Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 507 - Chương 507: Đạo Tổ Sấm Ngôn (1).

Chương 507: Đạo Tổ Sấm Ngôn (1).

Sau khi nghe Liễu Chi Nhung kể rõ nguồn gốc và tình hình hiện tại của Hồng Hoang ở Quy Khư, liền đến lượt tôi và Tạ Lưu Vân kể về thế giới bên ngoài và giải thích tại sao chúng tôi lại đến đây.

Tài ăn nói của tôi không bằng Tạ Lưu Vân nên chỉ ở bên cạnh nghe hắn nói.

Kiếp trước của Tạ Lưu Vân chính là quốc sư Lý Thuần Phong của thời Đại Đường, sáng tác ra Thôi Bối Đồ để luận về khí số và vận mệnh của thiên hạ, hạ bút thành văn, lời lẽ lưu loát thao thao bất tuyệt.

Bắt đầu từ lúc Hoàng Đế thống nhất Đại Hoang, nói một hơi đến tận thời đại Mạt Pháp hiện nay.

Mới đầu trưởng lão tộc Tương Liễu còn nghe say sưa, Liễu Chi Nhung còn nghe đến hai mắt lấp lánh ánh sáng, nhưng khi nghe đến việc Thiên Đạo giáng xuống ba Đạo môn để kết thúc thời đại Hỗn Loạn thì ánh sáng trong mắt họ cũng bắt đầu tắt dần đi.

Tam Đạo nhập thế, đại biểu cho việc nhân gian đã không còn Hồng Hoang nữa.

Quê hương mà họ chờ đợi bao năm qua cũng không thể quay về nữa rồi.

Trận chiến Phong Thần, Thiên Đạo, Đại Đạo, Chư Thần lại là những chuyện mà họ không cách nào lý giải được nên càng nghe thì đầu óc càng mơ hồ.

Hồng Hoang không tu đạo, chiến lực của họ chủ yếu đến từ ý chí của Thái Cổ Thần Ma được phong ấn trong cơ thể, cách tu hành của họ cũng từ đó mà sinh ra.

Theo sự suy kiệt của ý chí Thái Cổ Thần Ma trong Hồng Hoang của Quy Khư, lực chiến đấu của họ sớm đã thụt lùi, đời sau không bằng đời trước.

Ở trong Vạn Tộc Cổ Chiến Trường còn có hung hồn cấp bậc tương đương với Đạo Tổ, mà hiện tại, người có chiến lực mạnh nhất của Hồng Hoang Quy Khư cũng chỉ có thể miễn cưỡng sánh ngang Thiên Tôn, mà người này lại chỉ tồn tại trong truyền thuyết cả trăm năm nay chưa từng xuất hiện tại Hồng Hoang.

Đợi đến khi Tạ Lưu Vân nói đến việc thế giới bên ngoài chỉ riêng nhân loại thôi đã có hơn hàng tỷ người, bọn họ liền để lộ ra ánh mắt vô cùng khiếp sợ.

Ở thời đại đó của họ, Nhân tộc ở Hồng Hoang cộng lại cũng không đến hàng chục triệu người, nên việc nhân loại ngày nay đã đạt đến con số hàng tỷ hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của họ.

“Tất cả những thứ này đều do Thiên Đạo khống chế sao?” một vị trưởng lão của tộc Tương Liễu chấn kinh mà hỏi lại.

“Đúng vậy, Phụng Thiên Thừa Vận, Chúng Sinh Thuần Phục.

” Tạ Lưu Vân đáp lại“Đáng tiếc thay, đáng buồn thay.

Bao nhiêu nhân loại như vậy lại cam tâm bị Thiên Đạo lừa gạt, đến cả một người dám phản kháng cũng không có.

” vị trưởng lão đó thở dài mà nói.

Tạ Lưu Vân thoáng giật mình, hắn là người cầm cờ của Nhân Đạo đương nhiên không dám vọng ngôn chỉ trích Thiên Đạo, hắn liếc nhìn tôi một cái rồi nói: “Cũng không phải là không có ai phản kháng Thiên Đạo, chỉ là kết cục cuối cùng đều như nhau”“Người mà ngươi nói là ai?” Liễu Chi Nhung hỏi lại“Vấn đề này, cô hỏi hắn đi.

” Tạ Lưu Vân chỉ vào tôi nói.

“Quỷ Thần Minh Minh, Tự Tư Tự Lượng.

Từ Hỗn Loạn đến Phong Thần, chỉ có duy nhất một mình Ma Đạo Tổ Sư dám tranh giành với Thiên Đạo.

” Tôi đứng dậy nghiêm nghị nói ra.

“Vậy kết cục của hắn thì sao?” Liễu Chi Nhung lại hỏi.

“Sợ là còn không bằng Thủy Thần, Thủy Thần còn có thể lưu giữ tàn hồn tại Quy Khư nhưng mà Ma Đạo Tổ Sư của chúng tôi sớm đã thân hóa hi di đồng quy với thiên địa.

”“Hắn tên gì, lại có tư cách gì mà ngươi dám đặt hắn ngang hàng với Thủy Thần?” Trong giọng nói của Liễu Chi Nhung có vài phần không vui.

“Ha ha, từ ba ngàn năm trước ngài ấy đã sớm đến Quy Khư thế giới, còn mang từ nơi này đi một hòn đảo tên là Đảo Kim Ngao” tôi cười lạnh nói.

Bộ tộc Tương Liễu trước giờ chỉ tôn sùng Cung Công là vị thần chí cao, xem đây như nguồn gốc tín ngưỡng, nhưng mà Ma Đạo Tổ Sư của chúng tôi lại là một sự tồn tại vượt qua cả tín ngưỡng.

Không nói cái khác, chỉ dựa vào giáo lý Ma Đạo ngài ấy dùng khi khai tông lập phái cũng đã đủ để ngài ấy lưu danh thiên cổ.

Chúng Sinh Bình Đẳng, Hữu Giáo Vô Loài.

Thử hỏi chư thần khắp thiên hạ, ai lại dám đem Thiên Đạo tính cả vào chúng sinh?Cung Công được vinh danh bởi vì đó là một thời đại đặc biệt, thời đại đó Thần Vị thưa thớt, nhân tộc vẫn chưa phồn vinh thịnh vượng, thần minh cũng chưa có năng lực siêu phàm.

Mà ngày nay, Thiên Tôn của đạo môn đã có thể hô mưa gọi gió, dời núi lấp biển, có được thần uy mà quỷ thần cũng khó mà dò xét, thời kỳ đỉnh cao Ma Đạo Tổ Sư có thể một mình chiến đấu với mười hai Thiên Tôn, chỉ luận một thân chiến lực đã không hề thua kém Thủy Thần Cung Công.

Nữ Oa cũng là chiến thần thượng cổ, nhưng một đạo kiếm khí từ phân thần của Đạo tổ liền trấn áp được bà ta, khiến bà ta chỉ có thể nuốt giận mà lui, từ việc này liền đã thấy được chiến lực của ngài ấy.

Khi nghe tôi nhắc đến Đảo Kim Ngao, một vị trưởng giả của tộc Tương Liễu lâm vào trầm tư, thần sắc hiện lên vẻ nghi hoặc, sau đó liền đứng lên khom người hành đại lễ với tôi.

Tôi nhanh chóng vươn tay đỡ lấy, những tộc nhân khác cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, không hiểu sao đột nhiên ngài ấy lại hành đại lễ với tôi.

“Thiết y trưởng lão, tại sao ngài lại hành lễ với hắn?” Liễu Chi Nhung hỏi.

“Quy Khư Xuất Thế, Nghịch Loạn Âm Dương, Trầm Oan Chiêu Tuyết, Cung Công Phục Sinh.

Lời tiên đoán mười sáu chữ này là do Ma Đạo Tổ Sư mà hắn nói để lại.

”- Giải thích "Trầm Oan Chiêu Tuyết" nghĩa là tẩy sạch nỗi oan khuất đã phải chịu đựng trong một thời gian dài.

Hết giải thích.

“Cái gì?”

Bình Luận (0)
Comment