanh lại chứa đựng tử ý vô tận.
Thời khắc tôi rút hết thanh kiếm ra, tôi lập tức biết được xuất xứ của thanh kiếm này.
Đây là kiếm của Thiên đạo, là chiến kiếm sử dụng lúc trận chiến Thiên đạo và Thái Cổ Thần Ma diễn ra.
Đáng tiếc, đây là một thanh kiếm gãy.
Thân kiếm chỉ còn lại hai phần ba, thiếu một phần ba mũi kiếm.
Nếu không phải kiếm gãy, tôi nghĩ Thiên đạo cũng sẽ không vứt bỏ nó.
Tôi bỗng nhiên nghĩ thông một chuyện, nguyên nhân khiến hài cốt trên cao nguyên Chết Chóc khó lòng tan biến, không phải bởi vì khi thanh kiếm Anh Hùng bị lấy đi thì bọn chúng sẽ bị giết, mà là từ trước đến nay không có ai rút được kiếm Anh Hùng.
Đó mới là oán niệm thật sự của bọn chúng.
Bởi vì nếu có người rút ra, bọn chúng sẽ ý thức được đây chẳng qua chỉ là một trò lừa bịp.
Thiên đạo lấy thanh kiếm gãy này đảm nhận hy vọng và nguyền chú, lừa gạt cả thế giới Hồng Hoang ở Quy Khư, chỉ vì chưa từng ai có thể rút nó ra, trò lừa gạt này mới không bị phát giác.
Quả nhiên, ngay khi thanh kiếm gãy đó bị rút ra, hung hồn và hài cốt trong vực sâu Hồng Lư đều đồng loạt đứng bất động.
Tiếp đó, oán niệm bùng nổ, dường như muốn xé nát cả bầu trời.
Vốn dĩ bọn chúng muốn nguyền rủa tôi, bây giờ lại đang nguyền rủa Thiên đạo!